Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Chớp nhoáng Hyomin làm việc đã được 1 tuần rồi. Cả ngày ở nhà Ji Yeon dọn dẹp cũng ko thấy bóng dáng Ji Yeon, Eun Jung, Qri đâu. Mở tủ lạnh liền thấy trống không, mọi bữa cô chỉ làm việc đến chiều rồi về, cô ko cần phải nấu ăn nhưng nhìn bàn ăn mỗi ngày đều thấy có món gà, kim chi cô nghĩ hẳn là Ji Yeon thích ăn nghĩ nghĩ một lúc quyết định đi siêu thị. Hyomin mua rất nhiều thứ mà cô nghĩ cần thiết cho Ji Yeon, cô ta kén ăn như vậy mua đồ tốt một chút dù sao tiền cũng ko phải cô tự bỏ ra. "A mua thêm kem, snack, bim bim, bánh rán........." cô ta có ăn ngọt ko, ko ăn thì mình ăn. *OTZ* Cuối cùng tay xách nách mang cả đống đồ về, mở cửa liền nhìn thấy Park Ji Yeon an tĩnh ngồi ở sôpha đọc sách, lúc này trời bắt đầu tối. Ji Yeon nhìn cô.
"Cô đi đâu??"
"A tôi đi siêu thị mua ít đồ cho cô." Hyomin cười giả lả.
"Cho tôi." Liếc nhìn túi đồ Hyomin đang xách toàn là đồ ăn vặt..
"Tôi không ăn mấy thứ đó."
"Tôi....... tôi nghĩ cô cũng thích ăn." Hyomin líu lưỡu nói mua cho ngta nhưng thực chất là mua cho cô.
Ji Yeon im lặng nhìn Hyomin khiến Hyomin bất giác run rẩy, được rồi là lỗi của cô ko cần nhìn như vậy chứ.
"Được rồi. Tôi đói bụng."
"Được được tôi đi nấu ngay. Hihi." Thấy Ji Yeon ko tính toán với cô cô liền vui vẻ đi nấu ăn. Hyomin tuy từ nhỏ được phụ mẫu cưng chiều nhưng là biết nấu ăn rất giỏi, mẹ cô muốn cô sau này đi lấy chồng sẽ tận tay nấu cho người mình yêu cho nên từ khi cô học cấp 3 đã dạy con gái nấu ăn. Bữa tối hôm nay Ji Yeon ăn nhiều hơn mọi khi khiến Hyomin hài lòng vui vẻ. Đợi Hyomin rửa bát xong trời đã tối đen, Ji Yeon ngồi ở sôpha ôm Wang vuốt ve cưng chiều, Hyomin đi đến nhìn con chó nhỏ thông minh lanh lợi kia thích thú gọi.
"Ultraman àhhhh"
"..."
"Này tao đang gọi mày mà."
"Nó tên Wang, cô gọi Ultraman nó sẽ ko biết."
"Hả??? Wang sao? Tôi thấy Ultraman rất hay mà, nó giúp tôi thoát khỏi nanh vuốt của quái thú đó." Ý là nanh của con rắn.
"....."
"Ultraman.. ultraman àhhhhhh" Hyomin cười vui vẻ gọi. Còn Wang nó nghệch mặt nhìn cô gái kia, đúng là bệnh đao mà.
"Tối rồi tôi về đây." Hyomin thấy muộn rồi đành chào tạm việt ra về.

Ở trên sôpha ôm lấy Youngmini vuốt vuốt bộ lông nó, sau đó khinh bỉ nói.
"Ultraman so với mày tốt hơn nhiều, người ta thông minh biết cứu người còn mày ăn no lại nằm chỏng mông ngủ, chả được tích sự gì." Hyomin giựt lại miếng bánh quy cho Young mini phe phẩy miếng bánh. Boram bên cạnh ôm Mini cười nói.
"Ultraman sao??? Chị bị ghiền phim sao?"
"Park Ji Yeon có một con chó rất thông minh nó đã cứu chị."
"Park chicken cũng nuôi chó sao?" Hyomin thường tâm sự với Boram về Ji Yeon nên Boram cũng biết Ji Yeon thích ăn gà vì vậy mà gọi là Park chicken.
"Đúng vậy còn rất yêu thương nữa."
"Chị chị đang so sánh Young mini với con nhà người ta, Young mini sẽ giận đó. Hắc hắc."
"Mặc kệ nó." Hyomin liếc Young mini, con chó trắng đen vô tội bị cô chủ ghẻ lạnh, ung dung nhảy lên bàn ngoạm miếng bánh quy ngoe nguẩy bỏ đi, ko thèm quan tâm chủ nhân đang trợn mắt nhìn. Boram cười nghiêng ngả.
"Xem ra chủ nhân như chị thật thất bại."
***
Buổi sáng, Hyomin đã có mặt tại nhà Ji Yeon làm điểm tâm. Park Ji Yeon từ trên lầu đi xuống, mặc bộ pijama, vẻ mặt còn ngáy ngủ ngồi vào bàn, cánh tay trái vẫn còn bó bột, tay phải nhanh chóng cầm đĩa ăn. Hyomin ngó lên trên tầng 3, ko thấy ai xuống liền hỏi.
"Chị Eun Jung và Qri đâu?"
"Đi Mĩ rồi."
"Hả??? Sao ko nói tôi biết vậy, còn bảo là người nhà. Thế chừng nào họ về?"
"Ko biết."
"Vậy cô vệ sinh làm sao????"
"Cô giúp tôi."
"Cái gì???"
"Ko được sao??" Ji Yeon nhìn Hyomin.
"À ko dĩ nhiên được." Coi như mắt cô lợi hại.
Ăn sáng xong, Hyomin thấy Ji Yeon ngồi trên sôpha làm việc trên máy tính, cô cũng đi chơi với Ultraman.
Buổi tối, dĩ nhiên ko có Eun Jung cô phải làm tăng ca. Rửa bát xong nhào đến sôpha cạnh Ji Yeon cầm điều khiển bật tivi. Hyomin bật liên tục đến một kênh chiếu phim hài lièn ngồi xem cười ngặc nghẻo. Ji Yeon bên cạnh nhìn Hyomin cười vui vẻ như vậy, mặc dù bản thân cảm thấy nhạt nhẽo với bộ phim này nhưng nhìn thấy cô cười cũng vui vẻ theo. Xem xong, điện thoại Hyomin có cuộc gọi, thấy màn hình hiện Mama đại nhân cô nhanh chóng bắt máy.
"Mami khi nào 2 người về, con nhớ 2 người."
"Trước tết nguyên tiêu mẹ với ba con sẽ về."
"2 người đi lâu như vậy có mua quà cho con ko?"
"Có, con và Boram đều có phần còn có 2 cục cưng của mẹ nữa."
"Con chờ 2 người về." Nói xong vui vẻ cúp máy, nhìn Ji Yeon nhe răng cười híp mắt.
"Cô có phải trẻ con đâu, còn đòi quà."
"Kệ tôi. Họ đi du lịch dĩ nhiên khi về phải mua gì chứ." Sau đó Hyomin bấm bấm điện thoại. Một lát sau
"Sắp tết nguyên tiêu rồi, cô dự định làm gì??"
"Ko có hứng thú."
"Xùy, vô vị."
Ji Yeon im lặng hồi lâu. Sau đó lên phòng, đi tới tầng 3 cô gọi.
"Còn ko mau theo tôi."
"Hả????" Hyomin nghệch mặt, ko phải ko thích người khác vào phòng mình sao. Thế nào cũng máy móc chạy theo.
Bước vài căn phòng tối ôm, Ji Yeon bật đèn. Căn phòng Ji Yeon được bày trí rất trang nhã. Một kệ sách cạnh bàn làm việc, trên chiếc giường... một con gấu bông to đặt trên đó. "Ko phải Park Ji Yeon còn chơi thú bông chứ." Hyomin thầm nghĩ. Ji Yeon đến tủ quần áo lấy đồ rồi đi vào phòng tắm.
"Vào đây.. giúp tôi tắm."
"Hả??? Tôi sao?"
"Ờ.."
"Tôi tôi..."
"Nhanh lên."
Hyomin máy móc làm theo lời Ji Yeon. Ji Yeon ngồi lên bồn tắm. Hyomin chậm rải cởi áo Ji Yeon, mặc dù lần trước đã làm việc này rồi nhưng lần này thật không giống, không khí trong bồn tắm ám muội khiến Hyomin đỏ mặt, chậm chạp cởi áo ra. Tấm lưng trần lại hiện ra, Hyomin bất giác nuốt nước bọt. Cởi xong chướng ngại vật, Ji Yeon nói.
"Giúp tôi tắm."
Hyomin cầm vòi sen chỉnh mức nước vừa đủ ấm. Đưa đến tấm lưng trần của Ji Yeon để dòng nước ấm chảy trên cơ thể, tránh để nước dính vô cánh tay bó bột. Hyomin đưa tay chậm rải run rẩy xoa lưng, nhìn thấy vết sẹo nhỏ phía dưới lưng, Hyomin bỗng nhiên chạm vào nhẹ nhàng vuốt ve, trong lòng cảm thấy khó chịu. Ji Yeon bỗng nắm bàn tay đang vuốt ve vết sẹo của cô, nói.
"Đừng sờ nó."
Hyomin liền rút tay ra, mặt ửng hồng. Cô nhanh chóng cởi quần Ji Yeon ra, nhét vòi sen vào tay cô ta nói.
"Cái này cô tự tắm đi. Tôi..Tôi ra ngoài trước." Nói xong quay đầu đi ra ngoài, đóng cửa lại Hyomin cảm thấy tim cô đập mạnh, thở hổn hển. Bên trong, Ji Yeon khẽ mỉm cười.
Ji Yeon tắm xong xuống lầu thấy Hyomin đang mang túi xách chuẩn bị ra về. Thấy Ji Yeon Hyomin cúi chào rồi đi nhanh ra về. Thật ra con đường từ biệt thự ra lộ lớn khá tối nhưng Hyomin bây giờ ko còn tâm trạng nào để ý nữa chạy thật nhanh ra đường lớn đón taxi.
Về đến nhà, liền chạy vào phòng. Tay chạm vào vị trí trái tim đang đập mãnh liệt. Thật ra nửa tháng tiếp xúc với Ji Yeon, cô cảm thấy con người kì lạ này rất cô đơn, ánh mắt cô cho thấy điều đó, mặc dù thành tích học tập về tâm lý của cô khá tệ nhưng cô ít nhiều cũng phán đoán được. Cô cảm thấy đối với Ji Yeon cô sinh ra cảm giác rất kì lạ.
Boram gõ cửa.
"Chị chị sao vậy? Ko khỏe àh??"
"Chị ko sao?? Hôm nay hơi mệt."
"Park chicken bắt nạt chị sao?"
"Ko có chị chỉ mệt mỏi 1 chút." Nói xong cũng lấy quần áo ngủ đi tắm.
Nằm trằn trọc cả đêm ko ngủ, Hyomin cứ nhớ về cái khoảnh khắc chạm tay vào lưng vào vết sẹo của Ji Yeon. Hyomin nghĩ "Ko phải mày thích Ji Yeon chứ Hyomin. Ôi ko thể nào. Mày còn ko biết rõ cô ta như thế nào làm sao trong thời gian ngắn ngủi như vậy lại sinh ra yêu thích." Hyomin nghĩ mãi cũng ko thông suốt đến gần sáng mới chợp mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #anhtuudino