
chap 16
Mẹ hải: con gái mình ông ơi
Khi cứu hộ tới hậu mất máu quá nhiều rồi hải hoàn toàn không sao cả chỉ chày ngoài da thôi
Ông: ông xin lỗi xin lỗi con
Hải: hậu ơi em đừng làm chị sợ
Hải rơi nước mắt hải lên xe cắp cứu theo hải ngồi một khóc cô cứ khóc mãi
Mẹ hải: con không thương con cũng thương đứa nhỏ nữa
Hải: hậu không sao đúng không mẹ em ấy sẽ không sao đúng không
Mẹ hải: đúng đúng hậu sẽ không sao nín nín
Hải rơi những giọt nước mắt cô nắm chặt những cộng dây chuyền
Hậu hôn mê sâu bỏ lại hải và đứa bé vào một hôm cô xuống nhà bất ngờ bị té cầu thang
Ba hải: hải
Hải: con đau quá ba ơi con đau quá
Cô về nhà làm sốt bướng bỉnh lại không chịu ăn dũng và trường hay hậu tỉnh thì diều hậu về nhà
Toàn: hải mày xem ai về này
Hải nhìn ra thấy hậu thì vội chạy lại ôm hậu nước mắt cô òa ra hậu vuốt tóc và hun lên tóc cô
Hậu: nín nín em biết rồi
Mọi người ra ngoài để chén cháo lại hậu để hải ngồi xuống
Hậu: đứa bé mất rồi chúng ta vẫn còn sức để làm mấy đứa nữa nhưng sức khỏe của chị rất quan trọng sao chị lại như vậy hửm
Hải: chị nhớ em
Hậu ngồi xuống nắm chặt tay hải
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro