Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 34

"Tại Trung ca, anh không sao chứ!" Kim Tuấn Tú đỡ một Kim Tại Trung ngã trái ngã phải, suýt nữa bị cậu kéo ngã xuống "Thật là, uống nhiều như vậy làm gì."

"Ách, anh không sao, a, Tuấn Tú, rượu này rất ngon, khi về mang theo một ít đi. Linh Nhã tiên sinh, a ~ cảm ơn ~ ách ~" Hai má Kim Tại Trung vì rượu mà có chút đỏ, môi cũng ươn ướt, nhìn qua thực mê người, khiến Trịnh Duẫn Hạo hận không thể lập tức đoạt lấy cậu từ Kim Tuấn Tú.

"Còn nói không sao, đến cả đứng cũng không vững, hay là đừng đi suối nước nóng nữa, em đưa anh về phòng nghỉ ngơi." Kim Tuấn Tú khó khăn lắm mới có thể giúp Kim Tại Trung đứng vững, aish, chăm sóc con ma men này quả nhiên phiền toái.

"Không muốn không muốn, anh muốn suối nước nóng! Anh muốn suối nước nóng! Anh muốn đi, đi thôi đi thôi!!" Tính tình trẻ con của Kim Tại Trung đột nhiên xuất hiện khiến Kim Tuấn Tú gặp khó khăn.

"Tại Trung tiên sinh quả nhiên uống rượu rất tốt, đến suối nước nóng có lẽ sẽ tỉnh hơn một tí, tôi đã sắp xếp cho mọi người suối nước nóng tình nhân, đêm nay vất vả cho Tuấn Tú tiên sinh rồi." Linh Nhã Cát Đảo nhìn nhìn hai người với ánh mắt mờ ám, Kim Tuấn Tú đột nhiên cảm giác lành lạnh chạy dọc sóng lưng mình, quay lại thì thấy ánh mắt đầy tia lửa điện đang nhìn, không khỏi nuốt nước bọt, trời ạ, nếu có thể giết người bằng ánh mắt thì chắc mình đã bị Trịnh Duẫn Hạo lăng trì thành từng mảnh rồi TT.TT Kim Tuấn Tú vì bản thân trở thành vật hi sinh mà bi ai, sau nhờ Linh Nhã Cát Đảo giúp đỡ Kim Tại Trung về phía suối nước nóng.

"Duẫn Hạo tiên sinh, vị này là Lĩnh tiểu thư, tối nay tôi sắp xếp cho nàng hầu hạ tiên sinh ở suối nước nóng." Linh Nhã Cát Đảo nhìn Trịnh Duẫn Hạo với ánh mắt đầy ẩn ý, Trịnh Duẫn Hạo gian tà cười một cái, trực tiếp cự tuyệt, nói rằng bản thân không muốn bị làm phiền rồi đuổi theo Kim Tuấn Tú và Kim Tại Trung, mà Linh Nhã Cát Đảo cũng thức thời mà dẫn người lui ra.

Nhìn nhìn thời gian, Phác Hữu Thiên có lẽ cũng đến nơi rồi. Đúng vậy, sáng nay sau khi biết Kim Tuấn Tú sẽ đi cùng thì Trịnh Duẫn Hạo lập tức liên hệ Phác Hữu Thiên, bảo hắn sắp xếp ổn thoả công việc bên đó rồi theo đến Nhật Bản, mục đích là để hắn đưa Kim Tuấn Tú đi nơi khác. Quả nhiên, vừa đến suối nước nóng thì đã thấy Phác Hữu Thiên mặc dục bào hơn nữa hắn còn đang bày ra bộ dáng chờ đợi.

Kim Tuấn Tú thay dục bào xong thì cố gắng giúp Kim Tại Trung cởi quần áo ra, công việc vốn đơn giản như thế nhưng nay lại vì cơn say của Kim Tại Trung mà trở nên khó khăn vô cùng, khó khăn lắm mới có thể giúp Kim Tại Trung cởi áo khoác ngoài, áo sơ mi bên trong chưa kịp cởi thì ai đó liền lắc lắc cơ thể, bắt lấy khuôn mặt Kim Tuấn Tú, mơ mơ màng màng nói "Tiểu Tại Tại, tiểu Tá Tá, hôn nào, chỉ hôn bánh bánh nhẹ thôi ~" Nhất thời Kim Tuấn Tú đầu đầy hắc tuyến, thì ra đã đem y xem như con trai sao? Vừa cật lực né tránh 'mưa hôn' của con ma men mang tên Kim Tại Trung, vừa giúp cậu cởi áo thì đột nhiên xuất hiện một lực kéo mạnh, mà Kim Tại Trung cũng thuận thế ngã vào vòng tay rộng lớn của Trịnh Duẫn Hạo.

"Nha~ hôn hôn ~" Trong cơn say, đầu óc Kim Tại Trung có phần không rõ ràng, không nhận thức được người ôm mình là Trịnh Duẫn Hạo, ngược lại híp mắt cười rồi như bạch tuột mà quấn lấy Trịnh Duẫn Hạo, điên cuồng cọ cọ mặt hắn. Trịnh Duẫn Hạo bắt lấy tay chân đang quơ loạn của Kim Tại Trung rồi trực tiếp vác cậu lên vai, nói với Phác Hữu Thiên phía sau "Phác Hữu Thiên, nơi này giao cho cậu."

"Này! Trịnh Duẫn Hạo, anh muốn làm gì Tại Trung ca?!! Anh mau thả Tại Trung ca xuống!!" Đến khi Trịnh Duẫn Hạo rời khỏi phòng thay đồ thì Kim Tuấn Tú mới kịp phản ứng lại, vội vàng chạy đến muốn ngăn cản nhưng lại bị Phác Hữu Thiên giữ chặt.

"Hi ~ Xiah ~ Không ngờ chúng ta lại gặp nhau." Ánh mắt đào hoa của Phác Hữu Thiên trong suốt khiến Kim Tuấn Tú nhất thời hoa mắt.

"Anh! Micky? Tại sao anh lại ở đây!" Kim Tuấn Tú ngạc nhiên, những tưởng rằng sẽ không bao giờ có thể gặp lại người này.

"Tôi là trợ lý của Trịnh Duẫn Hạo, không ngờ 'tiểu tình nhân' của Kim Tại Trung lại là em, xem ra sẽ rất vui đây." Phác Hữu Thiên vẫn giữ chặt tay Kim Tuấn Tú "Hiếm khi có cơ hội gặp nhau ở ngoại quốc thế này, Xiah, đừng lãng phí suối nước nóng Nhật a." Nói xong không để Kim Tuấn Tú kịp kinh ngạc liền trực tiếp kéo y đi.

Kim Tuấn Tú nhìn theo người đang kéo mình đi, Micky.....Không ngờ ở nơi này lại gặp lại hắn.....Bốn năm trước du học ở Anh quốc, khi Kim Tuấn Tú làm thêm ở quán bar đã bị một con ma men động chạm thì Phác Hữu Thiên đã cứu y, hai người có xuất thân khác nhau đã như vậy mà nhận thức đối phương, mà Phác Hữu Thiên lại là học trưởng trường y, do thường xuyên qua lại nên hai người dần thân thiết, Kim Tuấn Tú phát hiện Phác Hữu Thiên là người rất giỏi, hai người không ít lần gặp nhau thảo luận nhiều vấn đề trong học tập, mà những câu trả lời độc đáo của Phác Hữu Thiên đã khiến Kim Tuấn Tú khâm phục không thôi, cũng chính vì vậy mà y dần bị hắn mê hoặc, nhưng Phác Hữu Thiên là hoa hoa công tử, bạn trai bạn gái bên cạnh hắn đều thay đổi đến chóng mặt, Kim Tuấn Tú liền biết tình cảm này không có kết quả nên đem nó chôn sâu. Nhưng nhân sinh dường như phải xuất hiện ít nhất một chuyện tình cảm cẩu huyết thì mới gọi là nhân sinh, lần đó Phác Hữu Thiên uống đến say mèm ở bar mà Kim Tuấn Tú làm thêm, và rồi Kim Tuấn Tú phải dùng hết sức bình sinh mới có thể dìu một Phác Hữu Thiên say như chết về nhà trọ mình, lại không ngờ rằng tối hôm ấy hai người đã xảy ra quan hệ bởi cơn say của hắn. Khi tỉnh lại vào sáng hôm sau thì cả hai có chút xấu hổ, nhưng Phác Hữu Thiên trấn định rất nhanh, tựa hồ như chuyện này với hắn là vô cùng bình thường, hắn đưa ra đề nghị thử kết giao, Kim Tuấn Tú vốn có tình cảm với hắn nên cũng muốn thử một lần, đáp ứng. Nhưng không quá ba tháng kể từ ngày kết giao thì Phác Hữu Thiên lại ngựa quen đường cũ mà liếc mắt đưa tình hết người này đến người khác, dây dưa không rõ với cả nam lẫn nữ khiến Kim Tuấn Tú chịu không nổi mà chia tay. Mà Phác Hữu Thiên vốn chưa biết yêu thật sự là thế nào, chỉ muốn vui đùa nên sau khi chia tay liền rời đi, Kim Tuấn Tú cũng không chủ động liên lạc với hắn mà Phác Hữu Thiên càng không muốn mất mặt, từ đó về sau Kim Tuấn Tú cũng đem tình cảm đó chôn sâu dưới đáy lòng, xem hắn như mối tình đầu, như thanh xuân của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: