1. Lần đầu gặp gỡ
Bạn trai tôi là Kim Taehyung, một trong những người đàn ông yêu thương tôi nhất trên đời. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, nhưng đúng ra là tôi theo đuổi anh qua bạn thân tôi và cũng là em gái anh. Tôi và em gái anh là bạn thân từ cấp ba đỗ đại học cùng nhau nên trong thâm tâm hai đứa đã coi nhau là người nhà. Do vậy mà việc theo đuổi càng trở nên dễ dàng hơn.
Tôi chỉ còn nhớ ngày tôi bắt đầu lên kế hoạch cưa cẩm anh là vào ngày sinh nhật nhỏ bạn Taeri tròn 22 tuổi. Taeri được sinh ra trong gia đình khá giả, vì vậy mà cô ấy quyết định rất nhanh là sẽ tổ chức một bữa tiệc vô cùng hoành tráng tại gia. Cả ngày hôm đó Taeri bỏ mặc tôi để đi tiếp khách, và tôi thì lại chẳng thích những nơi ồn ào đông đúc nên đã lánh tạm ra hoa viên trên tầng thượng.
Nơi đây là khu vực chỉ ai có thẻ riêng mới vào được, vì có đặc quyền khi là tri kỉ của chủ nhà nên tôi khá quen thuộc với nơi đây. Thang máy ting lên một tiếng chói tai, tôi không vội mà lả lướt đi trên đôi cao gót bảy phân đến chiếc ghế xích đu thường lui tới. Vì hoa viên vô cùng rộng với không gian đa chiều nên dù nói là ngồi ở cuối sân vườn, thì tôi vẫn có thể thấy cảnh sắc tuyệt đẹp của một đêm xuân.
Ngả người về sau, tôi thư giãn tận hưởng chốn yên bình hiếm có, nhưng rồi một lát sau, bất chợt mùi khói thuốc vô định theo làn gió hướng đến tìm tôi. Theo quán tính, tôi mở mắt nhìn về sau lưng mình, thuận theo ánh sáng của trăng, tôi chỉ thấy độc nhất một bóng lưng cao lớn toát lên đầy vẻ nghiêm nghị của người đàn ông. Anh ta mặc bộ âu phục màu nâu trầm kết hợp với đôi giày da và chiếc đồng hồ đắt tiền, điều này khiến tôi nhận thấy thân thế của anh đây không phải là vệ sĩ bình thường.
Hành động nhả khói vô cùng thuần thục nhưng điều khiến người khác để ý tới lại là nét tâm trạng bí bách đến mức phải tìm tới chất kích thích giúp cho bản thân mới quên đi nó. Vì quá say sưa ngắm hình ảnh của người đàn ông trưởng thành này mà tôi chẳng để ý điện thoại đã rung từ lâu, bất giác nó rơi xuống đất tạo ra một tiếng động lớn trong không gian tĩng lặng khiến tôi và cả người trước mắt đều có vẻ giật mình.
Vội cầm máy lướt qua dòng tên trên điện thoại, mắt tôi vẫn hướng về phía trước và người này đã nhìn tôi như thể sinh vật lạ từ bao giờ. Tôi không nhìn rõ cảm xúc trên mặt anh ta vì bị sấp bóng và đứng quá xa nên đã vội bắt máy, tông giọng cũng được điều chỉnh để người này biết tôi cũng có thân phận quan trọng với chủ nhà
"Sao thế"
"..."
"Được, đợi chút tớ xuống ngay"
Vội cúp điện thoại, tôi chỉ kịp gật đầu thay lời chào hỏi với người đàn ông lạ mặt. Thật ra không vì cuộc gọi của Taeri, thì tôi cũng sẽ không ở đây lâu với người lạ. Nhưng người ta đã lên được đây thì thân phận chẳng phải tầm thường, do vậy mà tôi cũng biết ý để tỏ ra lịch sự. Và khi tôi bước vào thang máy, nhan sắc của người ấy càng rõ ràng hơn khi anh ấy đi đến nơi xích đu tôi vừa ngồi. Trong đầu tôi lúc đó chẳng nghĩ được điều gì ngoài việc đây là người đàn ông đẹp nhất mà tôi từng gặp, giống như là tượng điêu khắc đi tới đi lui ấy.
Thang máy xuống tới sảnh lớn, tôi gặp Taeri và vài người bạn cũ đang hàn huyên, có vẻ họ đến muộn nên giờ nhỏ bạn thân mới gọi tôi. Chẳng thể chậm trễ trước mặt người quen lâu ngày mới gặp, tôi nhanh chóng nhập cuộc.
Nhưng cũng không được lâu, họ đều phải rời đi vì khi ấy đã muộn. Taeri và tôi giờ mới có chút không gian riêng để nói chuyện
"Tớ vừa lên hoa viên" Taeri không nói gì, cô ấy biết tôi sẽ tìm tới đó
"Và gặp một người đàn ông mà tớ chưa gặp bao giờ ở trong gia đình cậu"
Vì là người bạn Taeri quý nhất, nên tôi thường lui tới đây chơi và người nhà Taeri cũng rất thích tôi. Nhưng kì lạ là, người đó tôi chưa gặp bao giờ. Tỏ ra có chút hoài nghi và khiếp sợ, tôi đang chờ bạn tôi trả lời
"Anh tớ đấy"
Taeri thản nhiên giải đáp khi đang nạp nước, tôi cũng không rảnh mà nhớ lại chuyện cũ. Hình như có một thời nó từng kể anh nó đi du học để học nghề nên không hay có thời gian rảnh về thăm nhà. Kí ức năm xưa cứ nối đuôi nhau ùa về, còn có cả hình ảnh mặt Taeri lấm lem nước mắt vì nhớ anh trai
"Anh cậu?" Nhìn đứa nhóc 22 tuổi còn đang ngậm kẹo mút đây, tôi chất vấn thêm lần nữa. Vì khi nó tâm sự tôi cứ nghĩ anh trai chỉ cách nó khoảng vài tuổi. Nhưng nhớ lại nét mặt đăm chiêu của người đàn ông vừa rồi như từng trải vô số chuyện, tôi lại thấy anh ta đáng tuổi chú hơn dù gương mặt rất trẻ, khí chất thì lại không
"Ừ anh tớ" Nhìn tôi vẫn còn hơi sốc, nó không chịu được mà khẳng định lại
"Anh ấy chính thức về đây làm việc, nhưng do không biết tớ mượn biệt thự tổ chức nên chắc trốn tạm lên đó" Nói xong, nhỏ quay sang liếc tôi bằng ánh mắt lạ kì, thấy tôi bần thần nhìn về một phía, miệng thì lẩm bẩm
"Đẹp quá..."
Cùng nhìn về hướng đó, người đàn ông tôi mới gặp đang một tay cầm chiếc túi màu trắng làm bằng da, tay còn lại đút túi và đi về phía này vô cùng ngạo nghễ. Nó chỉ nhìn thôi đã biết là đồ của ai để quên, Taeri đang đánh giá xem là tôi cố ý hay vô tình. Còn tôi thì chẳng còn quan tâm chứ gì vì tôi chỉ đang tập trung vào ánh hào quang đang phát ra của người đàn ông này thôi. Rồi tôi vội vàng nhận ra, đây chính là yêu từ cái nhìn đầu tiên đó!
Khi gương mặt anh dần được phóng đại, tôi mới ý thức được mà đứng thẳng lưng, tay còn lại gãi gãi sau lưng Taeri ra hiệu cho nó.
Anh bước đến nơi, Taeri vội mở lời
"Giới thiệu với anh, đây là tri kỉ mà em hay nhắc đến, Kim Ami" Chưa hết, nó còn đưa tay về hướng anh rồi quay sang nhìn tôi
"Giới thiệu với cậu, đây là anh Kim Taehyung, anh trai ruột của tớ"
Nhấn mạnh chữ "ruột", nó nhìn tôi cười gian. Cũng không để Taehyung nói trước, tôi mở lời chào hỏi, đồng thời đưa tay ra
"Hân hạnh được gặp anh, em là Ami, bạn của Taeri ạ"
Chỉ có nó mới biết, dáng vẻ uyển chuyển cùng tông giọng này là lần đầu tiên nó được thấy. Kể cả mấy người trước kia tôi tìm hiểu, cũng chưa từng được tôi bày ra cái điệu bộ khó tả như bây giờ.
Taehyung vẫn mang gương mặt lãnh đạm đó, gật đầu thay cho cái bắt tay rồi anh đặt chiếc túi vào bàn tay đang đưa ra của tôi. Bấy giờ, tôi mới nhận thức được là vai mình đang có hơi trống trải
"Của em"
"A, thật ngại quá, xin lỗi đã phiền anh ạ"
Tôi đón lấy đồ cá nhân bằng hai tay, vội vàng ríu rít xin lỗi mà quên cảm ơn anh
"Không phiền. Là anh phải cảm ơn em vì đã chăm sóc Taeri khi anh không ở bên cạnh"
Kết câu, khoé miệng của anh có nhếch lên một chút để bày tỏ sự cảm ơn. Dù không giống với nụ cười lắm nhưng cũng khiến anh trông bớt đáng sợ
"Dạ thật ra không...."
"Được rồi hai người đừng có xã giao qua lại thế nữa" Taeri đứng giữa đảo qua đảo lại mắt xen ngang, nó thấy cuộc hội thoại này hơi giả tạo, bèn nhìn về phía nơi phòng khách có người lớn trong đó âm thầm ra giấu với anh.
Taehyung chỉ khẽ nhìn nó bằng cặp mắt không vừa ý rồi anh nói cần đi tiếp chuyện mọi người và trở vào trong. Thấy tôi có chút tiếc nuối, Taeri bày ra bộ mặt khinh khỉnh
"Sao? Mê rồi hả"
"Ừ, anh ấy...như tượng vậy"
"Ờm, còn giàu nữa" Nói rồi, nó liếc tôi từ đầu đến chân. Song, còn bày ra điệu bộ vuốt cằm suy nghĩ
"Thật ra không phải không hợp" Nó túm lấy cằm tôi ngắm nghía từ trên xuống dưới
"Giao diện đẹp, mỗi tội tâm hồn chưa đủ đô"
"Vậy...đi độ à"
Trong một khắc tôi chợt thấy nó có ánh mắt dị nghị tôi
"Để xem tấm lòng có thật không đã" Để lại câu nói mang đầy hàm ý, nó bỏ tôi ở lại rồi trở về đống quà nó mới nhận được
Thật ra tôi bất ngờ và ngại ngùng thái quá như vậy cũng là do tôi chưa từng thấy mặt của Taehyung. Nói tôi háo sắc cũng không sai lắm đâu nhưng là phụ nữ, ai mà chẳng thích những điều đẹp đẽ. Chưa cần nói đến việc Kim Taehyung là người đàn ông trưởng thành nắm trong tay quyền lực và địa vị, thì thứ hào quang toả ra sự thành công của anh đã đủ thu hút đa phần nữ giới rồi.
Trước kia tôi không quan tâm đến sự tồn tại của anh, nhưng có lẽ anh thì có một chút. Bởi em gái anh Kim Taeri thường hay gọi điện hỏi han anh trai mình và sẽ kể rất nhiều chuyện mà nó gặp phải, trong đó cái tên của tôi cũng xuất hiện không ít. Do vậy mà chuyện Taehyung cảm kích tôi khá là dễ hiểu. Cũng nhờ thói buôn chuyện của Taeri, tôi đã có sẵn một hình tượng tốt cho mình.
____
Dựa vào thành tủ, tự tạo không gian riêng cho mình với ly champagne trên tay. Ngẫm lại một chút, đúng là tôi có cảm xúc với Kim Taehyung thật vì tôi đã trúng tình yêu sét đánh rồi, nhưng mà tôi lấy gì để theo đuổi anh đây. Nói tự ti thì cũng chẳng phải, bởi tôi có bao nhiêu thành tích học tập thì rất nhiều người đều nắm rõ vì tôi là sinh viên tiêu biểu của khoá năm nay.
Về nhan sắc, thì tôi cũng không muốn bình luận quá nhiều, mỗi người một gu thẩm mỹ nhưng với tôi thì trông bản thân mình khá...đẹp, cơ thể đầy đặn vòng nào ra vòng nấy. Bởi mình có yêu bản thân trước thì mới có thể yêu lấy người khác.
Còn sự nghiệp bây giờ thì đang có chút thăng tiến, hiện tôi đang thực tập tại một tập đoàn nổi tiếng trong nước, cũng có kiếm được đôi chút nhờ công việc làm thêm ở bên ngoài nên sau khi tốt nghiệp xong, tôi có thể kiếm được công việc ổn định chăm lo cho gia đình.
Sau đó khi tự đứng xâu chuỗi lại mọi thứ, vẫn may là tôi có bảo bối Taeri bên cạnh. Rồi từ đó tôi cứ ỷ ôi với nó và con bé cũng đồng ý tiêm nhiễm tôi vào đầu Taehyung vì nó bảo bạn thân làm chị dâu vẫn tốt hơn những phương án khác. Chưa hết, nó còn tạo nhiều cơ hội cho chúng tôi gặp nhau trong "vô tình" và cả những tình huống dở khóc dở cười khác nữa. Nhưng may hơn cả là vì có trợ thủ đắc lực này, nên tôi mới có thể tìm thấy định mệnh của đời mình dễ dàng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro