Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản 18


" Nguyệt Mộc , em đừng đồng ý cưới nó ! " ==

Thuần Phong trừng mắt nhìn cậu bé , rồi lại chớp chớp mắt nhìn Nguyệt Mộc .

" chị ơi , anh ấy trẻ con thế ?" . Cậu nhóc co rúm người lại , níu váy Nguyệt Mộc .

Nguyệt Mộc cười không ra tiếng nhìn Thuần Phong với ánh mắt cảnh cáo đừng làm cậu nhóc sợ . Rồi cô ngồi xuống , nựng má cậu bé . Dịu dàng nói với cậu .

" ngoan ! Bé ngoan lắm ! Biết anh ấy trẻ con , nhưng biết sao giờ , sự chiếm hữu của anh ấy cao lắm !"

" chiếm hữu là gì ạ ?" . Cậu bé nghiêng đầu , đôi mắt to tròn nhìn cô .

" chiếm hữu là khi em muốn chiếm một cái gì đó cho của riêng mình , giống như anh đây , chị ấy phải là của riêng anh ! ". Thuần Phong không để Nguyệt Mộc trả lời . Hậm hực nhìn cậu bé , ra vẻ ta đây hiểu biết .

" nhưng em cũng chị ấy cơ ". Cậu nhóc gật gù , nhanh trí đối lại Thuần Phong .

" ai cho ? ". Thuần Phong cũng không chịu nhường . Cậu nhướng mày , khiêu khích nhìn cậu bé . Chưa hết , cậu còn kéo Nguyệt Mộc sát mình hơn , quay người cô lại .

Môi cậu chạm vào môi cô .... Nguyệt Mộc chính thức bị cưỡng hôn lần hai . Cậu bé kia nhìn thấy " cảnh nóng " thì vội qua người đi , chạy lại về phía mẹ mình , gào ầm lên .

" mẹ ơi ! Có một anh cực xấu tính bắt nạt con !".

Trong khi những người khác đang nhìn cậu bé chạy xa kia ánh mắt an ủi . Bên này , Thuần Phong vẫn không chịu rời môi Nguyệt Mộc . Cậu ra sức mút , lưỡi cậu sộc thẳng vào khoang miệng cô . Dần dần thấy Nguyệt Mộc có chút phản kháng , cậu mới ngưng hôn đôi môi nhỏ ngọt ngào của cô . Trước khi ngưng , Thuần Phong còn cố tình cắn nhẹ vào cánh môi dưới của Nguyệt Mộc . Đôi môi cô bỗng chốc đỏ bừng lên .

" đau ... ". Nguyệt Mộc cau mày nhìn cậu .

" ừm ... Nguyệt Mộc , sao em lại lắm ong bướm vây quanh thế này ? Sao anh chịu nổi ?". Thuần Phong gục đầu xuống vai cô , hơi thở trở nên nặng nề .

Ong bướm ? Bé nhà cô đang nhắc đến cậu bé chừng mấy tuổi kia ấy hả ?

Sau một hồi thấy Thuần Phong yên lặng , không nói gì . Nguyệt Mộc kì lạ cúi đầu xuống nhìn cậu . Cô thấy cậu nhắm nghiền hai mắt lại , gương mặt vẻ mệt mỏi .

" Thuần Phong ... ổn chứ ?".

" anh mệt ...".

Nguyệt Mộc nhíu mày , lo lắng nhìn người con trai gương mặt đỏ ửng . Cô gật đầu chào tạm biệt những người bạn của cậu , hẹn Hàn Tự hôm khác đi chơi . Nguyệt Mộc nhanh chóng đỡ cậu đi tìm nơi để cậu hồi phục sức .

" bây giờ đi đâu ?".

" về nhà anh ..."

Hả ... ? Nhà anh á ? Nguyệt Mộc có phần lưỡng lự , ai đời một cô gái lại vác một chàng trai về nhà . Còn chưa kể đến việc người ngoài nhìn vào đã thấy không mấy trong sáng rồi ...

" Khụ khụ ... ". Nguyệt Mộc ho khan . Thế nhưng nhìn Thuần Phong dở sống dở chết gục trên vai cô thế này . Quả thật cô không nỡ . Đành phải vậy chứ sao .

Cô nhanh chóng gọi taxi , nói địa chỉ cho bác tài .

" cho cháu đến khu chung cư Lạc Hoạ ạ ". Địa chỉ nhà tất nhiên là do Thuần Phong cung cấp từ trước . Vừa nãy cúi dầu xuống để nghe rõ địa chỉ nhà . Thuần Phong lại một lần thành công trong việc ăn đậu hũ của Nguyệt Mộc . Cậu nhẹ nhàng cắn tai cô rồi mới từ từ nói địa chỉ .

Ừ , Thuần Phong chả khác gì một con sói bị bỏ đó cả == . Và bây giờ , xin chúc mừng cậu vì đã đưa được người đẹp vầ nhà .

Khoảng không gian tĩnh lặng bao trùm cả xe taxi , bỗng bên tai Nguyệt Mộc nghe thấy cười khe khẽ .

" sao thế ?".

" anh đang nghĩ , mai sau mà sinh con trai thì liệu nó có tranh với em như thằng nhóc vừa nãy không ? Anh nghĩ rồi ! Phải sinh con gái !". Ai đó ngang nhiên nói . Không mảy may sự có mặt của bác tài ~

- - -

Tình yêu của phù thủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro