Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời hứa với một con chuột


Cloud ư hử không biết làm thế nào, nghe tiếng gầm gừ của Matcha thì liền quay đầu, ăng ẳng một vài tiếng rồi chạy về nhà.

Đợi Cloud quay đi, Matcha nhả con chuột ra khỏi miệng. Chú phải súc miệng rất nhiều lần vì thật ghê tởm:

" Chuột,mày biết không. Giống loài của mày là thứ sinh vật hạ đẳng,hôi hám. Việc tiếp xúc trực tiếp với mèo như thế này là chuyện chưa từng được xảy ra"

Matcha tự vỗ vào trán mình ngao ngán, chuyện gì đang xảy ra vậy trời.Mình đang cứu một con chuột, một kẻ thù truyền kiếp của gia tộc.

Con chuột biết điều, co rúm giữa hiên. Để Matcha đi đi lại lại tính kế giải quyết. Việc này mà đồn thổi ra bên ngoài thì còn gì là danh dự, hai con chó Cloud kia nhất định sẽ cười chú thối mũi, và các loại động vật nuôi trong phố này sẽ coi thường chú lắm.

" Chuột , mày lên là gì? Tại sao lại bị chúng truy sát?"

Chuột chít chít trả lời:

" Tôi là Tea, hai hôm trước tôi bị lạc bố mẹ trên chiếc xe hàng chạy qua phố nhỏ này. Tôi đói qua nên muốn tìm chút gì ăn, thì bị chúng lùng sục. Bước đường cùng mới tìm đến anh"

Matcha chăm chú suy xét, câu chuyện của Tea thật đáng thương. Chú nói với chuột

" Ta cần thời gian suy nghĩ, trước hết, ta sẽ cho người vào nhà ăn một chút hồi sức. Ngươi có vẻ mới có 2 tuần tuổi thì phải,quá nhỏ bé. Ta cũng cần phải hỏi các ý kiến thẩm phán chuyên gia ở khu phố này nữa".

Tea lại rúc đầu vào Matcha, dụi dụi đầu vào cái bụng mềm của chú mà nũng nịu:

" Ngài Mèo, ngài sẽ bảo vệ tôi cho đến khi gia đình cho tôi quay lại đón tôi phải không?"

Chít chít.

Tea nói hết sức nhỏ nhẹ, Matcha cảm thấy vô cùng buồn cười. Chuột thật là ngốc nghếch.

Nó thấy Matcha không trả lời liền tiếp tục chít chít nũng nịu.

Điều này thực sự là không thể, sao nó có thể xảy ra được chứ.

Đột nhiên có tiếng còi xe của cô chủ vang lên. Matcha giật mình liền gật đầu, rồi goặm con chuột lên miệng trườn vào phòng bếp.

Phải kiếm cái gì cho nó ăn đã trước khi cô chủ bước vào nhà.

Cho con chuột bé con ăn xong, cậu tha nó lên mái hiên đầy cây hoa leo rồi dặn dò chớ có phát ra tiếng kêu gì cả. Con chú lao xuống phòng bếp để trình diện với cô chủ khó tính đang gọi chú ầm ầm ở ngoài sân.

Matcha nhảy lên vòng tay của cô chủ, liếm láp cái lưỡi ấm áp mềm mại lên tay cô.

" Matcha, mày từ đâu chui ra vậy? xem ra mái nhà thật là nơi trú ẩn tốt của mày nhỉ. "

Matcha được bế vào bếp, cô chủ đã mua sẵn đồ ăn ngoài .,cô nói bằng giọng vui vẻ với chú:

"Hôm nay có mực ống xào đấy, món ưa thích của mày phải không nào"

Bỗng nhiên ở đâu đó kêu lên tiếng chít chít, cô chủ bé nhỏ ôm chặt lấy Matcha, mắt không ngừng đảo xung quanh :

" Matcha , mày nghe thử xem, liệu có phải là chuột không, thật đáng sợ quá"

Matcha thở dài ngao ngán rồi nhảy khỏi tay cô chủ xuống đất, vờ như xục xạo xung quanh rồi lỉnh lên gác hiên, thấy chú chuột bé nhỏ đang chít chít buồn chán, Matcha thương tình :

" Đừng có phát lên tiếng, phải im lặng , chú bé phải giữ thể diện cho ta nữa. Cô chủ rất sợ chuột, cứ im lặng đi, 1 tiếng nữa cô ta sẽ trở lại công ty, chú bé có thể thoải mái kêu".

Bé chuột nhỏ ngước đôi mắt long lanh nhìn Matcha, nói bằng những tiếng chít chít non nớt:

" Vẫn đói, vẫn đói, sợ, sợ"

Matcha bối rối.

Chú không có kinh nghiệm nuôi dạy trẻ, chú hoang mang nhìn quanh quất rồi lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn long lanh nước của Tea mà nhắm mắt. Chú nhắm mắt phải,mắt trái vẫn nhìn thấy khuôn mặt ấy, chú nhắm mắt trái,mở mắt phải,vẫn thế. Chú thầm mắng " chết tiệt" làm sao bây giờ.Nhưng Tea thấy động tác của chú rất ngồ ngộ,Tea không khóc nữa mà cười.

Matcha tự vỗ tay lên đầu,cảm thán: Trẻ con thật kì lạ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: