Chương 5: Chiếm Hữu (Hết)
Một tuần sau, Zephys không còn cố gắng trốn tránh nữa. Cậu không thể tiếp tục sống trong cảm giác vừa muốn thoát ra, lại vừa muốn gần gũi với Nakroth. Dù mỗi lần nhìn vào mắt hắn, cậu vẫn cảm thấy lo lắng, nhưng cái cảm giác đó lại khiến cậu không thể rời xa.
Ngày hôm nay, khi cậu đang lau chùi sàn nhà trong thư phòng của Nakroth, hắn lại xuất hiện. Nhưng lần này, Nakroth không nói gì. Hắn chỉ im lặng đứng nhìn cậu.
Zephys, không biết sao, lại cảm thấy có gì đó khác biệt trong không khí. Hắn không chọc ghẹo cậu nữa, không trêu đùa nữa, chỉ đứng đó, ánh mắt không rời khỏi cậu.
"Ngươi không có gì để nói sao?" Nakroth hỏi, giọng vẫn lạnh nhạt, nhưng có gì đó khiến nó không còn giống như trước.
Zephys ngước lên, lần đầu tiên trong suốt thời gian làm việc cho Nakroth, cậu nhìn thẳng vào mắt hắn. "Tôi... tôi không biết nữa, công tử."
Nakroth bước lại gần, đôi mắt đỏ vẫn không rời khỏi cậu. "Cậu cảm thấy gì về tôi?"
Lần này, không có sự chế giễu, không có trò đùa, chỉ là sự im lặng giữa họ. Zephys không thể che giấu cảm xúc của mình nữa. "Tôi... tôi không biết nữa, Nakroth."
Một tiếng "Nakroth" từ miệng Zephys làm trái tim của công tử lạnh lùng ấy chợt dừng lại một nhịp. Nakroth bước đến gần hơn, ánh mắt của hắn giờ đây không còn lạnh lùng như trước, mà có phần mềm mại, đầy sự chiếm hữu.
"Hãy để tôi chiếm hữu cậu," Nakroth thì thầm, giọng hắn gần như là một lời mời gọi đầy ẩn ý.
Zephys không thể phản kháng. Cậu biết rằng mình đã bị cuốn vào một trò chơi mà mình không thể thoát ra. Nhưng chính cái cảm giác đó lại khiến cậu không thể dừng lại.
---
Hết truyện
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro