Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Tỏ tình

"- Dĩ Phong , sao cậu lại từ chối chuyện đính hôn với tiểu Uyên vậy ?  " Mặt dày chạy lại hỏi .

"- Cậu hỏi chuyện này làm chi , liên quan cô sao " Mặt lạnh xê ra xa .

"- Mình là chị gái tiểu Uyên mà , cũng là bạn cậu "

"-  Cậu nghĩ với mấy lý do đó mà tôi sẽ nói sao ? "

"- Cậu ác thật "
☆☆☆☆☆☆☆☆

"- Hôm nay tụi mình đi chơi đi" 

"- Được , cậu muốn đi đâu ? " Từ Dĩ Phong từ trước đến giờ chưa bao giờ từ chối đề nghị của cô bạn thanh mai , nghe xong liền gật đầu không do dự .

"- Đi nhà ma " Lăng Uyên kề sát tai Lăng Vi  ,  thần bí thì thầm "- Chị , em vừa mới biết được cách này bbabaa... "

Lăng Vi làm sao nghe được mấy lời nàng nói , từ lúc nghe nói đi nhà ma đã sợ vỡ mật  .

"- Không đi được không ? "

"- Không được " Hai phiếu phản đối .

"- Nếu cậu không thích thì đừng đi  " Từ Dĩ Phong hào phóng  cho cô  hai lựa chọn .

☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Lưỡng lự lưỡng lự cuối cùng Lăng Vi đã ở trước cửa nhà ma rồi  . Hít một hơi thật sâu rồi hí mắt  theo đuôi  Lăng Uyên  và Từ Dĩ Phong .

Đi một chút liền nghe  vang lên tiếng tụng kinh . Cô không dám nhìn , nhắm mắt lại , thỉnh thoảng không nhịn được tò mò đem một con mắt  hơi mở ra , liền thấy một con ma nữ có bộ đồ lòng treo lủng lẳng nhảy tới . Lăng Vi chân nhũn ra , muốn chạy khỏi nhà ma . Đáng tiếc đường trở về một mảnh tối đen , chỉ có thể đi tiếp .

"- Dĩ Phon..g , cậu còn ở đó không vậy ?  "  Cô run run nhỏ giọng hỏi , sợ đánh thức mấy con ma khác thì liền tiêu .

"- Còn " Âm thanh hữu lực vang lên .

"- tiểu Uyên , nó  đâu ? "

Nghe cô hỏi , Từ Dĩ Phong mới nhìn quanh đã không thấy Lăng Uyên đâu . Tính chạy đi tìm liền nghe tiếng la thảm thiết .

"- Aaa , đừng lại nha , tui bị đau tim  đó " Bịch .

Anh cả kinh ,  nhìn lại thì hiểu  , Lăng Vi là đụng trúng con ma bị  đập nát  mặt , sợ té xỉu , lúc ngã xuống còn ôm  con ma chặt cứng không chịu buông .

"- Giúp tôi với " Con ma lúc này lên tiếng  . Amh hết cách , khụy xuống bế cô lên  .

"- Có cần đưa cô ấy đi bệnh viện không ? "  Con ma tốt bụng đề nghị .

"- Không sao đâu  , để tôi , anh chỉ cần đi chỗ khác , để cô ấy tỉnh lại gặp anh thì xỉu tiếp đó  "

Con ma nghe xong liền một phát chạy biến .

Anh bế cô đến dựa vào góc tường , một  lúc sau cô tỉnh lại , ngó nghiêng xung quanh .

"- Con ma đâu ? Ở chỗ nào  "

"- Bị cậu hù bỏ chạy rồi "

Cô thở nhẹ một hơi , anh thấy cô đã tỉnh liền hỏi "- Đi được không ? "

Tính nói được , mắt to lại loạn chuyển "- Đi không được , chân còn nhũn "

"- Haizz , leo lên đi , tôi cõng cậu "

"- Ừm "

Cô leo lên lưng anh , nói ích kỉ cũng  được , để cô lợi dụng lòng tốt của anh một chút thôi  . Mặt dù xung quanh lâu lâu sẽ có vài người đi ngang qua nhưng ở một nơi tối đen như vậy ai cũng không nhìn thấy người nào . Lăng Vi tựa trên bờ vai Từ Dĩ Phong lại cảm thấy từ trước đến nay chưa bao giờ thoải mái đến vậy , giống như toàn thế giới chỉ còn lại hai người nương tựa vào  nhau . Thật tốt , cứ  việc dùng hết cớ ,tìm cạn sạch mọi lý do chỉ mong có nhiều cơ hội hơn được  ở bên cậu . Thích như vậy , chỉ biết thích nhiều hơn nữa , thích đến mỗi giây trái tim đập đều muốn đem ra nhường  cho cậu sống thay tớ .

"- Dĩ Phong , nói cho cậu một bí mật , lúc nãy là tớ giả xỉu đó "

"- Tôi biết "

"- Vậy sao cậu còn giúp tớ gạt hắn , còn đợi tớ tỉnh nữa "

"- Cậu đã sợ như vậy liền thành toàn cho cậu đi , với lại tôi cũng không thích vạch trần người khác "

"- Ai nha , cậu không đi tìm tiểu Uyên sao mà đi chậm vậy ?  "

"- Không phải lo, cậu ấy cũng không nhát  như cậu"

"- Tớ là sợ , không phải nhát , mỗi người có nỗi sợ riêng mà , cậu đừng có  dùng  cái giọng chế giễu như vậy "

"- Rồi "

"- Dĩ Phong , cậu nói xem , muốn không đơn phương một người nữa , mình phải làm sao đây ?" Cô suy tư hỏi .

"- Cách tốt nhất ......  là tỏ tình đi "

"- Là vậy sao ? " Lăng Vi kích động hỏi , như đã tìm ra lời giải đáp cho câu hỏi khó trong  lòng mình bấy lâu .

"- Uk "

Một lúc sau cô hỏi : "- Cậu thấy tớ nặng không ? "

"- Cũng nặng "

"-  Vậy cậu liền tập quen đi "

"- Hửm ? "

"- Dĩ Phong , tớ đây  thích cậu , cậu liền tập quen với việc cõng tớ  đi  "

"- Tôi nói thích cậu à ? "

"- Vậy cậu có người mình yêu chưa ? "

"- Chưa " Anh nghe cô hỏi , hơi khựng lại , sao đó lạnh nhạt trả lời .

"- Cậu không có người mình thích ,tớ thì thích cậu , chấp nhận cũng đâu có mất mát gì  ?"

"- Cậu tỏ tình làm tôi chả chuẩn bị nhưng tôi biết chắc ngày này rồi cũng đến "

"- A , sao cậu biết "

"- Đừng tưởng tớ không thấy ánh mắt cậu nhìn tớ có bao nhiêu nóng rực " Đôi khi yêu không cần phải mở miệng nói ra , chỉ cần một ánh mắt  , người thông minh như anh sao có thể không nhìn ra cảm xúc trong mắt cô ,  chỉ là anh không nói .

"- Vậy cậu đồng ý không ?

Anh im lặng không nói  . Họ lại đi , một lúc lâu sau cũng thấy đường ra , anh thả cô xuống , quay  mặt cô lại đối diện với mình .

"- Vậy cô làm bạn gái của tôi đi " Anh cũng muốn thử cảm giác có người yêu là như thế nào , mà cô gái này vừa lúc hợp ý anh . Có thể từ lúc anh kêu cô tỏ tình  thì đã chấp nhận cô rồi đi .

"- Thật sao ? " Cô kinh hỉ reo lên .

"- Uk "

"- Cho mình biết lý do "

"- Tôi cũng  có chút thích cậu  "

"- Vậy được rồi , tớ không cần nhiều lý do "

"- Vậy cậu từng quen ai  chưa ? "

"- Chưa "

" - Vậy thì tốt , chúng ta đều là lần đầu biết yêu sao ? " Cô vui vẻ nói , trong đầu lại suy diễn một cuộc tình sâu đậm , ngây thơ  lại trong sáng , không chút tạp chất .

Người ta bảo khó quên nhất là mối tình đầu , sau này dù có bao nhiêu cuộc tình vẫn không thay thế được . Không phải vì đó là một mối tình đẹp , hay người mà lần đầu ta yêu ấy thực sự đẹp .  Mà bởi vì ta yêu vô điều kiện , yêu chân thành , vụng dại  , không toan tính . Và ai  cũng  hiểu mình không thể quay lại tuổi trẻ thanh xuân đầy đam mê ấy   nữa .

Tình đầu luôn được ví von như bước chân trên biển cát , dù bước rất chậm , rất nhẹ nhưng vết hằn vẫn rất sâu .

Anh thở dài , nhìn cô , chua sót nhắm mắt lại , khiến cậu thất vọng rồi ,tớ hơi hối hận quyết định bồng bột lúc nãy . Nếu thời gian quay lại , tớ sẽ nói không .

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Đến lúc ra khỏi nhà ma thì hai người  gọi cho Lăng Uyên liền biết nàng đã về nhà , hai người liền ở lại chơi đủ loại xem như chúc mừng ngày yêu đầu tiên . Chơi đủ thứ trò , luyên huyên đủ thứ mặc dù chỉ có mình Lăng Vi nói nhưng cô cũng thấy vui .

Đứng  trước cửa nhà , lúc này đã 7 giờ rồi , nhà cũng tối thui .

"- Mai gặp lại  cậu , ngủ ngon  "

"- Hôn chúc ngủ ngon tớ nữa " Lăng Vi mặt dày mày dạn đòi hôn , hết cách , ai bảo người con trai của cô không biết làm bạn gái vui ra sao chứ , toàn bắt cô chủ động .

"- Ngủ ngon "  Hôn lên trán cô  một cái 'Chụt '
"- Cậu cũng ngủ ngon " 'chụt  chụt chụt'  .
Từ Dĩ Phong có bệnh sạch sẽ ghét bỏ đẩy người đang hôn khắp mặt mình ra .

"- Cậu chả có tí lãng mạng nào "

"- Vào nhà "

"- Rồi ,  baybay "

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Lămg Vi  tim hồng bay phấp phới đi vào nhà , thấy anh đã lên xe liền lén chạy ra nhìn  thì chỉ còn thấy được  bóng  lưng của anh . Ngày hôm nay chuyện xảy ra y như mơ vậy , cô không biết có phải mình đang mơ không , tỉnh vậy liền vỡ mộng , nhéo nhéo đùi , đau quá nha , là thiệt đi .  Cô cũng không biết mình bị gì nữa , tự dưng lại tỏ tình với anh , chỉ biết giây phút đó nghe tiếng tim đập thình thịch của anh mà có suy nghĩ muốn tỏ tình , muốn nói cho cậu ấy biết mình thích cậu ấy , ai ngờ lại nói ra thật , lúc tỏ tình xong cô xanh mặt luôn , rất sợ anh từ chối , sau này có khi nào anh không thèm nhìn cô thì sao . Anh không trả lời , chỉ im lặng , từng bước anh cõng cô lại làm lòng cô càng thêm nặng , chỉ muốn như vậy mãi , song anh cuối cùng cũng trả lời cô "- Vậy cậu làm bạn gái của tôi đi  " 

Từ Dĩ Phong , nếu lúc đó cậu từ chối tớ , thì Lăng Vi này sẽ không dám ngỏ lời với cậu lần nữa đâu mà chỉ  biết  im lặng thầm thương thôi , một lần đã muốn rút sạch can đảm mười mấy năm sống của tớ  rồi , lúc đó là tớ bị ma  nhập đi , nhưng lúc cậu đồng ý , tớ lại thấy nhẹ nhõm , không cần phải lén lúc nhìn trộm , ghen nhưng không dám nói  mà là  quang minh chính đại được  yêu  cậu . Tình đầu à .

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

"- Anh , em thấy chị tỏ tình thành công  rồi đó "

"- Anh cũng thấy vậy ,ngày thường nó dám hôn Dĩ Phong sao ? "

"- Làm vậy chắc Dĩ Phong đánh bả bay mười tám cây số luôn quá "

"- Hhhaha ,  sao em nói đúng quá vậy em gái . Blalalla....."
Hai kẻ  Lăng Uyên và Lăng Vĩ rất không cảm thấy mình sai khi rình trộm người khác mà còn đứng đó chỉ trỏ này nọ .

"- Đừng tưởng tui không biết hai người đang nói xấu tui "

Đang kể hăng say thì một âm thanh âm trầm truyền đến , hai người lông tóc dựng đứng  , quay lại , Lăng Vi không biết đã đứng đằng sau từ bao giờ , lúc này đang cười âm trầm nhìn họ  .

"- Em gái ,  em thành công rồi sao , anh nói mà , nó mê em mà không dám nói thôi "

"- Đúng rồi đó chị , em hôm nay lập công lớn nhất , phải  có quà cho bà mai này à nha  "

Hai người thay mặt như lật bài , chân chó nịnh hót , rất may tam tiểu thư Lăng gia  thích kiểu nịnh này , mặt rất chi là hưởng thụ .
"- Tui không có tỏ tình , là cậu ấy nói yêu tui trước "

"- GIÌ... em nói thiệt  "

"- Này không khoa học à nha "

Anh em Lăng gia khuôn mặt khó tin

"- Em nói thiệt ? "

"-  Chứ sao ? "

"- Em không tin ,    thiệt ?"

"- Giỡn thôi " Lăng Vi giọng bình tĩnh trả lời .

"- xì "

"- Thái độ hai người là sao  hả ? "

"- Không có , không có"

"- Đưa túi đây anh xách cho  , vô nhớ kể cho người ta nghe đầu đuôi mới chịu "

"- Được , mà dẹp cái giọng nhõng nhẽo của anh lại trước đi  "

"- Giọng người ta  vậy rồi , hoàng thượng ghét bỏ sao "

"- Xê ra , lúc nào rồi còn nhập vai "

"- Ảnh không đi làm ảnh đế thật uổng quá , phải không hoàng thượng ? "

"- Hai người im "

Sân vườn yên lặng , ánh  trăng chiếu xuống mặt hồ , xung quanh có tiếng côn trùng kêu  ,  lâu lâu lại có tiếng cãi vã ,  tiếng cười  to  của ba cái bóng bước đi phía trước  , tạo nên khung cảnh về đêm sôi nổi mà  ấm áp .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro