Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Đàn ông cưỡi Thanh Mã.

Nhân vật của Trì Chân vẫn đang ở trong thành chính, mà ở thành chính thì không thể PK, nên tạm thời cậu vẫn an toàn.

Nhưng cậu vẫn rất hoảng.

Dù sao thì cậu cũng chưa từng gặp phải tình huống căng thẳng như thế này.

Đánh phó bản, chiến trường hay đấu xếp hạng thì đơn giản chỉ cần lên kênh thế giới tìm người, lập đội xong dịch chuyển thẳng đến cửa, vào trong ngay lập tức, đối phương cũng chẳng thể giết cậu.

Vấn đề là làm nhiệm vụ hàng ngày, rất nhiều nhiệm vụ phải ra bản đồ hoang mới hoàn thành được.

Làm nhiệm vụ ngày có thể tích lũy linh điểm, linh điểm lại dùng để đổi lấy một số trang bị cao cấp và nguyên liệu.

Nếu không làm thì sẽ bị thọt hơn người khác rất nhiều. Dù sao đây cũng là game chỉ nạp tiền để mua ngoại trang chứ không thể nạp để mua trang bị.

[Trì Chân định rúc trong thành chính mãi sao?]

[Tôn nghiêm của một người chơi hệ sinh hoạt đâu rồi?!]

Trì Chân liếc qua màn bình luận, số người xem trong phòng đã hơn năm trăm người.

Đối với một streamer nhỏ như cậu mà nói, đây là con số chưa từng đạt được. Cậu còn chưa bắt đầu chơi, quà đã được tặng tới tấp, lướt sơ qua một chút cũng thấy không ít.

Trì Chân biết chính xác tại sao, người ta xem livestream chủ yếu để tìm niềm vui.

Khi hết vui rồi, đám người này sẽ quay đầu bỏ đi.

Thật ra nghĩ kỹ lại, Vi Vũ Ngưng Thu nói cũng có lý, chuyện trong game thì nên giải quyết trong game. Bỏ vào danh sách kẻ thù cũng là một cách chơi, nghĩ như vậy thì cũng chẳng có gì đặc biệt.

[Cảm ơn ông chủ "Có Chút Ngọt" đã tặng quả bom trái cây, ông chủ thật hào phóng!]

Một quả bom trái cây trị giá một trăm tệ, Trì Chân rất hiếm khi nhận được món quà đắt như vậy. Ông chủ "Có Chút Ngọt" lập tức leo lên vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng tặng quà, trong phòng livestream cũng xuất hiện dòng chữ đỏ thông báo.

[Đùa à, ném một quả bom trái cây là lên bảng nhì luôn??]

[Thương streamer, tặng cậu một hộp trái cây nhé~]

Một hộp trái cây cũng mất hai mươi tệ.

Trì Chân vội vàng nói: "Cảm ơn 'Người Vui Tính' đã tặng hộp trái cây, cảm ơn. Mọi người đã đặt kỳ vọng lớn vào tôi như vậy, nếu tôi không ra ngoài đi dạo một vòng thì thật có lỗi với những món quà của các ông chủ!"

[Ra ngoài chẳng phải đi chịu chết sao?]

[Streamer suy nghĩ kỹ đi.]

Trì Chân cười nói: "Tôi sẽ cẩn thận mà."

Cậu điều khiển Khinh Chu Dĩ Quá tiến đến trước mặt NPC quản lý kho thành chính, mở kho của mình ra xem kỹ.

[Đậu phộng! Đây là cái phòng trưng bày gì thế này?!]

[Nhiều nguyên liệu vậy luôn, giàu ghê!]

[Không phải chứ, cậu sợ xác sống tập kích Vấn Đạo à? Tích trữ nhiều đồ vậy làm gì?]

Kho đồ được chia thành kho cá nhân và kho bang hội. Kho bang hội là kho dùng chung, có sức chứa lớn và nhiều. Kho cá nhân có ba trang, mỗi trang 30 ô, tổng cộng có 90 ô, cộng thêm 48 ô trên người mỗi nhân vật, hoàn toàn đủ cho người chơi sử dụng.

Một số người chơi ngoại trang thích sưu tầm quần áo, nhưng ngoại trang mua trong cửa hàng không chiếm ô trong kho. Vì thế, gần như không có ai sử dụng hết hơn một trăm ô cả.

Trừ những người chuyên chơi hệ sinh hoạt như Trì Chân.

Kho của Trì Chân, đã chật kín đồ.

Trong đó có đủ loại nguyên liệu rẻ tiền như gạo, đồng thau, thảo dược, vải bố. Cũng có thuốc cao cấp đã chế sẵn như thức ăn và trang bị. Thậm chí còn có các loại khoáng thạch cao cấp dùng để khảm trang bị, đa dạng các loại, phù hợp cho các môn phái khác nhau.

Tất cả nguyên liệu đều được phân loại kỹ càng theo từng kỹ năng, môn phái khác nhau, sắp xếp ngăn nắp, mỗi ô đều chứa đầy số lượng tối đa 99.

[Người chơi hệ sinh hoạt là thế đấy, ngay cả cỏ cũng nhổ bằng sạch.]

[Tôi gọi đây là dân buôn nhỏ lẻ.]

[Khuyên mọi người chụp màn hình lại số nguyên liệu mà Tiểu Trì tích trữ, tên này chơi khá lắm đấy! Lần trước khi một đại chiêu của Tu Di Sơn thay đổi, cậu ta đã tích trữ cả đống thuốc nhỏ tăng tỷ lệ bạo kích, kiếm được một mớ.]

"Chụp đi, chụp đi." Trì Chân hào phóng khoe khoang kho đồ của mình."Tôi chủ yếu thích tích trữ đồ thôi, có cảm giác thỏa mãn mà."

Khoe xong kho đồ, Trì Chân nhanh chóng nhét vào túi mình vài loại thuốc nhỏ.

Thuốc bay nhanh, thuốc né tránh, thuốc hồi năng lượng, thuốc hồi máu, xiên thịt nướng, canh cá hấp ——

Tất cả đều là dược phẩm hỗ trợ chạy trốn và hồi máu.

[Đủ rồi, đủ rồi, lấy mười hai mươi cái là được rồi, sao cái gì cậu cũng lấy đủ 99 cái thế???]

[Đừng để tôi khinh thường cậu.]

[Cậu định đi dã ngoại à?]

[Sợ chết thì cũng đừng nên thể hiện rõ như vậy, xin cảm ơn.]

"Không phải tôi sợ chết." Trì Chân nói. "Tôi chỉ không thích cảm giác bị giết thôi."

[Văn học nhảm của thời đại mới.]

[Hay.]

Trì Chân phớt lờ bình luận đang bay qua, nhét đầy thuốc cứu mạng vào túi rồi mới an tâm rời khỏi NPC quản lý kho.

Trong Vấn Đạo, người chơi khi bị đánh chết gần như không chịu tổn thất gì, không rơi tiền cũng không rơi đồ, chẳng qua là phải hồi sinh rồi chạy ra bản đồ, ngoài ra còn mất một chút độ bền trang bị.

Vì vậy, Trì Chân lại tìm NPC để sửa độ bền trang bị. Khi tất cả độ bền đã đạt 100%, cậu mới lên đường nhận nhiệm vụ hàng ngày.

[Suýt nữa thì ngủ quên.]

[Sợ thế còn dám ra khỏi thành chính?]

[Vì mua vui cho tụi tui mà hy sinh thế này, tui khóc rồi.]

[Nói sợ mọi người không tin, thật ra kỹ năng của Tiểu Trì không tệ đâu.]

Trì Chân đến tìm NPC nhận nhiệm vụ ngày trong thành chính.

Mỗi ngày, trong Vấn Đạo đều cập nhật nhiệm vụ hàng ngày ở thành chính. Ở ba thành chính đều có thể tìm NPC —— ông chủ Thạch Quý của nhà trọ Duyệt Lai để nhận nhiệm vụ, tổng cộng có năm nhiệm vụ ngẫu nhiên.

Nhiệm vụ ngày thường rất đơn giản, chủ yếu là chạy vặt mua đồ hoặc đánh quái nhỏ.

Có hai nhiệm vụ Trì Chân đã hoàn thành mà không cần ra khỏi thành chính, còn lại ba nhiệm vụ cần phải ra ngoài thành đến các địa điểm khác nhau.

Nhiệm vụ đầu tiên, đến Chiêu Dao Sơn hái hoa quế.

[Nơi giấc mộng bắt đầu.]

Bình luận bay đầy màn hình.

Trì Chân lặng lẽ gọi thú cưỡi Thanh Mã, Khinh Chu Dĩ Quá nhảy lên ngựa, sau đó phi nhanh về phía đích đến.

Thú cưỡi Thanh Mã được bán bởi NPC hệ thống, một con ngựa giá mười nghìn linh thạch, tốc độ chạy một trăm.

Cả thân ngựa màu xám xanh, khiêm tốn, giản dị, không màu mè.

[Đùa hả, con ngựa Cát Hoàng trong cửa hàng giá 36 tệ còn có tốc độ chạy 120, còn đẹp nữa, chẳng phải là ngon hơn ngựa xanh này sao?]

[Tiểu Trì ki bo, tuyệt đối không bao giờ bỏ nhân dân tệ ra mua thú cưỡi đâu.]

"Trong Vấn Đạo, thú cưỡi chẳng có ích gì trong khi PK hoặc đánh phó bản, chỉ có ích khi làm nhiệm vụ hàng ngày chạy bản đồ thôi. Tốc độ 120 hay 100 chênh lệch cũng không đáng kể, chỉ nhanh hơn chút xíu." Trì Chân vừa cưỡi ngựa vừa nói. "Không có đất dùng."

[Hy vọng khi em gái nào đấy tìm cậu dẫn đi ngắm cảnh, cậu vẫn sẽ nhớ những lời hôm nay.]

[Đàn ông cưỡi Thanh Mã không có tư cách yêu qua mạng.]

"Mấy người không cưỡi Thanh Mã thế đã được kiếm người yêu chưa?" Trì Chân chân thành hỏi lại.

[Đủ rồi.]

[Mỉa mai hết cỡ.]

[Tôi sẽ lên game đến Chiêu Dao Sơn truy sát cậu.]

Chẳng bao lâu đã đến Chiêu Dao Sơn, Trì Chân nhanh chóng xuống ngựa, nhanh chóng hái hoa rồi nhanh chóng lên ngựa chạy tới điểm nhiệm vụ tiếp theo.

Trên đường đi cậu gặp khá nhiều người chơi, nhưng không ai ra tay tấn công cậu cả.

Bình yên trước cơn bão.

Nhiệm vụ thứ hai là đến bờ nước Dực Trạch để giết năm con quái đang quấy phá.

Dực Trạch là một đầm nước rộng lớn và bằng phẳng, bên bờ mọc đầy cỏ cao tới bắp chân, hoàn toàn không có chỗ nào để ẩn nấp. Trì Chân vừa đến Dực Trạch đã cảm thấy có gì đó không ổn.

Bên bờ Dực Trạch có vài người chơi đang làm nhiệm vụ, nhìn qua thì không thấy gì khác thường.

Rất bình thường.

Tuy nói nhiệm vụ là ngẫu nhiên, kho nhiệm vụ cũng rất nhiều, đến cả trăm nhiệm vụ nhỏ, nhưng người chơi thì hàng nghìn hàng vạn, luôn có những người ngẫu nhiên nhận được nhiệm vụ giống nhau.

Trì Chân xuống ngựa, thu hồi thú cưỡi, cẩn thận quan sát xung quanh.

Gió êm biển lặng.

Sau khi giết hai con ma vật, Khinh Chu Dĩ Quá làm như tùy ý đứng lên, nhẹ nhàng xoay đầu, ánh mắt quét qua bốn phía.

Phong cảnh Dực Trạch vẫn đẹp như thường lệ, gió nhẹ lướt qua, đám bèo nước xanh tươi nhẹ nhàng đung đưa.

Cách đó không xa, ba con quái tụ tập lại một chỗ, vung vẩy cây gậy làm từ xương cá trong tay, vui mừng nhảy múa quanh mớ cá nướng trên đống lửa.

Vẫn chưa đến phạm vi giao chiến, ba con quái này vẫn chưa phát hiện ra Trì Chân.

Ba con quái ngây thơ này tưởng rằng mình sắp được ăn cá nướng thơm phức, một trong số chúng còn đang cầm gia vị rắc rắc lên cá nướng.

Khoảng cách này, chỉ cần chạy vài bước là tới.

Đột nhiên, Khinh Chu Dĩ Quá di chuyển.

Một cú lao tới, lướt vào phạm vi giao chiến.

Ngay lúc người xem trong phòng livestream định mắng vì phí phạm kỹ năng lao tới, vốn có thể dùng để chạy trốn vào thời khắc quan trọng, thì ngay lập tức, ở chỗ mà Khinh Chu Dĩ Quá vừa đứng lóe lên một tia sáng.

Một Vô Lượng Đạo Tông từ trên trời giáng xuống, phẩy phất trần một cái, tung đại chiêu, bờ nước bị đánh cho thành một hố lớn.

Cùng lúc này, mấy người chơi trông như đang làm nhiệm vụ ở xa cũng xông lên, ám khí, cung tên, hỏa tiễn, độc dược —— Tất cả những đòn tấn công tầm xa có thể lấy ra đều đồng loạt ném vào vị trí mà Khinh Chu Dĩ Quá vừa đứng!

Nếu Khinh Chu Dĩ Quá còn đứng đó, e rằng đã bị đập cho nhừ người rồi.

Những người đó thấy Khinh Chu Dĩ Quá tránh được đợt tấn công, lập tức chuyển hướng, lao đến như bay.

Có cả những người đã có tọa độ chính xác, dịch chuyển đến ngay tại chỗ.

Trong chốc lát, bốn phương tám hướng toàn là người.

Khinh Chu Dĩ Quá không có đường nào để trốn, vẽ trận pháp dịch chuyển cần năm giây niệm chú. Năm giây, đủ để những người từ bốn phương tám hướng phá tan trận pháp, giết chết cậu N lần rồi.

Người xem còn chưa kịp thương tiếc, đã thấy sau khi Khinh Chu Dĩ Quá vọt về phía trước lập tức móc ra một cành gỗ nhỏ nở hoa vàng — vũ khí Sa Đường Mộc Chi của Linh Tu, tung ngay một đại chiêu Tùy Phong Lạc Ảnh.

Tùy Phong Lạc Ảnh là đại chiêu cấp tối đa của phái Linh Tu, tiêu hao một phần ba thanh năng lượng, hết sức đáng sợ. Nhưng sát thương gây ra cũng rất khả quan, tất cả kẻ địch trong phạm vi tấn công sẽ chịu lượng sát thương khác nhau tùy vào khoảng cách và bị hất văng.

Ba con ma vật cấp thấp máu tụt không phanh, ngã gục xuống đất.

Cùng lúc đó, Khinh Chu Dĩ Quá sau khi thả đại chiêu cũng bị hất bay.

Ngay khoảnh khắc bị hất bay qua đống lửa, Khinh Chu Dĩ Quá giơ tay, tóm lấy con cá nướng trên vỉ, nhét vào túi. Sau đó "bùm" một tiếng, rơi xuống nước Dực Trạch.

Dòng nước chảy xiết, Khinh Chu Dĩ Quá nhanh chóng mất tích.

Mấy người đuổi giết tụ tập bên bờ nước, có hơi ngớ người, rối rít suy nghĩ, đây là không cẩn thận ngã xuống nước hay tuyến đường bỏ trốn đã được tính toán kỹ càng vậy?

Nếu đúng là có tính toán, thì phải nói là... quá đỉnh ấy chứ?

[Gần đây] Phù Sinh Túy Thanh Phong: Chắc chắn cậu ta trôi xuống hạ lưu rồi, đi!

Phù Sinh Túy Thanh Phong là người của Thiên Chi Đạo, vừa dứt lời, mấy người Thiên Chi Đạo lập tức lao xuống hạ lưu theo dòng nước.

[Gần đây] Dư Sinh Hộ Ngươi Vô Ưu: Chưa chắc, cũng có thể cậu ta đã lên thượng lưu, trốn trong nước đợi các người đi hết rồi mới ngoi lên.

Dư Sinh Hộ Ngươi Vô Ưu là người của Độc Bá Thương Khung, lúc này lại có hơi coi thường phân tích của Phù Sinh. Nghe thấy vậy, mấy người của Độc Bá Thương Khung đi ngược lên thượng lưu.

Thật ra phân tích của cả hai bên đều có lý.

Lẩn dưới đáy nước, mượn lực dòng chảy để xuống hạ lưu, tốc độ sẽ nhanh hơn, chạy trốn được xa hơn. Còn đi ngược dòng lên thượng lưu, tuy tốc độ chậm nhưng lại là tư duy nghịch hướng, đánh cược vào việc không ai nghĩ cậu sẽ ngược dòng, tạo ra sự chênh lệch thời gian.

Nhưng dù là cách nào, Khinh Chu Dĩ Quá cũng không thể ở dưới nước quá lâu. Vấn Đạo rất chú trọng vào chi tiết trò chơi, cố gắng sát với thực tế nhất có thể, người ở dưới nước không thể thở, lâu dần sẽ bị ngạt chết. Đã ở dưới nước cần nín thở, đương nhiên không thể niệm chú dịch chuyển.

Hai phe người chơi phân tán ra, cẩn thận nhìn chằm chằm mặt nước, chuẩn bị chờ Khinh Chu Dĩ Quá ngoi lên là cho cậu một đòn chí mạng.

Thế nhưng đợi mãi đợi mãi, vẫn không thấy Khinh Chu Dĩ Quá ngoi lên.

Hai nhóm người chơi đứng hai bên bờ nước, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta.

Lúc này, chỉ có người xem trong phòng livestream biết chuyện gì đã xảy ra.

Linh Tu vốn nổi tiếng với thân pháp phiêu dật, kỳ dị khó đoán, rất nhiều chiêu thức kèm theo kỹ năng né tránh, thổi bay, lên cao. Điều này khiến Linh Tu trong các trận đánh, thân pháp biến hóa khôn lường.

Một loạt thao tác né tránh của Trì Chân đã khiến người xem trong phòng trợn mắt há mồm. Ngay khi mọi người giống như nhóm Thiên Chi Đạo, nghĩ rằng Trì Chân sẽ thuận dòng nước mà đi xuống, tăng tốc bỏ trốn, thì Trì Chân lại thực hiện một hành động không ai ngờ tới.

Khinh Chu Dĩ Quá lặng lẽ nổi trên mặt nước, giơ cành Sa Đường Mộc Chi trong tay lên, cắn một cái, rồi bắt đầu vẽ trận pháp dịch chuyển.

[Đậu má, không phải ở dưới nước không thể sử dụng kỹ năng sao??]

[Linh Tu bị lỗi hả??]

Edit: Lime-berry / Beta: Giừa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro