Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 2

- " Không tệ " hắn nhếch môi .
- " Tôi . tôi không phải là kĩ nữ , tôi là khách hàng trong này , xin anh bỏ tôi ra "_ Thùy Chi cố vùng vẩy hai cánh tay của mình , nhưng không được vì người đàn ông trước mắt mình quá to con và mạnh .

- " Chỉ có những kĩ nữ trong này , mới tỏ ra người có giá , đừng để tôi nổi tiết lên , cô có biết tôi là ai không , khôn hồn thì câm miệng  "_ hắn nói đưa tay cởi nút áo . thì bị Cô tát vào mặt hắn

- " Tôi đã bảo tôi không phải là kĩ nữ , tôi là khách hàng trong này , nêu anh không tin tôi sẽ gọi điện cho bạn trai tôi " _ gương mặt của cô hơi sợ sệt . Ánh mắt của hắn lúc này càng dữ tợn hơn , khuôn mặt điển trai bị năm dấu tay của cô váng vào mặt .

- " Cái con chó này , "_ hắn hùng hổ bế cô lên vai , ánh mắt sát khí khiến xung quanh người nhìn phải sợ hãi không dám nhìn vào mắt hắn ta . Hắn đưa cô tới phòng vip , Hắn đẩy cô mạnh xuống giường tát cô một cái khiến cô như muốn xỉu đi , hắn tiếp tục bóp lấy cổ của cô

- " Cô cũng manh động nhỉ , Hành động của cô có thể giết chết cô một cách nhanh chóng , nhưng Lê Thanh Trúc tôi phải khiến người khác đến cái chết từ từ , đau khổ , " _ hắn nói với cửa miệng lạnh nhạt , cái tát của cô đã khiên hắn tức giận . Trước giờ ở Đông Nam Á hay là thành phố  X chưa ai dám đụng tới hắn hay chưa ai dám nhìn vào mắt hắn , chỉ cần nhắc tới Lê Thanh Trúc thì mọi người cũng đã run bật lên , sát khỉ của hắn tỏa ra đã khiến người khác sợ hãi huống gì là đứng trước mặt hắn  . Hắn muốn giết muốn cướp mạng sống của thì tùy quyết định vui hay buồn của hắn , Hắn muốn người nào chết là phải chết , hắn như kẻ khát máu , hắn là Tử Thần là Định luật Là Pháp Luật ngay cả cảnh sát cũng không thể đụng tới hắn . 

-"X.i.n.t.h.ả.t.ô.i.r.a.tôi.s.ắ.p.k.h.ô.n.g.t.h.ở.đ.ư.ơ.c "
Tự dưng trong tim hắn như ai cào xé , hắn buông cô ra nhìn cô với ánh mắt hung tàn .

- " Được thôi , chúng ta tới giờ thực hành rồi , đừng để ai mệt mỏi nữa nhé ! " _ hắn cười quỷ dị  khiến cho không khí càng thêm lạnh hơn .

Bàn tay hắn vươn ra một cách mạnh mẽ , một tay ôm lấy eo Thùy Chi , một tay để sau gáy của cô , cuối đầu hôn cô mãnh liệt , cắn môi cô không cho cô phản kháng điều gì , vừa hôn vừa đảy vài bước , đem cô lên giường

-" Ưm .. Không " Thùy Chi căn bản không thể động đậy được , thế tiến công vào trong vòm họng khiên ý thức của cô suýt tan rã , hai tay mạnh dạn cô đẩy Lê Thanh Trúc ra , nhưng thân thể to lớn của Lê Thanh Trúc không thể nhúc nhích được .

Lê Thanh Trúc khí thế luồn tay phía dưới cởi bỏ chiếc váy của cô ra , vứt sang một bên , hiện giờ trên người cô chỉ vỏn vẹn lại cái quần lót màu hồng  . Cứ thế đà Lê Thanh Trúc lại cởi luôn chiếc quần lót của cô , một tay mò lần xuống phía dưới của cô , một tay bóp phía trên ngực của cô , đôi môi thô ráp của hắn hôn từ cổ xuống cổ cô rồi lần mò xuống ngực , xuống tới eo cô lần lần càng xuống phía dưới , hắn dạng chân cô ra , Nhìn nơi chỗ đó của cô .

-" Cô xem , Tôi thật bất ngờ khi thấy đây là lần đầu của cô " _ hắn cười phá lên một cách quỉ dị .

Bàn tay cứng cỏi của hắn bắt đầu lần mò bên trong , ban đầu hắn sờ soạng bên ngoài , rồi từ từ tiến sâu vào bên trong . Cô không kìm được nỗi đau đã phát ra tiếng rên làm hắn cuồng nhiết hơn , hắn không cởi đồ , hắn không muốn cô biết hắn là " Con Gái " . Những tiếng rên của cô thúc đảy hắn mạnh bạo . Một ngón tay đã vào bên trong , hắn lại thêm ba ngón vào , hắn cảm nhận được màng trinh tiết của cô đã phá vỡ (=]]]] ) . Tiếng rên của cô càng lúc càng dữ dội , âm thanh càng lúc to nhỏ , bầu không khí xung quanh chỉ còn là màn dục vọng , tiếng rên của cô . Hắn mạnh bạo đưa chân cô lên vai tiếp tục đưa tay vào , hắn làm đủ mọi tư thế khiên nước mắt cô rơi trong vô vọng . Hắn khoái chí , thô bạo , mạnh bạo đưa tay vào rồi đẩy ra rồi lại đưa tay vào .

Suốt buổi chiều , Hắn liên tục không ngừng nghỉ , cho đến khi cô nằm im bặt , hắn mới nhìn lại cô thì thấy cô đã xỉu , hắn vùng mình lây dậy cô .

- " Này mau dạy cho tôi , tôi còn chưa thõa mãn " _ hắn kêu gọi nhưng không thấy cô tỉnh dậy , hắn gọi bác sĩ đến xem tình hình . Thì ra là cô mệt đến nỗi xỉu không hay biết  , hắn rời bỏ căn phòng lái xe về biệt thự của hắn .

Còn cô sau khi tỉnh dạy thì thấy mình đang ở trong phòng , lúc này trên người cô toàn đau nhứt , cô ôm eo và mặc vào quần áo của mình . Cô mở điện thoại của mình ra , thấy Bê Trần gọi cho cô rất nhiều cuộc gọi nhở , lúc này trời đã tối bật . cô nhắc máy gọi lại cho anh người yêu của cô .

- " Alo , anh hả , em xin lỗi vì không nghe máy của anh , tại em có chút việc bận , nên k thể nghe máy của anh , với việc ra mắt chú anh , em xin lỗi "
....
- " Dạ , em biết rồi , em sẽ ăn uống đày đủ "
...
- " dạ , e xin lỗi , "
...
- " dạ , hôm sau gặp anh ạ , em xin lỗi ạ "
...
-" dạ , bye anh "

Cô buông máy xuống đi vào phòng tắm , tắm rửa cho tỉnh táo , cô nấu chút đồ ăn , xong rồi leo lên giường ngủ .....................

Sáng sớm hôm , cô tỉnh dạy , phần eo cô hơi đau , cô từng nhấc đi bước chân của mình , cô làm vệ sinh cá nhân . Tiếng chuông điện thoại cô reo lên , đo là Bê Trần

- " alo , , em mau chuẩn bị quần áo đi , hôm nay anh dẫn em tới gặp chú anh " _

- " Dạ , dạ , dạ , em chuẩn bị liền , sao kịp đây , anh không báo trước cho em "

- " từ từ thay , đừng lúng túng , 10:30 anh qua đón em nha " _

-" Dạ , em chuẩn bị liền , em cúp máy đây , "

Cô mặc chiếc váy màu trắng toát , trang điểm nhẹ lên gương mặt thanh tú của cô , cô mang theo một chiếc ví nhỏ , cô bỗng nhiên nghe tiếng còi xe của Bê Trần , cô ngước ra cửa sổ thấy anh ấy đang đứng trước cửa , cô lập tức cấp tốc chạy ra trước mặt anh . Cô cười nụ cười nhẹ nhàng , khiến cho trái tim của Bê Trần rung động , anh đưa cô lên xe chở cô đến nhà hàng của Lê Thanh Trúc , chỗ chú anh đang chờ anh và cháu dâu tương lai .

Lúc này Lê Thanh Trúc vẫn còn nhớ mùi hương của cô , hắn lập tức sai người bắt cô về cho hắn , hắn dường như chỉ nghĩ đến cô , hắn phát điên lên vì sao trong đầu hắn chỉ có cô , hắn từ trước giờ luôn khinh thường tình yêu , Đối với hắn tình cảm chỉ là nhưng thứ phiền phức , không nên có trong thế giời của hắn , suốt mấy năm qua hắn không thèm để ý hay nhìn ai , nhưng tại sao cô gái bình thường đó lại mạng đến cảm giác êm ấm , bình yên chứ , hắn cảm thấy thật khinh thường bản thân của mình .

Suốt chặn đường , đên nhà hàng , cô và anh nói chuyện với nhau , cảm giác của cô như có sự bất an nào đó , Bê Trần luôn cố tỏ ra an ủi cô . Cuối cùng cũng đã đến nhà hàng nơi chú anh đang đợi , cô từ trong xe bước ra , anh nắm lấy tay cô đi đến bàn tiệc .

" Lê Tổng , tôi đã tìm được cô ta " _ trịnh Thái nói với hắn ta. 

" Đem cô ấy về đây cho tôi " _ hắn lạnh nhạt hờn hỡn đáp lại ,

" Dạ , Thưa Lê Tổng " _ thuộc hạ của hắn đáp lại hắn và lui ra bên ngoài....

__________
Chú ý : các thím nên nhớ ☝ chỉ là hồi ức của Chi Pu nha mấy thím ! Bả đang nhớ lại thôi =)))) !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: