Cháp 2
Cô : [ có sát khí điều này ko ổn 😦 ] Ch..ú
Anh : Im miệng ( lạnh giọng )
Cô : Hức....( câm nín )
Anh : ( ôm lấy cô )
Cô : Ch..ú
Anh : Im 💢💢💢 [ mẹ nó , trẻ con thời này khó bảo vậy sao ]
Cô : Hức....oa...oa ( khóc lớn )
Anh : ( bịt miệng cô lại ) Đừng khiến tôi phải nặng tay với trẻ con ( tức )
Cô : ưm...( rưng rưng )
Anh : Haizzz....( đau đầu )
Anh : Mẹ em bán em cho tôi để gán nợ , mẹ em chơi ở sòng bạc của tôi thua lỗ , bán em cho tôi giờ...em là người của tôi , ko về nhà đc nữa đâu..
Cô : Thật sự ko về đc nữa sao...( run rẩy )
Anh : Phải thật sự...ko về đc
Cả 2 im lặng.......lát sau anh lên tiếng ..
Anh : Lúc lãy em đọc thuộc đc luật chứng tỏ em khá thông minh.....ở lại đây làm con của tôi đi...
Cô : ( ngước lên )...[ gì đây...vừa bị vứt bỏ.....giờ đc nhận nuôi...đây là thương hại sao..]
Anh : Yên tâm đi...tôi ko dư sức mà thương hại em , chỉ là tôi cần 1 đứa con thôi ( lạnh nhạt )
Cô : .........( im lặng )
Anh : yên tâm đồng ý làm con tôi em sẽ ko chịu thiệt
Cô : ừm......( ngoan ngoãn ) nhưng....
Anh : Nhưng sao..?
Cô : chú chắc có điều kiện phải ko...?
Anh : 💢( bóp cằm cô ) gọi papa ko đc gọi c.h.ú , tôi mới 20 tuổi.
Cô : pa...pa
Anh : Ngoan....phải tôi đương nhiên có điều kiện để xứng đáng làm con tôi con phải hok rất nhiều thứ , con lên chuẩn bị tinh thần đi .
Cô : ò....mà tên papa là j
Anh : Quế Ngọc Hải
Cô : !?? Quế Ngọc Hải.......ko...ko phải là người đứng đầu trong các thương nghiệp thế với sao....
Anh : ừm...có hiểu biết , còn con tên j , bao nhiêu tuổi
Cô : Nguyễn Văn Toàn , 12 tuổi
Anh : ( cười man rợ )
Cô : pa..pa tên con đáng cười lắm sao
Anh : ko có , ăn đi rồi đi tắm , ngày mai còn nhiều việc lắm đấy
Cô : vâng
Nói rồi anh buông cô ra rồi đi vào phòng làm việc , còn cô thì ngoan ngoãn đi tám và ăn tối . Lát sau.........
Cô mặc :
Cô : Bác quản gia , papa cháu ko ăn sao ạ ?
Quản gia : Thiếu gia rất ít khi ăn tối .
Cô : vâng..[ ko đc , như vậy papa sẽ bị bệnh .....]
Cô ăn tối nhanh rồi chạy nhanh vào bếp pha cho anh 1 ly sữa , rồi ngượng ngạo đi tới phòng anh
{ phòng anh }
Anh : ( đang nghe điện thoại )
Anh mặc :
Anh : Lũ ko có não , các người chỉ bt ăn với ngủ sao , có cái dự án mà làm mãi ko xong tôi trả lương cho các người làm cái đell gì vậy hả ? 💢💢
Nhân viện : sếp....chúng tôi xin lỗi
Anh : 3 ngày , trong 3 ngày các người phải đem báo các vừa ý tôi đến đây , nếu ko vừa ý các người cuốn xéo khỏi công ty
Nhân viên : vâng..vâng ạ
Anh tức giận hừ lạnh 1 tiếng , ném cmn cái điện thoại đi khiến nó vỡ tan tành bỗng........cốc cốc cốc
Anh : vào đi 💢💢
Cô : ( bước vào ) papa người ....người đang bận sao ?
Anh : ( tức giận ) ở trong phòng làm việc ko bận sao ? Hỏi ngu
Cô : ( tủi thân ) con...con pha cho papa ly sữa nhớ uống đấy , con muốn mỗi tối đc ăn cơm cùng papa
Cô đặt ly sữa lên bàn , anh đang tức giận nghe cô lải nhải càng tức thêm lập tức hất văng ly sữa đi . Sữa nóng và 1 số mảnh thủy tinh bắt vào người cô khiến cô bị đau .
Cô : ( nhăn mặt ) Á....
HẾT !
👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋👋
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro