Loài Hoa Không Vỡ
Đêm qua lất phất mưa phùn
Để ai nghe dạ không lường nhớ thương
Nhớ loài hoa ấy tôi thương
Loài hoa không vỡ sắc hương đậm đà
Loài hoa không sợ tuổi già
Loài hoa nở giữa vườn hoa ái tình
Để đêm trở giấc giật mình
Nhớ loài hoa ấy nhớ hình dáng ai
Nhớ làng tóc xõa ngang vai
Nhớ đôi má thắm lúng hai đồng tiền
Nhớ ôi đôi mắt diệu hiền
Nhớ ai tính nết diệu hiền nết na
Đêm dài nỗi nhớ bao la
Như hương hoa ấý toả ra dạt dào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro