Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12.1

Ninh Nhiễm Thanh ngồi trên ghế phụ của ôtô, kể lại cho Tần Hựu Sinh toàn bộ vụ án.

Nạn nhân là Dương Lâm Lâm, cũng chính là người phụ nữ đẻ thuê mà Hà Lập Đông đã đem lòng yêu. Vào 11 giờ đêm ngày 21, cô đã bị giết tại thư phòng tầng 1 trong biệt thự của Liêu Sơ Thu. Nguyên nhân tử vong được giám định là do bị hung thủ dùng dao gọt hoa quả đâm thẳng vào ngực dẫn đến mất máu quá nhiều, ngạt thở mà chết, hung khí vẫn để lại tại hiện trường.

Sau khi điều tra phát hiện, hai tiếng đồng hồ trước khi Dương Lâm Lâm bị sát hại đã nói chuyện điện thoại với Liêu Sơ Thu. Hai người đúng là đã gặp nhau ở biệt thự, nhưng trên con dao gọt hoa quả không có dấu vấn tay của Liêu Sơ Thu. Do không tìm được dấu vân tay nào khác tại hiện trường, tạm thời cũng không có nhân chứng và vật chứng chứng minh còn có người khác xuất hiện tại căn biệt thự.

Vậy nên người luôn ở trong biệt thự, Liêu Sơ Thu, trở thành nghi phạm lớn nhất.

Ngoài ra, vào tối ngày 21, Dương Lâm Lâm có nói chuyện điện thoại với Hà Lập Đông. Hôm đó, đúng ngày Hà Lập Đông đi công tác Nhật Bản. Dương Lâm Lâm và anh ta tổng cộng đã nói chuyện cuộc điện thoại quốc tế hơn một tiếng đồng hồ, thời gian nói chuyện rất phù hợp với những đôi nam nữ đang yêu nhau.

Bây giờ được biết chuyện, Hà Lập Đông đã vội vã từ Nhật Bản trở về.

Vừa rồi khi Ninh Nhiễm Thanh gặp Liêu Sơ Thu, cũng nhìn thấy Hà Lập Đông ở trại tạm giam, để râu rậm rạp, hai má hõm vào. Hà Lập Đông vốn đã gầy, lúc ăn mặc chỉnh tề thì còn có chút tinh thần. Bây giờ trong bộ dạng này, trông còn tiều tụy hơn ai hết.

Nhưng cô hoàn toàn không biết Hà Lập Đông vì cái chết của Dương Lâm Lâm mà dằn vặt đến nông nỗi đó, hay vì lần này Liêu Sơ Thu trở thành kẻ tình nghi lớn nhất. Nếu không cẩn thận, Liêu Sơ Thu sẽ bị tuyên án tử hình.

Lúc cô đi gặp Liêu Sơ Thu, thần sắc của Liêu Sơ Thu không giấu nổi nét bi thương, cứ luôn miệng nói: “Lập Đông anh ấy không tin tôi, anh ấy không tin tôi. Tôi đã ở với anh ấy hơn mười năm nay, vậy mà anh ấy lại không tin tôi…”

Vào lúc này, Hà Lập Đông vẫn là người Liêu Sơ Thu quan tâm nhất, thế nên cô ấy mới muốn anh ấy tin mình. Nhưng Hà Lập Đông có tin hay không thì có ích gì, phải để quan tòa tin mới được.

***

Ninh Nhiễm Thanh kể hết mọi chuyện cho Tần Hựu Sinh xong, liền hỏi: “Thầy Tần! Anh cảm thấy Liêu Sơ Thu có thật sự đã giết Dương Lâm Lâm không? Anh tin cô ấy không?”

Tần Hựu Sinh vừa lái xe vừa nói: “Nhiễm Thanh! Pháp luật chỉ nói đến chứng cứ. Không phải vấn đề em tin hay không hay anh tin hay không. Nếu không xuất hiện chứng cứ mới, Liêu Sơ Thu có thể được tuyên vô tội. Nhưng em có thật sự đảm bảo hung thủ giết người không phải Liêu Sơ Thu không?”

Ninh Nhiễm Thanh im lặng.

Dương Lâm Lâm chính là người phụ nữ đẻ thuê nảy sinh tình cảm với Hà Lập Đông. Ban đầu, Hà Lập Đông chỉ muốn có được một đứa con từ Dương Lâm Lâm, sau đó lại bị tuổi trẻ và sự dịu dàng của cô ấy hấp dẫn.

Tình yêu vốn là một thứ không thể dự đoán khi nào nó đến, nhưng nếu làm trái đạo đức và pháp luật, vẫn để nó tự do phát triển và diễn ra sẽ là một cái tội.

Liêu Sơ Thu vốn không biết chuyện đẻ thuê, sau khi biết được sự thật cô bảo Hà Lập Đông đưa Dương Lâm Lâm đi phá thai, nhưng Hà Lập Đông không đồng ý.

Sau đó Liêu Sơ Thu chủ động đề nghị ly hôn, Hà Lập Đông lại đồng ý.

Lần đầu gặp mặt, Ninh Nhiễm Thanh đã từng đề xuất Liêu Sơ Thu có thể kiện Hà Lập Đông tội trùng hôn*, mặc dù Hà Lập Đông vẫn chưa đăng ký kết hôn với Dương Lâm Lâm, nhưng chứng cứ mang thai đã xác thực. Như vậy muốn thắng vụ kiện không hề khó. Nhưng Liêu Sơ Thu lúc đó chỉ mỉm cười: “Luật sư Tiểu Ninh! Tôi thật sự không muốn mọi chuyện trở nên ầm ĩ.”

*Trùng hôn: Cùng một lúc chung sống như vợ chồng với nhiều người.

Ninh Nhiễm Thanh thở một hơi dài yếu ớt. Một người phụ nữ đến tòa án còn không muốn làm ầm lên, lại giết người ư? Cô không tin.

Nhưng lòng người khó đoán, cô thật sự có thể bảo đảm Liêu Sơ Thu bị người khác hãm hại sao, Ninh Nhiễm Thanh lại không có tự tin này.

Tần Hựu Sinh dừng xe bên đường, đối diện là một cửa hàng bán cháo: “Anh xuống ăn cùng em chút gì đã.”

“Em không muốn ăn cháo.”

“Vậy em muốn ăn gì?” Tính tình Tần Hựu Sinh trước nay vẫn luôn rất tốt, nhẫn nại hỏi.

“Ăn KFC.”

“Chẳng phải trước nay luôn không thích loại thực phẩm rác rưởi đó sao?” Tần Hựu Sinh hơi ngạc nhiên, dường như không ngờ là Ninh Nhiễm Thanh lại muốn ăn KFC. Vì anh vẫn còn nhớ rõ trước đây cô đã từng nói một câu: “Loại thức ăn rác rưởi có thể khiến em trở nên xấu xí này em tuyệt đối không động vào đâu.”

“Bỗng nhiên muốn ăn thôi. Lúc nhỏ sau khi ăn một lần thì không ăn lại lần nào nữa cả.” Giọng nói của Ninh Nhiễm Thanh đã thoải mái hơn đôi chút. “Hơn nữa Trương Tiểu Trì cũng rất thích, để thằng bé vui vẻ một chút.”

Lý do như vậy, Tần Hựu Sinh thật sự không cách nào từ chối. Anh lái xe vào trung tâm thành phố đi qua trước cửa một nhà hàng KFC thì dừng xe lại. Lúc anh đang định xuống xe mua, Ninh Nhiễm Thanh đã tháo dây an toàn ra: “Để tự em đi!”

Đã hơn 9 giờ rồi, người trong cửa hàng không cần xếp hàng nữa. Lúc Ninh Nhiễm Thanh xách một thùng gà gia đình lên, Tần Hựu Sinh phì cười nhìn cô: “Em ăn hết không?”

“Chẳng phải còn có anh sao?”

Xe đỗ bên vệ đường. Ninh Nhiễm Thanh đút cho Tần Hựu Sinh ăn một cái cánh gà, vừa đút vừa nói: “Hôm nay em còn nhận được điện thoại của một người đàn ông gọi đến, cần em tư vấn một vấn đề pháp luật, hỏi em quà đã tặng và tiền cơm lúc anh ta và bạn gái còn hẹn hò có thể đòi về được không. Thầy Tần, chuyện này anh thấy thế nào?”

Tần Hựu Sinh nghe xong suýt nữa bị nghẹn, vội vàng lấy một mẩu giấy ăn lau miệng.

Ninh Nhiễm Thanh luôn suy nghĩ rất thoáng, nghĩ một lúc rồi nói: “Lúc đó em đã nghĩ em tiêu của anh nhiều tiền như vậy, nếu sau này chúng ta chia tay nhau lần nữa, anh mà muốn kiện thì em làm thế nào! Mặc dù em có thể nói với quan tòa những thứ đó là anh tặng cho em. Nhưng nếu anh phản bác em được lợi không chính đáng thì sao? Nghĩ lại có một người bạn trai làm luật sư thật khiến người ta sợ hãi…”

Tần Hựu Sinh nuốt miếng thịt gà trong miệng xuống một cách khó khăn, ho hai tiếng rồi nói: “Nhiễm Thanh! Nếu sau này em lại gặp phải một vụ giết vợ, có phải em cũng sẽ nghi ngờ anh thêm một lần như thế này nữa không?”

“Không đâu. Anh hiểu pháp luật như thế, em tin anh sẽ không làm như vậy.” Ninh Nhiễm Thanh quay đầu lại cười ngọt ngào với Tần Hựu Sinh: “Anh chỉ hại em phạm pháp thôi.”

Tần Hựu Sinh bật cười, ngưng một lúc rồi nói: “Nhiễm Thanh! Đừng không có cảm giác an toàn như vậy. Cho dù em mất đi cảm giác an toàn với cả thế giới này, em cũng phải tin anh.”

Lời của Tần Hựu Sinh, Ninh Nhiễm Thanh nghe cảm thấy rất thoải mái mà gật đầu. Cô luôn thích nghe nhất chính là những lời nói ngọt ngào như rót mật của Tần Hựu Sinh. Trước đây lúc ở Lệ Giang cô đã bị chính giọng nói trầm thấp và những lời đường mật đó của anh lừa gạt.

Trung tâm thành phố rất gần khu nhà của chị cô. Mười lăm phút sau, Tần Hựu Sinh đã đỗ xe trước khu nhà của Ninh Tuần Tuần. Ninh Nhiễm Thanh vì còn đang mải nghĩ chuyện của Liêu Sơ Thu nên vẫn còn trong trạng thái mất tập trung.

Tần Hựu Sinh vươn tay ra, đập nhẹ vào sau gáy Ninh Nhiễm Thanh một cái.

Ninh Nhiễm Thanh không chú ý nên nhào người về phía trước, sau khi hồi tỉnh lại thì quay lại lườm Tần Hựu Sinh một cái.

Tần Hựu Sinh tươi cười: “Đến nơi rồi!”

Ninh Nhiễm Thanh thò đầu ra nhìn bên ngoài cửa xe, sau đó tháo dây an toàn, ôm thùng gà gia đình còn chưa ăn hết: “Vậy em xuống trước đây.”

Xưng hô của Ninh Nhiễm Thanh với Tần Hựu Sinh luôn loạn cào cào. Lúc thì gọi là Hựu Sinh, lúc lại gọi là thầy Tần hay luật sư Tần, nhưng những lúc không tập trung chú ý, cô đều gọi anh là thầy Tần.

Tần Hựu Sinh nhẹ nhàng thò người ra: “Đợi đã, hôn anh một cái!”

Ninh Nhiễm Thanh cũng hợp tác quay lại, sát môi lại gần nhẹ nhàng chạm lên má anh, qua loa đại khái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro