Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 5+6


"Tại Trung ca, KIM hiện tại đã gần đến thời kì sản xuất đình trệ, cùng Yun's hợp tác là có lợi nhất, ngoại trừ hạng mục của Yun's, không có bất kì công ty nào có thể cho điều kiện tốt như vậy, dự án hợp tác này em đã tranh thủ thật lâu mới giành được, tuyệt đối là một khối thịt đại béo."

"Cho nên cậu liền không nghe chỉ đạo của tôi, tự tiện quyết định cùng Yun's hợp tác?" Ánh mắt Kim Tại Trung nhìn Trầm Xương Mân có điểm lãnh ý, làm cho Trầm Xương Mân cảm thấy cả người lông tơ đều dựng thẳng lên, ánh mắt như vậy, trừ bỏ thời điểm KIM vừa thành lập vì để KIM có thể nhanh chóng lớn mạnh, mỗi ngày ngày đêm phấn đấu làm việc, trong cuộc sống xử sự ngoan tuyệt mới có thể xuất hiện, hiện tại cư nhiên lại xuất hiện .

"Tại, Tại Trung ca. . . . . . . Em. . . . . ."

"Tôi biết cậu là vì KIM, nhưng tôi có lý do của mình để không cùng Yun's hợp tác." Kim Tại Trung thở dài, đối diện là em trai vẫn đi theo cậu, Kim Tại Trung cũng không hề mềm lòng.

"Là lý do gì? So với KIM còn quan trọng hơn? Tại Trung ca, KIM là tâm huyết của anh, chẳng lẽ anh nguyện ý nhìn nó ngày càng tuột dốc? " Trầm Xương Mân vẫn không thể lý giải. "Phong cách làm việc của Yun's trong giới anh cũng đã biết, có thể theo chân bọn họ hợp tác, đối với KIM mà nói là bước lên một bậc thang mới."

". . . . . . ." Kim Tại Trung đối mặt với ánh mắt nhìn thẳng của Trầm Xương Mân không biết trả lời như thế nào, nhượng bộ nói: "Nếu tôi nói Trịnh Duẫn Hạo là cha của Tiểu Tá thì sao."

"Ca, anh nói cái gì? !" Tin tức này Trầm Xương Mân có chút nghe không thấu, sức công phá thực sự mạnh mẽ, đột ngột đến nổi giống như lúc nghe thấy tin tức Kim Tại Trung sinh hạ Tiểu Tá khi đó.

Kim Tại Trung lấy tay vuốt mặt, chuyện cũ vẫn luôn không muốn nhớ lại kia, trí nhớ vẫn phủ đầy bụi lần thứ hai lại nổi dậy, nói không đau là giả, vài năm nay Kim Tại Trung cố gắng thay đổi chính mình, ban đầu vốn là một người dịu ngoan biến thành người như hiện tại, nếu không phải bị thương tổn quá sâu, thì sao lại nhẫn tâm làm cho chính mình thay da đổi thịt.

Hàn Tại Tuấn là tên Kim Tại Trung dùng khi 16 tuôri, khi đó cậu vẫn là một thiếu gia trên danh nghĩa của Hàn gia, nói là trên danh nghĩa, bởi vì từ sáu năm trước, khi mẹ qua đời, sau khi mẹ kế Lưu Vi bước vào Hàn gia đã sinh cho Hàn Lịch một đôi song sinh, mọi thứ của Hàn gia đều bị mẹ kế chưởng quản, Hàn Lịch bởi vì công ty luôn bận rộn lại thường xuyên đi công tác, đối với một đứa con ít lời như cậu cũng không để ý nhiều, toàn bộ đều đưa cho Lưu Vi quản giáo, cuộc sống của cậu ở Hàn gia thậm chí so với người hầu còn vất vả hơn, như một cô bé lọ lem hiện đại phiên bản nam điển hình, điều may mắn duy nhất chính là Hàn Lịch và Lưu Vi còn cho cậu đến trường, là một học viên quý tộc tên Thánh Duy Nạp, Hàn Tại Tuấn là ở tại ngôi trường này gặp được Trịnh Duẫn Hạo, năm đó Trịnh Duẫn Hạo ở trường học là tấm gương của mỗi học viên, là hội trưởng hội học sinh học tập tốt năng lực mạnh gia cảnh thượng lưu hạng nhất, là một cành cây cao mà mọi người luôn muốn đặt tên bên cạnh, Hàn Tại Tuấn cũng không ngoại lệ mà đem Trịnh Duẫn Hạo trở thành thần tượng để chiêm ngưỡng, nhưng giới hạn chỉ là sùng bái đối với vị học trưởng vĩ đại này.

Cuộc sống ở học viện Thánh Duy Nạp có thể nói là ảnh thu nhỏ của cuộc sống xã hội thượng lưu, dù sao muốn vào Thánh Duy Nạp nếu không có chút của cải cùng quan hệ thì sẽ không vào được, trong học viện ba ngày thì có đến hai ngày là có yến tiệc tự phát do những thành phần cá biệt bỏ vốn tổ chức, tụ hội, để làm cái gì thì trong lòng ai ai cũng rõ. Hàn Tại Tuấn sẽ không tham dự, nguyên nhân không cần nói cũng biết, nhưng có một lần có một bạn học cùng lớp tổ chức yến hội, toàn bộ ban đều bị mời đi, Hàn Tại Tuấn nếu không tham dự sẽ làm cho vị bạn học kia bẽ mặt ngay tại chỗ, châm chọc khiêu khích quở trách Hàn Tại Tuấn khinh thường nhà gã không có quyền thế bằng Hàn gia, địa vị của Hàn Tại Tuấn ở Hàn gia có ai không biết? Đều là lòng hiểu mà không viết lên giấy thôi, không quyền không thế, bình thường bạn học ngay cả nói với cậu một từ cũng cảm thấy phí thời gian, hiện tại đột nhiên mời cậu tham gia yến hội, thật sự khiến cậu không thể tưởng tượng nổi, nhưng Hàn Tại Tuấn không muốn tìm phiền toái, nếu sự tình nháo lớn rơi vào tai Hàn gia cậu cũng sẽ nếm mùi đau khổ, không có biện pháp cậu đành phải khúm núm mà đáp ứng.

Ngày yến hội diễn ra, Hàn Tại Tuấn mặc đồng phục tham dự, là người duy nhất mặc đồng phục tham gia yến hội trong hội trường, cậu lại một lần nữa trở thành tiêu điểm cho mọi người cười nhạo, đây cũng là nguyên nhân cậu không muốn tham gia yến hội, bởi vì cậu căn bản không có trang phục thích hợp để tham gia yến hội, sau khi mẹ qua đời, Lưu Vi không hề cho cậu một đồng tiền tiêu vặt, ngoại trừ ăn no ngủ ấm, đừng nói đến tiền mua quần áo, ngay cả tiền mua một viên kẹo ăn vặt cậu cũng không có, tiền cậu lặng lẽ làm thuê tiết kiệm được đều dự trữ phòng trường hợp bất ngờ xảy đến.

Kẻ có tiền từ trước đến nay đều là một đám thích đùa bỡn tự tôn của người khác, chỉ có đem người yếu hơn mình dẫm nát dưới chân mới có thể thỏa mãn tâm hư vinh cao cao tại thượng của bọn họ. Mấy thiếu gia tự nhận thân phận tôn quý vây quanh cậu trêu đùa .

"Hàn gia không phải là ngay cả tiền cho mày mua quần áo cũng không có đấy chứ? Ha ha ha ha "

"Hay là vẫn không muốn mặc cho bọn tao xem a? Ha ha ha ha ha ha"

"Nếu không muốn thay, bọn tao giúp mày thay, mỗi ngày đều mặc đồng phục, nên có phải mày cũng không hề giặt nó? Ha ha ha, các cậu nhìn nó ngay cả nước hoa cũng không dùng, trên người thối muốn chết, bổn thiếu gia lấy Lafite cao cấp thường uống giúp mày tẩy rửa a." Rượu đỏ lạnh như băng từ trên đầu chảy xuống, dọc theo sợi tóc thấm ướt khuôn mặt cậu, trên người, trên quần áo, chật vật đến cực điểm, trong yến hội tràn ngập người, không có một ai giúp cậu, tất cả bọn họ đều đang đứng xem náo nhiệt, Hàn Tại Tuấn gắt gao cắn đôi môi, cậu tự nói với bản thân nhất định phải nhịn xuống, đừng khóc, không thể khóc. Mà Trịnh Duẫn Hạo chính là đúng lúc này xuất hiện.

(Xuất hiện đúng lúc vđ anh nhể :v)

6

Thời điểm cảm giác có người đem áo phủ lên đầu mình, Hàn Tại Tuấn nghĩ đến có phải có người lại bắt đầu đối với cậu tiến hành một trò đùa dai mới, không nghĩ tới một thanh âm dễ nghe từ trên đỉnh đầu vang lên: "Giáo dưỡng của một vài vị thiếu gia thật sự là khiến tôi mở rộng nhãn giới , xem ra khóa lễ nghĩa của Thánh Duy Nạp phải cải cách tốt hơn một chút." Khinh miêu đạm tả – một câu nhẹ nhàng bâng quơ làm cho thanh âm chung quanh trong nháy mắt biến mất, công tử Lí thị giội Hàn Tại Tuấn một thân đầy rượu thời điểm nhìn đến Trịnh Duẫn Hạo đem áo khoác giá cả xa xỉ cỡi ra lau đầu cho Hàn Tại Tuấn cũng đã trợn tròn mắt, không nghĩ tới thiếu gia trên danh nghĩa của Hàn gia này cư nhiên lại có quan hệ với hội trưởng Trịnh Duẫn Hạo và hội phó Phác Hữu Thiên, lập tức sợ tới mức cả người phát run, ngay cả giải thích cũng nói không được, Trịnh Duẫn Hạo đương nhiên cũng không cho gã có cơ hội nói chuyện, cùng Phác Hữu Thiên kéo Hàn Tại Tuấn bước đi.

Hàn Tại Tuấn bị đưa vào trong một phòng tổng thống ở khách sạn, cậu không biết đây là loại phòng gì, nhưng nhìn cách trang hoàng cùng bố trí thì có lẽ đây chính là phòng tổng thống các thiếu gia thường hay nói đến, Hàn Tại Tuấn co quắp đứng, không biết phải mở miệng thế nào, cậu nghĩ muốn cảm ơn Trịnh Duẫn Hạo giúp cậu giải vây, cậu không biết Trịnh Duẫn Hạo vì cái gì giúp cậu giải vây, là vì biết cậu là thiếu gia trên danh nghĩa của Hàn gia sao? Nếu là như thế, như vậy hắn vì cái gì phải giúp một người đối với hắn không có tác dụng? Mà Trịnh Duẫn Hạo lại ngồi thẳng trên sô pha cũng không có ý tứ mở miệng nói trước.

Thời điểm Hàn Tại Tuấn cảm thấy được không khí đang trở nên xấu hổ, Phác Hữu Thiên đột nhiên cầm một túi đồ tiến vào, nhét vào trong tay Hàn Tại Tuấn, cười nói: "Hàn Tại Tuấn phải không, đi tắm rửa trước đi, đều ướt cả rồi, quần áo là mua ở khu thương mại bên cạnh, cứ mặc tạm trước đã."

Hàn Tại Tuấn lăng lăng tiếp nhận túi giấy, kêu cậu tắm rửa thay quần áo? Vì cái gì? Chẳng lẽ là đem cậu biến thành ngưu lang sao? Cậu tuy rằng chưa thấy qua, nhưng cũng biết thiếu gia trong gia đình có tiền nam nữ đều ăn thông, cậu cùng với Trịnh Duẫn Hạo và Phác Hữu Thiên trước đây chưa hề nhận thức, bọn họ giúp cậu chẳng lẽ là có mục đích gì, nghĩ đến đây, Hàn Tại Tuấn mặt đỏ lên, rốt cục nâng lên cái đầu vẫn cúi xuống, nhìn thấy Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên đang ngồi ở sô pha lấy dũng khí nói: "Tôi, tôi, tôi không phải ngưu lang."

Nghe vậy, Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên trên tay cầm ly rượu đều dừng một chút, đồng thời cảm thấy được tiểu học đệ trước mắt này có phải hay không đầu óc có chút vấn đề, đem hai người bọn họ trở thành cái loại nào? Trịnh Duẫn Hạo nhíu mày nhìn chằm chằm Hàn Tại Tuấn không nói lời nào, Phác Hữu Thiên sau khi lấy lại tinh thần trực tiếp bật cười: "Hàn Tại Tuấn học đệ, cậu không cần nghĩ nhiều, tôi và Duẫn Hạo học trưởng của cậu đêm nay chỉ đơn giản là gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ, đối với cậu không có mục đích cũng không có ác ý, cậu đi tắm rửa đi, chúng tôi chút nữa sẽ đi."

Hàn Tại Tuấn hiểu được chính mình đa tâm mặt cháy càng đỏ, mình thế nhưng lại hiểu lầm Duẫn Hạo học trưởng và Hữu Thiên học trưởng , như thế nào có thể đem thần tượng của mình bôi nhọ như vậy! Hàn Tại Tuấn xấu hổ cực kỳ, vội vàng ôm quần áo bỏ chạy vào phòng tắm tắm rửa. Khi Hàn Tại Tuấn tắm rửa xong đi ra, Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên đã muốn rời đi, trên bàn trà chỉ có một tờ giấy nhắn lại cho cậu, nói cho cậu phòng đã thanh toán, cậu có thể ở khách sạn đến chiều ngày mai.

Đêm nay, Hàn Tại Tuấn nằm ở giường lớn mềm mại trong phòng tổng thống của khách sạn năm sao ngủ một giấc ngủ ấm áp nhất sáu năm qua. Từ đó về sau, Hàn Tại Tuấn không biết lấy dũng khí ở đâu, tự biến mình tiểu osin của Trịnh Duẫn Hạo. Chuyện Trịnh Duẫn Hạo ở yến hội giúp Hàn Tại Tuấn đã truyền ra khắp các ngõ ngách của học viện Thánh Duy Nạp, đồn đãi thiếu gia trên danh nghĩa của Hàn gia ôm đùi của Trịnh hội trưởng, được Trịnh hội trưởng cùng Phác hội phó nhét vào cánh chim cũng theo đó mà truyền ra ngoài. Đương nhiên Hàn Tại Tuấn đơn thuần chỉ là nghĩ muốn cảm ơn trợ giúp đêm đó của Trịnh Duẫn Hạo thôi, ở Thánh Duy Nạp không có bằng hữu, đồn đãi bất lợi này đó đối với mình cũng không có rơi vào trong tai Hàn Tại Tuấn, như trước đơn thuần mà ở thời điểm Trịnh Duẫn Hạo chơi thể thao một bên cầm khăn mặt một bên đưa đồ uống, ngẫu nhiên Trịnh Duẫn Hạo Phác Hữu Thiên cũng sai cậu chạy đông chạy tây, thậm chí đem số tiền bảo bối mình làm thuê kiếm được lấy ra mua đồ làm thức ăn cho Trịnh Duẫn Hạo, cũng sẽ thuận tiện mang cho Phác Hữu Thiên một phần. Hàn Tại Tuấn là người im lặng, cảm giác tồn tại thực rất nhỏ, hơn nữa trù nghệ của cậu thật sự rất tuyệt vời, hộp thức ăn mỗi lần mang đến đều thay đổi rất đa dạng, Trịnh Duẫn Hạo cũng dần dần tiếp nhận cái đuôi nhỏ này, mà Phác Hữu Thiên cũng vui vẻ khi có thể ké được hào quang của Trịnh Duẫn Hạo, mỗi ngày có thể ăn điểm tâm đặc biệt, hơn nữa tính cách của hắn từ trước đến nay đối với người khác đều rất thân thiện nên rất nhanh đã cùng Hàn Tại Tuấn quen thuộc, không có việc gì sẽ thích trêu ghẹo Hàn Tại Tuấn, Hàn Tại Tuấn đơn thùng dễ thẹn thùng thường xuyên bị Phác Hữu Thiên chọc đến thần tình đỏ bừng.

Đương nhiên bên người Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên vốn sẽ không thiếu người chủ động tiến lên đưa khăn mặt đưa đồ uống, nhưng sau sự kiện bữa tiệc kia, Hàn Tại Tuấn chủ động đi theo mà Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên lại ngầm đồng ý, cũng liền không hề có người dám cùng Hàn Tại Tuấn cạnh tranh vinh quang đem khăn mặt đưa nước cho Trịnh Duẫn Hạo và Phác Hữu Thiên nữa, thanh danh của Hàn Tại Tuấn ở Thánh Duy Nạp cũng càng ngày càng kém, nhưng mấy chuyện này Hàn Tại Tuấn cũng không biết, thế giới của cậu biến thành mỗi ngày ngoại trừ thời gian đi học tan học làm thêm ra, thời gian còn lại liền đi theo bên người Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên, như trước an phận thủ thường, chính là đối tượng chính mình vẫn sùng bái chiêm ngưỡng biến thành người mỗi ngày có thể nhìn thấy, cảm kích đối với Trịnh Duẫn Hạo tựa hồ cũng dần dần biến chất. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: