Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Buổi sáng trong lành tỏa cái nắng dịu nhẹ bên bờ sông Senie
- Này , Tiểu Tình . Vì chuyện gì lại ngây người như vậy ? Thật hiếm gặp nha .
Quách Sảng nhìn bạn thân mình mà cảm thán nói
- Tôi không sao ... Chỉ là suy tính một chút thôi .... Bà có muốn đi ăn kem không , tôi bao ?
Lâm Thư Tình thật giỏi đánh trống lảng đi . Quách Sảng tuy biết rõ nhưng cũng không muốn vạch trần .
- Mấy khi được Lâm đại tiểu thư chiêu đãi , tiểu nhân nào dám từ chối đây :)))
- Nói giọng bình thường
Lâm Thư Tình nói xong cũng liền quay đầu chậm rãi bước về chỗ để xe của mình .
Cô vô tình thấy học tỷ tên Mộng Dao kia ở bên Yến Bình học tỷ đang ôm một vị khác với giọng tràn ngập hạnh phúc
- Chị . Chị cuối cùng cũng về rồi . Thật nhớ chị .... Tiểu Ái
- Ngoan . Đừng khóc . Chị gái em về rồi . Không đi nữa .
- Đã biết . Tiểu Ái ... Chị ... Tuyên Tuyên , chị ấy ...
- Tuyên Tuyên? Chị Yến Bình , chị ấy làm sao ? Em mau nói đi
Giọng Tiểu Ái lúc này hơi gắt , dù là đã kiềm chế rất nhiều rồi .
- Tiểu Ái ... Chị ấy đang trong bệnh viện ...
- Tại sao chị ấy phải đến bệnh viện ?
Tiểu Ái lúc này nhíu mày nhẹ . Tất nhiên cô biết phải xảy ra chuyện gì thì người kia mới ở trong bệnh viện nhưng .....
Và nói thật thì Tiểu Ái với Yến Bình cũng có thể là lớn lên với nhau đi . Yến Bình đối với cô rất ôn nhu , săn sóc ... Vì vậy, xin đừng hỏi tại sao khi nghe đến 2 chữ Yến Bình thì người kia lại phản ứng mạnh đến vậy .
- Em cũng không rõ , chỉ đến khi sáng nay em nhận được điện thoại từ bệnh viện... Em mới biết được ...
- Đồ ngốc này ... Dao Dao , địa chỉ bệnh viện ấy ở đâu ?
- Đây ạ . Bệnh viện XXX
- Dao Dao , em về trước . Chuẩn bị tốt cơm nước cho cha mẹ . Chị đến bệnh viện trước rồi sẽ về sau .
- Vâng , em đã biết .
- Thật ngoan ... Chỉ là không ngờ vừa về nước liền nhận được tin chấn động như vậy ...
- Chị ...
- Dao Dao , sẽ không sao đâu ....
....
- Tình , bà sao lại thẫn thờ như vậy rồi ?
- Không có gì , hôm nay tôi hơi mệt , về trước nhé , thật xin lỗi .
- Không sao đâu . Dù gì nhà tôi hôm nay cũng có việc bận .
- Cảm ơn
- Không cần khách khí .
.....
Đợi Quách Sảng đi xa , Lâm Thư Tình bất ngờ gục xuống mà khóc.
Khi cô nghe tin vị học tỷ xinh đẹp kia đang nằm viện , lòng cô bất chợt nhói lên từng hồi , và cũng như có ai đang bóp chặt lấy nó vậy ...
Đây là đầu tiên Lâm Thư Tình khóc vì một người , mà còn là vì một người xa lạ, không hề quen biết ... Như vậy thực sự đáng hay sao ?
Đáng hay không đáng , thật sự quan trọng đến như vậy sao ????
Thật ra ... Không phải... Là mỗi người có cách suy nghĩ khác nhau . Ta không thể áp đặt lên được . Trái tim ta nói đáng là đáng , vậy là được rồi ....









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro