Chương 215-216
Chương 215: Beryl
Tần Vũ sai thủ hạ mang cha con Hulk lại đây, hỏi cậu ta vật liệu sửa chữa nhà có thể tìm được ở chỗ nào.
Hulk không rõ sao bọn họ đột nhiên muốn xây nhà, ở nơi này không có mấy ai có nhu cầu xây nhà cả, kinh tế hành tinh Vala lạc hậu, nhiều người căn bản không có tiền thuê người xây nhà, đều tự tay làm một cách tùy tiện, có thể ở là được.
Hơn nữa vì khu C càng ngày càng lạc hậu, người ở nơi này trước kia nếu không phải đã chết, thì là dọn đi rồi, lưu lại rất nhiều nhà trống, có vài kẻ không có nhà để về, tùy tiện tìm một cái nhà ở luôn là xong.
Tuy không có vật liệu chuyên môn cung ứng để xây nhà, nhưng trên hành tinh Vala thứ có nhiều nhất chính là mấy thứ này, tùy tiện tìm là có.
Năng lực hành động của quân nhân rất mạnh, dưới sự chỉ dẫn của Hulk, bọn họ nhanh chóng làm ra nguyên vật liệu.
Người ở xung quanh nhìn thấy có người đang sửa nhà, tò mò nhìn vài lần, rồi lại nhanh chóng mất hứng.
Đối với bọn họ mà nói, hoàn cảnh cư trú thế nào cũng không sao cả, chỉ cần có thể ăn no là được.
Thời tiết hành tinh Vala tương đối lạnh, mặt trời còn chưa xuống núi, bầu trời đã tối lại, mọi người trở lại con nhộng thời không.
Ngày hôm sau lại tiếp tục, chỉ trong một ngày, căn nhà rách nát đã tu sửa xong một nửa.
Mọi người đều bận rộn, Lộ Lê phụ trách nấu cơm ba bữa cho họ, điều kiện có hạn, không làm được đồ ăn phức tạp, đều nấu trong nồi to, một mình y làm không xuể, nên gọi Hulk tới hỗ trợ.
Soái Soái ăn không ngồi rồi chủ động tìm con trai Hulk là Alfonso chơi, mới đầu Alfonso hơi ngại, rất rụt rè, tuy nhiên trẻ con đều mang tư duy thẳng tắp, nhanh chóng quên đi người lạ, chơi cùng với nhau.
Soái Soái có không gian khấu riêng của mình, bên trong đặt rất nhiều đồ, nó thấy quần áo Alfonso khá bẩn, liền đưa quần áo của mình cho thằng bé, hai đứa khác tuổi nhau, nhưng hình thể lại không hơn kém bao nhiêu, Alfonso mặc vào vừa vặn, cũng rực rỡ hẳn lên.
Khi Hulk nhìn thấy con trai mình, thiếu chút nữa không nhận ra đây là Alfonso.
Soái Soái còn lấy đồ chơi của mình ra chơi cùng Alfonso, hai bạn nhỏ nhanh chóng xây dựng được tình hữu nghị.
Khi đoàn người của Lộ Lê đang hừng hực khí thế cải tạo nhà, bên cạnh bỗng có một đám người đi tới, bên trong nhóm người này có kẻ mà ngày ấy bị bọn họ đuổi khỏi nhà, tên Bernie.
"Đại ca, chính là những kẻ này đã đuổi em ra." Bernie bị đuổi đi thấy không cam lòng, vì thế nói chuyện này nói cho đại ca Giả Sâm mới quen cách đây không lâu, đối phương là bá chủ khu C này, thủ hạ đông đảo, rất có uy danh.
Vốn dĩ chuyện của một thằng đàn em mới thu thế này, Giả Sâm sẽ không quản, nhưng tên này nói cho gã biết, những người đuổi hắn thoạt nhìn rất có tiền, chỉ cần như vậy đã đả động Giả Sâm.
"Người của bọn chúng quả thực không ít, tuy nhiên......" Giả Sâm lần này tự mình đến đây cũng là vì Bernie nói cho hắn, đối phương có hai mươi mấy người.
Giả Sâm thèm nhỏ dãi nhìn mấy chiếc xe huyền phù đỗ ở cửa, gã cũng có một chiếc xe huyền phù, nhưng đó là đồ bị bỏ đi từ nhiều năm về trước, vừa thấy là biết nó không thể so với mấy chiếc xe huyền phù trước cửa, một chiếc để lại dùng, dư lại bán đi, gã cũng có thể kiếm lời lớn.
"Đại ca, người bên bọn nó quá nhiều, bên này chúng ta nên mang theo mười mấy người tới." Thủ hạ nhìn những người thân thể cường tráng, đang cải tạo nhà, hơi co rúm.
"Đồ vô dụng, ai bảo chúng ta phải đối mặt chính diện với bọn chúng." Giả Sâm mắng.
Ánh mắt thủ hạ sáng lên, "Đại ca có biện pháp nào sao?"
Giả Sâm chưa nói tiếp, nhìn về phía Bernie, "Chú nói xem."
Bernie đã sớm nghĩ xong rồi, "Đại ca, anh nhìn thấy hai thằng bé đứng kia không, chúng ta có thể xuống tay ở chỗ bọn nó."
Sau đó hắn bảo mọi người tới gần, nói kế hoạch của mình ra.
Hai thằng bé không rời khỏi sân, muốn vào bắt bọn nó mang đi thì không có khả năng, nhưng nếu bọn họ có thể dụ hai thằng bé ra ngoài, chỉ cần bọn nó vừa ra khỏi sân, người của họ lập tức ôm người đi, thần không biết quỷ không hay.
Giả Sâm cảm thấy phương pháp này có thể thử một lần, vì gã tạm thời cũng không có biện pháp khác, nên đã đồng ý, chọn hai tên thủ hạ.
"Đi, các chú mang Beryl lại đây."
Beryl là con gái của Giả Sâm, năm nay mới mười tuổi, nhưng giống phụ thân của nó, rất xấu tính, từ nhỏ đã thích bắt nạt những đứa trẻ khác, không phải loại con nít chơi đồ hàng, khi tức giận sẽ xuống tay rất nghiêm trọng, là đứa bé ác quỷ, đã từng có đứa trẻ bị con bé này đánh trọng thương, sau đó vì không có tinh tệ điều trị nên đã mất mạng, từ đó về sau, không còn cha mẹ nào dám để con mình xuất hiện trước mặt nó nữa.
Chưa đến nửa giờ, hai gã thủ hạ đã mang Beryl đến.
"Con gái ngoan, phụ thân giao cho con một nhiệm vụ, nhìn thấy hai thằng bé kia không, đừng làm người lớn trong nhà phát hiện, con dụ dỗ bọn nó lại đây, nếu việc này thành công, sau này phụ thân sẽ đưa mấy bạn nhỏ đến cho con chơi." Giả Sâm rất chiều đứa con gái này, còn chiều hơn con trai, vì gien của nó tốt nhất trong đám con của gã.
"Thật vậy ạ?" Beryl chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, con bé lớn lên rất xinh đẹp, giống như búp bê Tây Dương tinh xảo đáng yêu, đây cũng là một nguyên nhân khác khiến Giả Sâm chiều nó, nhưng cũng chính con bé xinh đẹp quá mức này, lại có tâm địa ác ma.
"Đương nhiên là thật, phụ thân đã gạt con bao giờ chưa, đến lúc đó đừng nói là bạn nhỏ, con muốn cái gì, phụ thân đều cho con hết, nhưng có một điều kiện, tuyệt đối không thể để người lớn bên trong phát hiện, bằng không thì cái gì cũng không có." Giả Sâm dụ dỗ.
"Vậy được rồi ạ." Beryl đồng ý.
Con bé mặc váy bồng công chúa, bộ dáng sạch sẽ và tinh xảo không hợp với nơi này, khóe môi treo nụ cười ngọt ngào đi tới chỗ Soái Soái và Alfonso đang chơi đùa.
Lúc dừng lại, con bé đứng bên ngoài tường, đó là góc chết, Soái Soái và Alfonso vừa vặn nhìn thấy nó, nhưng người lớn trong nhà sẽ không thấy.
"Em trai ơi, các em đang chơi cái gì đó?" Beryl ngọt ngào cười nói với hai đứa bé, nụ cười đặc biệt ngọt ngào, xinh đẹp và vô hại. Soái Soái cũng không ngẩng đầu lên, tựa như chẳng nghe thấy gì.
Nhưng Alfonso lại nghe thấy âm thanh thanh thúy này, quay đầu lại, nhìn thấy Beryl đứng ở góc tường, đôi mắt hơi nghi ngờ, nhưng thấy Soái Soái không để ý đến con bé, chỉ chuyên tâm vào khối vuông trên tay, thằng bé cũng quay đầu không quan tâm tới Beryl nữa.
Beryl thấy hai thằng quỷ nhỏ này đều không để ý tới mình, khuôn mặt tinh xảo hơi vặn vẹo, con bé hoành hành ngang ngược ở khu C này đã nhiều năm, chưa từng gặp được đứa bé nào dám không để ý tới nó, rất muốn tiến lên đá hai đứa nhỏ, nhưng nghĩ lời phụ thân dặn dò, con bé không thể không nhịn xuống "Em trai ơi, sao các em không để ý tới chị, phụ thân mẫu thân chị không biết đi nơi nào rồi, chị rất sợ, chỗ này là chỗ nào?" Đôi mắt xinh đẹp của Beryl lập tức hiện lên hơi nước.
Nói khóc là khóc luôn, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên con bé làm những việc này, từ khi trẻ con vùng này đều sợ nó, không dám tới gần, con bé học được cách diễn kịch, đáng thương nhu nhược thì có thể khiến cho những người khác chú ý.
Alfonso lại quay đầu lại liếc nhìn con bé, trong mắt hơi do dự.
Soái Soái vẫn không thèm liếc nhìn nó, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc với khối vuông, trong chốc lát, tòa lâu đài đã hiện ra vẻ ngoài, sáng lấp lánh, thật xinh đẹp.
Beryl nhìn chằm chằm tòa lâu đài nhỏ này, trong mắt ánh lên sự tham lam, nó muốn lâu đài này, tuy nhiên nó cũng không quên nhiệm vụ của mình, tiếp tục giả vờ đáng thương.
"Em ơi, trông chị ấy thật đáng thương." Alfonso chung quy cũng chỉ là trẻ con bình thường, cho dù ở khu C sống, cũng giữ lại tâm tính trẻ con, nhanh chóng dao động.
Soái Soái nghe lời thằng bé nói, ngẩng đầu lộ vẻ không kiên nhẫn, không chút khách khí mà chọc phá ngụy trang của Beryl, "Đó là giả vờ, chỉ vì lừa đứa ngốc như anh mắc mưu thôi."
"A." Alfonso mờ mịt kêu một tiếng, sau đó khó hiểu hỏi: "Vì sao chị ấy muốn gạt anh mắc mưu?"
Soái Soái ông cụ non thở dài, "Anh ở hành tinh Vala mấy năm nay rốt cuộc đã làm thế nào để sống sót, đúng là kỳ tích."
Alfonso lập tức nói: "Là cha anh đó, cha anh rất giỏi."
Ở trong lòng mỗi đứa trẻ con, cha mình luôn là giỏi nhất.
Soái Soái không cảm thấy cha thằng bé giỏi chỗ nào, tuy nhiên cũng không nói toạc ra, nó cũng cảm thấy cha mình rất giỏi giang, nhưng phụ thân còn giỏi hơn cha nữa, liếc mắt nhìn Beryl đang dần không giả vờ được nữa, "Anh nhớ cho kỹ, con gái càng xinh đẹp, càng không thể tiếp xúc."
"Ừ, anh nhớ kỹ rồi, nhưng vì sao không thể tiếp xúc?" Alfonso là đứa trẻ rất biết nghe lời.
"Bởi vì tâm địa chị ta đen thui, rõ ràng là diễn dở ẹc, liếc mắt đã nhìn thấu, còn tưởng mình diễn tốt, bộ dáng đáng thương thật ghê tởm." Soái Soái phát huy chiêu độc miệng của mình, nói xong rồi liếc mắt khinh bỉ con bé.
Nếu Lộ Lê ở chỗ này, chắc chắn sẽ kinh ngạc vạn phần, bởi vì y chưa từng nhìn thấy con trai lớn vừa trưởng thành vừa ngầu như vậy.
Beryl đứng không xa, một chữ cũng không bỏ sót, nghe hết lời hai đứa bé nói chuyện, khuôn mặt tinh xảo không kiềm chế được vặn vẹo nữa.
Bộ dáng ác độc dọa Alfonso nhảy dựng, đặt mông ngồi dưới đất, "Chị ta thật đáng sợ."
Hóa ra em trai nói thật, bà chị đáng yêu này thật sự rất khủng bố.
"Đừng để ý đến chị ta là được." Soái Soái không để bụng.
Alfonso đầu lập tức lắc như trống bỏi, "Anh biết rôi, anh tuyệt đối không để ý đến chị ta nữa, bất kể chị ta nói cái gì tiếp."
Soái Soái vừa lòng gật đầu.
Beryl chứng kiến từ đầu đến cuối tức phát điên, không quan tâm lao khỏi góc tường, mặt mũi dữ tợn, "Mày dám nói tao ghê tởm, bây giờ tao sẽ giết mày."
Ỷ vào tuổi lớn có ưu thế hơn, Beryl trực tiếp nhằm về phía Soái Soái, trong đầu đều là ý muốn giết thằng nhóc này.
Giả Sâm đang chú ý thầm mắng một tiếng không xong, không ngờ con gái mình thiếu kiên nhẫn như vậy, kế hoạch bại lộ rồi.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng gã ta vẫn không có ý định lao ra, Beryl vẫn là trẻ con, cho dù đối phương có thấy, hẳn cũng sẽ không làm gì nó, chỉ biết mấy đứa trẻ con xảy ra chuyện qua miệng kể mà thôi.
Còn nữa cho dù Beryl thật sự làm đối phương bị thương, đến lúc đó gã cũng có thể mượn cơ hội lấy thân phận phụ thân con bé tiếp cận những người này, nói không chừng sẽ còn tốt hơn.
Trong đầu Giả Sâm trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều kế hoạch, giây tiếp theo gã nhìn thấy hình ảnh Beryl bay ra ngoài, tiếng kêu bén nhọn cắt qua không trung.
Beryl lăn mười mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại tới, váy bồng xinh đẹp cũng đã bẩn.
Alfonso vốn muốn khóc lại kinh ngạc há to miệng, hai mắt sáng lên, sùng bái nhìn đồng bọn nhỏ mới quen biết của mình.
Nó ở khoảng cách gần nhất tận mắt nhìn thấy đồng bọn nhỏ ra tay, trong lòng cực kỳ chấn động.
Chương 216: Lòng tham không đáy
"Soái Soái, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Lộ Lê nghe được tiếng kêu thảm thiết đi tới, đến gần mới nhìn thấy Beryl bị quăng ngã ở trước cửa nhà "Chú ơi, chị người xấu này nói muốn giết Soái Soái ạ." Alfonso trong nháy mắt hóa thành cuồng em trai lập tức cáo trạng với Lộ Lê.
Ấn tượng với Beryl hóa thành hư ảo trong nháy mắt, giận dữ nhìn con bé.
Lộ Lê kinh ngạc, "Vì sao đứa bé này lại muốn giết Soái Soái?" Con bé này chắc chỉ khoảng mười tuổi mà thôi.
"Bởi vì chị ta là người xấu, Soái Soái nói chị ta cố ý giả vờ đáng yêu giả vờ đáng thương dụ dỗ chúng cháu mắc mưu, Soái Soái vạch trần chị ta, nên chị ta tức giận." Alfonso chỉ ngây thơ, chứ không ngốc, tương đối logic rõ ràng.
"Chú biết rồi." Lộ Lê xoa đầu con trai lớn, "Soái Soái làm rất đúng, ở bên ngoài phải thời khắc bảo trì cảnh giác, đặc biệt là khi người xa lạ chủ động tìm con nói chuyện, về sau đều phải làm như vậy, biết chưa nào?"
"Con biết ạ, thưa cha." Soái Soái vừa thấy cha xuất hiện, sắc bén trên người lập tức biến mất, giống bánh gạo nếp dính lên người Lộ Lê.
Alfonso ngây thơ nhìn Soái Soái, đồng bọn nhỏ thật là lợi hại, biểu cảm thay đổi nhanh ghê.
"Còn con bé này," Lộ Lê nhìn về phía Beryl ngã trên mặt đất không dậy nổi, suy tư gì đó, "Hoàn cảnh khu C kém như vậy, bọn buôn người lui tới với tỉ lệ cao như vậy, một đứa bé gái mười tuổi, sao người nhà nó có thể yên tâm để nó ra ngoài một mình, đúng là rất khả nghi."
Lộ Lê bảo hai đứa đi vào trước, đi về phía Beryl.
Beryl chỉ làm bá chủ trong đám trẻ con, đối mặt với người lớn cũng biết sợ hãi, lập tức bò ra phía sau, khóc lóc la to về phía Giả Sâm đang trốn, "Phụ thân, mau tới cứu con."
Mặt Giả Sâm tái đi.
Lộ Lê theo tầm mắt con bé, nhìn thấy người trốn sau vách tường, đối phương vốn định trốn đi, sau khi nhận ra mình bị phát hiện, đành phải đi ra.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, đây là hiểu lầm." Giả Sâm đi đến trước mặt Lộ Lê, "Con bé là con gái tôi, vừa rồi không coi chừng một lát, để nó chạy ra ngoài, may gặp được các anh, nếu như bị bọn buôn người bắt đi, tôi sẽ không kịp hối hận mất."
"Tôi thấy con gái anh rất khôn khéo, phỏng chừng bọn buôn người cũng không dám bắt nó đâu." Lộ Lê cười, không lập tức vạch trần kỹ thuật diễn của gã.
Không đợi Giả Sâm nghĩ lừa kiểu gì cho qua chuyện, Beryl đã hố gã một phen.
"Phụ thân, phụ thân phải báo thù cho con, mau giết bọn họ, con quỷ con thối kia dám đánh con, con muốn nó phải chết, con muốn nó phải chết." Beryl vừa thấy phụ thân tới, sống lưng lập tức dựng thẳng, lời nói ra tràn ngập sự ác độc.
Ở trong lòng con bé, phụ thân là người lợi hại nhất khu C, rất nhiều người phải nghe lời gã, mấy kẻ mới tới này cũng không ngoại lệ. Trong nháy mắt Giả Sâm bị dọa ra mồ hôi lạnh, quay đầu lại quát, "Con câm miệng cho ta, xem ta về nhà xử lý con như thế nào."
Có lẽ là lần đầu tiên Beryl bị phụ thân mắng như vậy, sửng sốt rồi gào khóc, "Bình thường phụ thân không như thế, con mặc kệ con mặc kệ, con phải giết nó."
Thế này mà còn chưa rõ, thì Lộ Lê đã sống uổng phí bao nhiêu năm rồi.
"Anh là người mà gã đàn ông ở trong nhà tôi lúc trước tìm tới?" Lộ Lê hỏi, mặt ngoài nhìn vẫn ôn hòa.
"Không có, không có, sao có thể, tôi đâu có quen biết người anh nói, thật sự chỉ là đi ngang qua, rất xin lỗi, tôi mang con gái đi đây." Giả Sâm không xoay người, chỉ không ngừng lui về phía sau, hiển nhiên gã đang lo lắng Lộ Lê đánh lén hắn, túm con gái lên, thấy y thật sự không ngăn cản, xoay người bỏ chạy.
Khu Hulk đi ra chỉ nhìn thấy bóng dáng của gã, "Kỳ quái thật, bóng dáng người này sao quen mắt như vậy?"
"Cậu biết gã ta? Gã còn mang theo một đứa con gái khoảng mười tuổi nữa." Lộ Lê nghiêng đầu hỏi cậu ta.
Hulk biến sắc, "Tôi biết rồi, đó là Giả Sâm, con gái gã là Beryl, có phải lớn lên rất đáng yêu hay không?"
Lộ Lê gật đầu, tuy lúc ấy khóc lóc nước mắt nước mũi đầy mặt trông hơi xấu, nhưng vẫn nhìn ra được.
"Vậy thì không sai đâu, gã đàn ông kia nhất định là Giả Sâm."
"Hắn là ai?"
"Giả Sâm là đại ca vùng này, anh em thuộc hạ rất đông, thường xuyên thu phí bảo hộ để lấy tiền của mọi người, người không cho sẽ bị đánh gần chết, con gái gã Beryl là ác ma, thích bắt nạt bạn cùng lứa, nơi này gia đình nào có trẻ con đều bị nó bắt nạt, rất nhiều cha mẹ không dám thả con cái ra cũng vì con bé ấy, vì từng có đứa bé bị nó đánh chết, trừ lần đó ra còn có lời đồn, chỉ là cho tới nay chưa được chứng thực." Sắc mặt Hulk hơi khó coi.
"Lời đồn gì?"
"Có người hoài nghi Giả Sâm có quan hệ với bọn buôn người, nơi này thường xuyên phát sinh việc trẻ con bị bắt đi, không ít người đi tìm Giả Sâm, luôn bị Giả Sâm thoái thác, hơn nữa trẻ con nhà người khác xảy ra chuyện, nhưng trẻ con nhà hắn đi tới đi lui bên ngoài, lại không đứa nào có việc gì, còn có một chuyện nữa, lúc mấy đứa trẻ mất tích, có người nhìn thấy Beryl đã từng xuất hiện ở gần đó, cho nên chúng tôi đều hoài nghi có phải Giả Sâm lợi dụng con gái gã để xuống tay với con cái của người khác hay không."
"Tôi không dám để Alfonso ở trong nhà một mình, có liên quan đến con gái của Giả Sâm kia, trước kia đã từng có chuyện cha mẹ để con cái trong nhà, kết quả bị người ta lừa ra ngoài, không thấy tăm hơi đâu nữa, hàng xóm nói là Beryl gọi người đi ra ngoài, sau đó khi tìm Giả Sâm, Giả Sâm lại không thừa nhận, cha con gã trốn tránh nói là con họ tự đi lạc, cha mẹ không tin còn bị bọn họ đánh cho gần chết."
Nghe thế, Lộ Lê cảm thấy vừa rồi không nên thả cha con bọn chúng đi, nhưng dám để con gái mình đi gạt người, khó trách dạy ra đứa con gái ác độc như vậy, động một cái là muốn giết người.
Lộ Lê không để con trai lớn và Alfonso ở cửa chơi nữa, dẫn bọn nó vào trong nhà rồi nói chuyện này cho Tần Vũ.
"Người phụ nữ kia biết không ít." Tần Vũ nói xong thì không bao lâu, thủ hạ mang khẩu cung của người đàn bà kia tới.
Đối phương biết không ít, nhưng lại là khối xương cứng, tuy nhiên cứng đến đâu cũng không bằng thủ đoạn binh lính của Tần Vũ, chỉ dùng vài chiêu, bà ta đã khai hết.
Bà ta đúng là không phải mẫu thân mất con cái gì hết, bà ta là một trong số bọn buôn người, chẳng qua xem như người trung gian, chuyên môn dùng phương pháp đoạt đi con người khác, sau đó bán cho bọn buôn người chân chính kiếm tinh tệ.
Mấy năm nay, gia đình có trẻ con ở khu C càng ngày càng cảnh giác, việc làm ăn càng ngày càng không dễ làm, bà ta không có biện pháp nào khác, lại nghĩ tới cuộc sống tốt hơn, vì thế nghĩ đến biện pháp này, dù sao xong việc mà bị phát hiện chỉ cần giả ngây giả dại là không có việc gì.
Còn về phần trẻ con bị bắt bán cho ai, bà ta khai ra Giả Sâm, mọi chuyện trở nên hợp lý.
Kinh tế khu C quá kém, Giả Sâm muốn sống tốt hơn, sau đó phát hiện buôn bán trẻ con có thể kiếm được lợi nhuận kếch xù, vì thế ngầm làm loại mua bán này, còn ám chỉ người khác có thể mang con bán cho hắn, giá thấp thu vào, giá cao bán ra.
Vì Giả Sâm tồn tại, cho nên bọn buôn người vùng này rất thịnh hành.
Suy đoán rốt cuộc chỉ là suy đoán, Hulk không ngờ Giả Sâm thật sự làm như vậy, hơn nữa việc làm ăn lớn hơn nhiều so với cậu ta nghĩ, nghe xong trợn mắt há hốc mồm.
"Lại là bọn buôn người, quản lý hành tinh Vala thật sự mặc kệ hết sao?" Lộ Lê đặc biệt căm ghét loại người này.
Hulk lắc đầu, "Quản lý chỉ để ý khu A và khu B, mặc kệ sống chết của khu C thế nào."
Y muốn chôn cha và bà ngoại ở bên nhau, như vậy không thể để khu C tiếp tục hỗn loạn nữa, nếu không sau khi sửa sang lại ngôi nhà, có khả năng sẽ bị người nơi này chiếm cứ, mộ cha và bà ngoại thậm chí sẽ bị đào lên, đây là điều y tuyệt đối không muốn nhìn thấy.
"Nếu quản lý không coi trọng khu C, đúng lúc tiện cho chúng ta xuống tay." Tần Vũ tạm thời không muốn làm lớn chuyện, trên danh nghĩa hành tinh Vala vẫn thuộc về Vôi tinh hệ.
Lộ Lê cũng nghĩ như vậy.
Ngày hôm sau, Tần Vũ lưu lại một phần tiếp tục sửa chữa căn nhà, bây giờ đã tiến vào giai đoạn kết thúc, không cần quá nhiều người nữa, phần còn lại hắn mang theo người ra ngoài.
Lúc này Giả Sâm còn chưa biết mình sắp gặp tai vạ đến nơi, ngày hôm qua mang con gái về thì nhốt lại, trẻ con vẫn chỉ được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.
Sáng sớm nay gã triệu tập toàn bộ anh em thủ hạ.
"Các anh em, hôm nay cùng đại ca đi làm một vố lớn, chỉ cần mọi việc thành công, thù lao sẽ còn nhiều hơn so với chúng ta bán một trăm đứa trẻ." Giả Sâm không muốn chờ nữa, gã lo lắng những người đó sẽ đi mất, tuy nhiên có một nguyên nhân quan trọng hơn.
Ngày hôm qua khi tới gần căn nhà kia, gã mới nhìn thấy hóa ra bên trong còn mười mấy chiếc xe huyền phù đang đỗ, không phải chỉ mấy chiếc như hắn tưởng, chính giữa những chiếc xe huyền phù, còn có một chiếc phi hành khí.
Giả Sâm may mắn từng xem trên TV hình dạng của phi hành khí, nhận ra thứ Tần Vũ lái chính là phi hành khí.
Thứ này đắt hơn rất nhiều so với xe huyền phù, tuy hành tinh Vala kinh tế tương đối lạc hậu, nhưng không thiếu kẻ có tiền, không được nữa, còn có thể bán cho tinh cầu bên cạnh, thứ này chính là vật hiếm có, một chiếc phi hành khí có thể bán được hơn trăm triệu tinh tệ.
Nghĩ đến tài sản hơn trăm triệu, Giả Sâm vô cùng kích động, hận không thể lập tức đoạt lấy chiếc phi hành khí kia, tối hôm qua suy nghĩ một suốt đêm, vẫn quyết định động thủ sớm một chút, miễn cho đêm dài lắm mộng, khiến những kẻ ở khu vực khác biết rồi lại đoạt với gã.
Gã đã đếm qua, những kẻ trong ngôi nhà đó nhiều nhất là hơn hai mươi người, thoạt nhìn không ít, nhưng bên này hắn có hơn trăm người, cũng không tin chỉ hơn hai mươi người còn không đánh lại, vì kích phát ý chí chiến đấu của thủ hạ, Giả Sâm còn hứa hẹn sẽ mang tinh tệ bán một chiếc xe huyền phù chia cho bọn họ.
Nếu một chiếc bán một trăm vạn, một người có thể nhận được gần một vạn tinh tệ, ở hành tinh Vala đã là một số tiền khổng lồ, cảm xúc của trăm người lập tức được nâng lên, âm thanh hét vang suýt phá tan nóc nhà.
May mắn không ai dám ở gần chỗ của Giả Sâm, nếu không nghe thanh âm này sẽ bị hù chết.
Bỗng một tiếng động lớn vang lên.
Của lớn bị đá văng, từng tiếng bước chân đi vào, dẫn đầu đúng là Tần Vũ dáng người thẳng tắp như một lưỡi dao sắc bén ra khỏi vỏ, sát khí trên người mãnh liệt, phía sau hắn là sáu binh lính thủ hạ, bước đều qua, nghiêm túc có sức đe dọa, luồng gió bén nhọn theo bọn họ gây chấn động cho đám người Giả Sâm.
"Mày là đứa nào, cũng dám vào địa bàn của Giả Sâm tao!" Giả Sâm đứng lên, quan sát Tần Vũ đang đến gần, không biết hắn, nhưng lại hơi sợ hãi nuốt nước miếng.
Người này chưa từng gặpp qua, thấy thế nào cũng không dễ chọc, gã nghĩ lại một chút, cảm thấy mình chưa từng đắc tội nhân vật thế này, tuy nhiên trước mặt nhiều thủ hạ như vậy gã không thể yếu thế.
"Đại ca, bọn chúng chính là người trong ngôi nhà trắng kia." Bernie nhận ra Tần Vũ lớn tiếng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro