Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 21 - 24

21

"Tiểu Tá, con đem đồ ăn đi rửa trước đi. Lão ba đến phòng tập chạy hai vòng rồi quay lại nấu ăn." Vỗ vỗ tiểu Tá, liền chuồn lẹ đến phòng tập, sau khi ở trên xe nói chuyện, Kim Tại Trung liền phát hiện chính mình không dám nhìn thẳng vào Kim Tại Tá, quả nhiên là không thể nói dối với trẻ con T^T.

Trong phòng tập, Kim Tại Trung dùng sức kéo đẩy dụng cụ, quyết tâm phải nâng cao khí lực, tưởng tượng đến bộ dáng Trịnh Duẫn Hạo bị mình dẫm nát dưới lòng bàn chân, Kim Tại Trung gần như đem cả khí lực để hút sữa ra mà sử dụng.

Kim Tại Tá mặc tạp dề nhỏ của mình rất nghiêm túc rửa đồ ăn, chuông cửa lại vang lên, kỳ quái, chú Xương Mân không phải nói buổi tối mới đến ăn cơm sao. Đi đến cạnh cửa, đứng trên ghế nhỏ nhìn vào máy theo dõi, là nam nhân buổi sáng kia, mở ra microphone, thanh âm của nam nhân liền truyền vào: "HI, baba nhóc có nhà không?"

Kim Tại Tá nhíu mày, thái độ của nam nhân này như thế nào so với buổi sáng còn kém hơn? "Trung Trung không có ở nhà."

"Chú nhìn thấy nhóc và Kim Tại Trung cùng nhau vào nhà, tiểu hài tử nói dối là không ngoan nha. Nếu còn không mở cửa, cửa nhà nhóc có thể sẽ đổi một cái khác a." Trong máy theo dõi Trịnh Duẫn Hạo tươi cười rất thân thiện, lời nói nói ra cũng rất thiếu đánh.

Thoạt nhìn nam nhân này hẳn là sẽ không đối với mình cùng Kim Tại Trung làm cái gì, Kim Tại Tá nghĩ nghĩ, vẫn quyết định mở cửa, dù sao đổi một cánh cửa mới là chuyện rất phiền toái.

Vừa rồi ở trong máy theo dõi chỉ có thể nhìn thấy mặt của tiểu tử kia, tuổi còn nhỏ nhưng lại rất thành thục, sau khi mở cửa nhìn thấy Kim Tại Tá mặc tạp dề nhỏ, trong tay còn cầm một củ khoai tây, nhất thời có chút muốn đổ mồ hôi, Kim Tại Trung đây là đang ngược đãi nhi đồng sao?

"Nhóc sao lại mặc cái này. Baba nhóc đâu?"

"Trung Trung đang tập thể hình, ông đến có chuyện gì?" Thấy trong tay Trịnh Duẫn Hạo cầm theo hai túi đồ vật này nọ, nhìn ra hình như là trái cây và thực phẩm? Chẳng lẽ nghĩ muốn ở lại đây ăn cơm?

"Chú mua chút trái cây và đồ ăn lại đây, đã lâu không ăn đồ ăn Tại Trung làm, chú rất muốn ăn, cho nên. . . . . . Phòng tập ở đâu, để chú đi tìm cậu ấy là được rồi." Thấy Kim Tại Tá kỳ quái mà nhìn vào gói to trên tay hắn, Trịnh Duẫn Hạo sờ sờ cái mũi nói.

"Không cần, ba một chút nữa sẽ tự xuống, ông ngồi ở phòng khách chờ một lát đi. Đồ ăn để ở bên này." Kim Tại Tá đưa ngón tay chỉ vào phòng bếp.

Trịnh Duẫn Hạo đem hai túi lớn đặt lên bồn rửa, thấy bên trên đặt hai khay đồ ăn đã rửa rất sạch, trong bồn rửa còn có một rổ khoai tây đang rửa được một nửa.

Kim Tại Tá quay lại đứng trên ghế nhỏ, tiếp tục rửa nửa rổ khoai tây còn lại lúc nãy đang làm thì bị Trịnh Duẫn Hạo xen ngang, cũng không nói nhiều thêm cái gì. Trịnh Duẫn Hạo thấy bộ dáng nhóc thuần thục, vừa nhìn đã đoán không phải chỉ mới học làm gần đây, không khỏi khẽ nhíu mày, đối với tiểu quỷ có diện mạo bốn phần tương tự mình khí tràng kỳ lạ này hắn vẫn là vô cùng có hảo cảm, tuổi còn nhỏ đã làm việc nhà, Kim Tại Trung thoạt nhìn không giống người mướn không nổi bảo mẫu a.

"Nhóc thường xuyên làm cái này?" Trịnh Duẫn Hạo đi đến bên cạnh Kim Tại Tá hỏi.

"Ân. Ông mua cái gì tới." Kim Tại Tá đầu cũng không quay lại mà hỏi.

"A, mua thịt ba chỉ, cà rốt, thịt bò, khoai tây, mực, bánh mật, còn có tôm." Trịnh Duẫn Hạo không nghĩ tới nhóc sẽ hỏi cái này, tay mở túi ra, vừa nhìn vừa đọc, Kim Tại Tá liếc mắt nhìn Trịnh Duẫn Hạo mở ra gói to, đối với thực đơn buổi tối có chút thay đổi.

Thấy Kim Tại Tá không đáp lại, Trịnh Duẫn Hạo cũng không cùng tiểu hài tử so đo, trực tiếp cởi áo khoác, xắn lên tay áo sơ mi, đi đến bồn rửa tay hỏi Kim Tại Tá đang làm cái gì có cần hỗ trợ hay không. Kim Tại Tá cũng không khách khí mà chỉ vào đồ ăn và thịt đã rửa sạch, kêu Trịnh Duẫn Hạo thái trước.

Vì thế khi Kim Tại Trung vận động xong, tắm xong, chỉ mặc một cái quần rộng ở nhà còn phần trên thì để lỏa xuống lầu, liền nhìn thấy Kim Tại Tá cùng Trịnh Duẫn Hạo ở phòng bếp 'vui cười ấm áp' mà bận rộn, loại tình cảnh kia làm cho Kim Tại Trung nháy mắt tạc mao.

"Trịnh Duẫn Hạo! Anh tới nhà của tôi làm cái gì! Mau cút đi! Kim Tại Tá! Con như thế nào lại để tên điên này vào nhà!" Kim Tại Trung bị tức giận cắn nuốt lý trí quên mất chính mình trên thân còn không có mặc gì, vô duyên vô cớ lại làm cho Trịnh Duẫn Hạo chiếm cái tiện nghi.

"Bởi vì con không muốn thay cửa, rất phiền toái ." Kim Tại Tá ngẩng đầu, trên mặt không có bởi vì tức giận của Kim Tại Trung mà hiện ra gợn sóng.

"Tại Trung, con trai em so với em còn hiểu chuyện hơn, em nên chăm chỉ hướng nó học tập một chút." Trịnh Duẫn Hạo ngẩng đầu, ánh mắt đối diện vào hai điểm thẳng tắp trước ngực Kim Tại Trung, mới vừa tắm rửa xong, làn da toàn thân Kim Tại Trung đều có cảm giác mềm mềm ướt ướt, đặc biệt nhan sắc của hồng anh trước ngực, càng mê người. Nhiều năm như vậy, dáng người Kim Tại Trung biến hóa rất lớn, trước kia có phần gầy yếu, hiện tại dáng người vừa săn vừa phẳng, bụng cũng bởi vì rèn luyện mà sáu khối cơ có vẻ gợi cảm vô cùng, hận không thể lập tức bổ nhào vào.

Kim Tại Trung trước sau phát hiện ánh mắt Trịnh Duẫn Hạo không thích hợp, hung hăng trừng hắn liếc mắt một cái, vội vàng chạy tới đem áo trên sô pha luồn vào, muốn đem cảnh xuân bại lộ ngăn lại, nhưng sau khi mặc vào, Kim Tại Trung lại phát hiện hương vị quần áo có chút không đúng, cúi đầu nhìn xuống, đây rõ ràng không phải quần áo của mình, hương vị trên này là. . . . . Hỏng bét! Kim Tại Trung lại phẫn hận mà một phen cởi xuống áo khoác vừa mới mặc vào, chạy lên trên lầu. Trịnh Duẫn Hạo đối với hành vi trẻ con của cậu gần như nghẹn cười dữ dội, quay đầu nhìn Kim Tại Tá, nhóc quả nhiên đối với hành vi của Kim Tại Trung lộ vẻ sụp đổ, khóe miệng hơi hơi run rẩy .

Khi Kim Tại Trung mặc quần áo của mình xuống lầu, Kim Tại Tá đã rửa xong đồ ăn, cởi tạp dề, ngồi ở trên sô pha, đang muốn lấy báo chí xem, mà Trịnh Duẫn Hạo còn ở trong phòng bếp thái đồ ăn.

22

Vừa rồi khi lên lầu thay quần áo, Kim Tại Trung đã kiểm điểm việc mình tức đến mờ lý trí ở trước mặt con làm ra việc ngốc, nếu là ở trước mặt trẻ nhỏ năm tuổi bình thường, vậy cũng không có việc gì, nhưng đứa nhỏ năm tuổi này là Kim Tại Tá! Là Kim Tại Tá con trai cậu a! Chỉ một chút phản ứng khác người như vậy cũng có thể làm cho tiểu tử kia đoán ra một đống lớn, có một số việc xem ra vẫn không thể giấu giếm .

Đi xuống lầu, Kim Tại Trung hung hăng trừng mắt liếc vào Trịnh Duẫn Hạo đang ở trong phòng bếp, ngồi xổm bên cạnh sô pha, nhỏ giọng hỏi Kim Tại Tá: "Con sao lại để hắn vào nhà?"

"Ông ta nói nếu không mở cửa sẽ làm chúng ta thay cửa mới, con không muốn đổi cửa, hơn nữa, con nghĩ ông ta cũng sẽ không gây phiền toái gì cho chúng ta, muốn gọi điện thoại kêu chú Xương Mân tới không?"

"Không cần. Lão ba có thể giải quyết hắn."

"Ông ta nói đã lâu không ăn đồ ăn ba làm, rất tưởng niệm, cho nên mua đồ ăn đến đây."

"Cái gì? !" Trịnh Duẫn Hạo này, còn không biết xấu hổ!

"Trung Trung, buổi tối ba phải thành thật giải thích." Kim Tại Tá ý vị thâm trường mà nhìn Kim Tại Trung liếc mắt một cái, ý bảo cậu đi tới phòng bếp trước. Kim Tại Trung sờ sờ cái mũi, có chút xấu hổ, lại làm cho đứa con bắt thóp được chính mình nói dối. . . . . .

Kim Tại Trung đứng dậy, thay đổi cái mặt lạnh hầm hè đi vào phòng bếp, ý đồ muốn dùng ánh mắt đuổi Trịnh Duẫn Hạo đi, nhưng da mặt của Trịnh Duẫn Hạo hiển nhiên không phải bằng đạo hạnh hiện tại của Kim Tại Trung mà có thể đâm thủng.

"Anh đã lâu không ăn đồ ăn em nấu, cho nên mua đồ ăn lại đây." Trịnh Duẫn Hạo quay về cho cậu một cái tươi cười, giống như hai người hôm nay căn bản không có phát sinh qua cái gì, Kim Tại Trung cảm thấy trong mấy năm nay, công phu biến sắc mặt của Trịnh Duẫn Hạo thật sự là tiến triển quá nhanh, lúc thì lãnh khốc bá đạo, lúc lại ôn nhu đến muốn giết người, quả thực hai mặt! Ranh mãnh!

"Đừng nghĩ ở trước mặt con tôi làm cái gì. Tôi nói cho anh biết Trịnh Duẫn Hạo, ăn xong lập tức cút. Hiện tại anh mau cút khỏi phòng bếp." Kim Tại Trung hạ giọng, nếu Kim Tại Tá ngầm đồng ý để hắn ở lại ăn cơm, cậu cũng không tiếp tục đuổi người, lại nói dựa theo bộ dáng hiện tại của Trịnh Duẫn Hạo, nếu đuổi người, không chừng phải ở trước mặt Kim Tại Tá trình diễn thêm một màn bá vương ngạnh thượng cung.

Trịnh Duẫn Hạo nhún nhún vai, rõ ràng mà buông dao thái, xê dịch vị trí, cũng không có ý định rời đi.

"Cút ngay không nghe thấy sao!" Kim Tại Trung cau mày mặc tạp dề, cầm lấy dao thái, hướng hắn phất phất tay, Trịnh Duẫn Hạo lại làm như không thấy mà nói, "Anh muốn ở đây với em, nhìn bộ dáng nấu ăn của em." , còn cười đến vẻ mặt ghê tởm, thật sự da mặt quá dày, vì không muốn để Kim Tại Tá nhìn thấy vài cố sự không cần thiết, Kim Tại Trung quyết định vẫn mở rộng lòng từ bi không cùng Trịnh Duẫn Hạo so đo, để hắn đứng đó nhìn mình nấu ăn.

Kim Tại Trung có kinh nghiệm mười mấy năm xuống bếp, trù nghệ đã sớm đủ tư cách lấy chứng chỉ đầu bếp, giơ tay cắt thái rõ ràng lưu loát, Trịnh Duẫn Hạo cùng cậu rõ ràng không phải cùng cấp bậc, cười tủm tỉm mà nhìn vào Kim Tại Trung cắt thái xào nấu, Trịnh Duẫn Hạo âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải nhanh một chút đem Kim Tại Trung thu phục mang về nhà, về sau dạ dày của mình cũng sẽ có phúc . Nhưng thời điểm khi nhìn đến Kim Tại Trung thẳng tay cho một trái ớt vào trong nồi, không khỏi trong lòng đổ mồ hôi, quả nhiên là không thể cao hứng quá sớm TToTT. Kim Tại Trung tuy rằng đang nấu đồ ăn, nhưng biểu tình biến hóa của Trịnh Duẫn Hạo cũng nhất nhất dừng ở trong mắt cậu, hừ! Tôi cho anh hôm nay thẳng người tiến vào phải cong người đi ra!

Dạ dày Trịnh Duẫn Hạo không tốt, là tật xấu lúc còn đi học, khi đó chính mình còn vô cùng đau lòng, mỗi ngày đổi đa dạng thực đơn cho hắn dưỡng dạ dày, chưa bao giờ làm đồ ăn cay cho hắn, mà bản thân mình ở bên ngoài thời điểm ăn cơm cũng vì hắn mà không ăn đồ ăn cay, mà hiện giờ không tất yếu phải chiều theo hắn, dù sao tiểu Tá cũng có thể ăn cay giống như mình, về phần Trịnh Duẫn Hạo, vốn dĩ đã không hoan nghênh hắn đến ăn chực cơm.

Bắt đầu ăn cơm, Kim Tại Tá nhìn đến mâm đồ ăn trên bàn nhíu nhíu mày, kỳ quái, bình thường tuy rằng cũng ăn cay, nhưng Trung Trung nói mình tuổi còn nhỏ, không thể ăn cay nhiều, trên bàn cơm đồ ăn lạt vẫn có nhiều hơn, hôm nay thế nhưng toàn bộ đều là cay, nhưng lại đỏ không phải bình thường, vừa nhìn liền biết ớt cho vào cũng không nhỏ. Ngẩng đầu nhìn Kim Tại Trung, không có biểu tình gì đặc biệt, chính là so với bình thường lạnh hơn vài phần, nhìn nhìn lại Trịnh Duẫn Hạo, tươi cười trên mặt đã muốn có chút cứng ngắc, cảm thấy đã hiểu được vài phần, Trung Trung lúc trước quả nhiên là lừa mình.

"Ăn đi, không phải muốn ăn đồ ăn tôi làm sao? Hôm nay ăn nhiều một chút rồi cút." Kim Tại Trung xả ra một cái tươi cười không có ý tốt, gắp mấy thứ từ trong ra ngoài đỏ hỏn gần như không còn nhận ra hình dáng vào trong bát Trịnh Duẫn Hạo.

Trịnh Duẫn Hạo đột nhiên cảm thấy được chính mình có điểm tự chuốc lấy cực khổ, nhưng vẫn dằn lòng thong dong bình tĩnh mà ăn. Kim Tại Trung nhìn đến hắn đang giả bộ chống đỡ, trong lòng sung sướng như đang lên trời, Kim Tại Tá cũng không nói gì chỉ thở dài, Trung Trung thật sự muốn chỉnh người, biện pháp cũng không phải nhiều bình thường, Trịnh Duẫn Hạo này hôm nay xem ra sẽ không sống thoải mái.

Nếu nói ở thời điểm ăn chén cơm thứ nhất Trịnh Duẫn Hạo còn có thể miễn cưỡng cười ra, ăn đến chén thứ hai, Trịnh Duẫn Hạo đã muốn cười không nổi, khi Kim Tại Trung lại ' ân cần ' mà giúp hắn xới ba chén cơm đầy ắp, còn không quên bổ sung một câu, chén của nhà chúng tôi hơi nhỏ, một chén chỉ bằng nửa chén bên ngoài, ăn nhiều một chút buổi tối mới sẽ không đói Trịnh Duẫn Hạo cơ hồ muốn khóc ra nước mắt, chính là cũng tại mình kiên quyết phải ở lại chỗ này ăn cơm, nếu cự tuyệt liền xấu mặt, vì thế liều chết chống mặt mũi mà ăn chén cơm thứ ba.

Mà Kim Tại Tá cũng bởi vì toàn bộ đồ ăn hôm nay đều làm cay mà ăn rất nhiều, cũng dùng chén nhỏ của mình ăn ba chén cơm, càng làm cho Trịnh Duẫn Hạo cảm thấy chính mình không thể ngay cả một đứa nhỏ cũng kém cạnh, nhìn thấy cơm trắng trong chén lại bị Kim Tại Trung giúp hắn gắp đồ ăn mà bị che kín, Trịnh Duẫn Hạo hít sâu một hơi, ăn vào chén cơm thứ ba.

23

Kim Tại Trung không nghĩ tới dạ dày Trịnh Duẫn Hạo sẽ yếu ớt như vậy, Trịnh Duẫn Hạo chính mình cũng không nghĩ tới. Khi Trịnh Duẫn Hạo ôm dạ dày từ trên ghế ngã xuống, Kim Tại Trung còn tưởng rằng Trịnh Duẫn Hạo đang chơi khổ nhục kế .

Kim Tại Trung cực kỳ khinh bỉ ngậm chiếc đũa, một chút cũng không có ý tứ muốn đến dìu hắn: "Trịnh Duẫn Hạo, đừng có giở mấy cái trò xiếc dư thừa kia, muốn ăn thì ăn nhanh liền cút đi, đừng dùng khổ nhục kế chiếm giường ngủ nhà tôi, nhà tôi không có phòng khách cho anh!"

Trịnh Duẫn Hạo là dạ dày đau đến chịu không nổi, dù sao đồ ăn cay như vậy hắn đã nhiều năm không ăn qua, hôm nay còn liều mạng ăn hơn hai bát cơm, mà Kim Tại Trung còn không ngừng gắp đồ ăn cay muốn chết này vào chén của hắn, hắn chưa nhai xong cơm trong miệng thì Kim Tại Trung đã ngay lập tức gắp vào chén hắn một thứ khác bổ sung, ăn một hơi ba bát không ngừng, hiện tại cả dạ dày đều phát đau, nếu không hắn sẽ không mất mặt mà ngã xuống như vậy, biện pháp khổ nhục kế có tổn hại đến hình tượng cường công của mình như vậy, hắn đương nhiên không hề muốn dùng tới, nhưng câu nói trào phúng vừa rồi của Tại Trung đã thật sự nhắc nhở hắn, có lẽ có thể làm như vậy.

"Tại Trung, anh, anh rất đau." Trịnh Duẫn Hạo trên trán đã muốn bắt đầu đổ mồ hôi, thanh âm nói chuyện cũng suy yếu vô cùng. Kim Tại Trung còn nghĩ hắn đang diễn trò, hoàn toàn không để ý tới, tiếp tục ăn cơm.

Một phút . . . . . Hai phút. . . . . . Năm phút trôi qua. . . . . . thanh âm rên rỉ của Trịnh Duẫn Hạo dường như càng ngày càng thống khổ, Kim Tại Tá không thể không nhìn , nhảy xuống ghế dựa, nhìn đến Trịnh Duẫn Hạo nằm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, cả người đổ mồ hôi, vừa thấy liền biết không phải giả bộ.

"Trung Trung, ba mau đến nhìn xem, ông ta không phải giả bộ."

Kim Tại Trung lúc này mới đứng dậy ngồi xổm xuống, mới phát hiện Trịnh Duẫn Hạo đã thật sự đau đến không chịu nổi. Hung hăng mắng một câu, nhận mệnh mà đem hắn dìu đến sô pha nằm, Kim Tại Tá cầm một ly nước nóng cẩn thận đút Trịnh Duẫn Hạo uống, Kim Tại Trung đến phòng tắm cầm một thau nước ấm và khăn mặt, giúp Trịnh Duẫn Hạo lau đi mồ hôi trên mặt. Tâm không cam lòng không nguyện mà đi chăm sóc Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Trung lại ở trong lòng oán thầm, NND lại làm cho lão tử chăm sóc anh, giống y con gà bệnh, một chút cay cũng nuốt không nổi! Như thế nào lại vô dụng như vậy! Nhưng nhìn thấy Trịnh Duẫn Hạo bởi vì đau đớn mà nhăn mày lại, một tia đau lòng vẫn hiện lên trong lòng Kim Tại Trung. Kim Tại Trung lắc lắc đầu, thầm mắng chính mình mắc chứng gì lại đau lòng vì hắn! Loại người hư tình giả ý [giả tạo] này không cần phải đau lòng!

Cho uống nước ấm, lại cho uống một chút thuốc dạ dày có sẵn trong nhà, đau đớn của Trịnh Duẫn Hạo dường như không hề chuyển biến tốt hơn, Kim Tại Trung buông khăn mặt ở trong tay, quyết định mang Trịnh Duẫn Hạo đi bệnh viện, nhưng Trịnh Duẫn Hạo lại chết sống không đi, Kim Tại Trung thực hoài nghi hắn không phải là đang cố ý chứ, nhưng nhìn thấy bộ dáng Trịnh Duẫn Hạo muốn sống muốn chết, rồi lại không thể không tin, đau dạ dày có cảm thụ như thế nào lúc gây dựng sự nghiệp cậu cũng đã trải qua, quả thật là đau như kim châm muối sát.

Nhận mệnh mà đem Trịnh Duẫn Hạo đi vào khách phòng, hảo tâm giúp hắn thay đổi một thân quần áo. Thời điểm thay quần áo, Kim Tại Trung nhìn thấy thân thể từng rất quen thuộc kia, sáu năm không thấy, tinh tráng không ít, như trước săn chắc mê người, đáng tiếc. . . . . . Lại dùng sức lắc lắc đầu, Kim Tại Trung phát hiện chính mình thật sự không thể cùng Trịnh Duẫn Hạo ở cạnh nhau, hại cậu luôn không tự giác mà nhớ lại, sau đó thì mềm lòng! Loại ngụy quân tử như Trịnh Duẫn Hạo không đáng để cậu thích không đáng để cậu trả giá! Kim Tại Trung mặc niệm ngụy quân tử ngụy quân tử ngụy quân tử để thôi miên chính mình, ở bên giường ngồi một hồi, thấy Trịnh Duẫn Hạo dường như không còn đổ mồ hôi nữa, sắc mặt cũng tốt lên một ít, liền đứng dậy rời đi.

Trong thời gian Kim Tại Trung chăm sóc Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Tá đã lưu loát mà đem bàn ăn thu dọn sạch sẽ, bát đũa cũng đều rửa sáng bóng. Lúc này đang ngồi ở trên sô pha xem iPad, nhóc đã muốn tra ra được Trịnh Duẫn Hạo này cư nhiên là tổng tài của Yun's, Yun's là một công ty lớn, đừng nói nhóc, thậm chí ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng biết đến! Huống chi nhóc vẫn là một tiểu thần đồng năm tuổi, siêu thị bọn họ thường xuyên đi chính là sản nghiệp của Yun's! Người như vậy lại thích Trung Trung?

Kim Tại Trung vừa ra cửa phòng khách, Kim Tại Tá liền nhìn cậu, Kim Tại Trung nhận mệnh mà đi qua ngồi ở bên cạnh nhóc.

"Ôi. . . . . ." Kim Tại Trung thở dài một hơi.

"Ôi. . . . . ." Kim Tại Trung lại thở dài một hơi.

"Ôi. . . . . ." Kim Tại Trung lại thở dài một hơi nữa.

"Hít xong ba hơi, có thể nói ?" Kim Tại Tá một bộ thần sắc của thanh quan thẩm án nhìn vào Kim Tại Trung.

"Ba cũng không phải muốn gạt con, chỉ là chuyện này thật sự khó mà mở miệng. Đều là chút chuyện cũ thương tâm khi xưa." Kim Tại Trung bày ra một bộ biểu tình bi thương, hy vọng như vậy có thể làm Kim Tại Tá hiểu cho mình cũng sẽ tin tưởng mình.

"Ba trước kia có quen với Trịnh Duẫn Hạo, trước khi quen biết mẹ con, ân, chỉ là từng hẹn hò hơn nửa năm, sau đó thì chia tay, cứ như vậy."

"Khi nào?"

"Sáu bảy năm trước thì phải."

"Ba thích nam nhân?"

"Ba đương nhiên thích nữ nhân! Bằng không như thế nào sẽ cùng mẹ con kết hôn, như nào mà sinh ra con!" Kim Tại Trung cất cao thanh âm che dấu chột dạ.

". . . . . ."

"Con sao lại trưng cái biểu tình không tin kia ra a."

"Bởi vì ba thoạt nhìn rất giống nói dối."

"Con trai, con liền như vậy không tin lão ba?"

"Không phải con không tin ba, là lời nói của ba khiến người ta không thể tin tưởng."

"Câu nào con không thể tin?"

"Ba khi nào thì cùng ông ta kết giao, khi nào thì chia tay? Vì cái gì chia tay?"

"Con trai, con xác định mình chỉ mới năm tuổi?"

"Trung Trung, ba chỉ cần thành thật trả lời là được "

24

". . . . . ."

". . . . . ."

Hai người không tiếng động ngồi đối diện nửa ngày, rốt cục Kim Tại Trung vẫn chịu đầu hàng trước, đôi mắt gần như rất giống với mình kia vì cái gì so với mình lại bắn ra lợi hại hơn nhiều như vậy? Kim Tại Trung có chút ấm ức.

"Đã nhiều năm trôi qua, ba thật sự không nhớ rõ nữa. Khi đó tuổi cũng nhỏ, Trịnh Duẫn Hạo là học trưởng của ba, hắn lúc ấy chính là cái loại hội trưởng hội học sinh vừa cao vừa đẹp trai vừa học giỏi khiến một đống người đi sau mông mà xum xoe ở trên TV, lão ba con lúc đấy là một người không quyền không thế không ai để dựa vào, bị người khi dễ, Trịnh Duẫn Hạo giúp ba một lần, lão ba năm đó trẻ người non dạ, liền cứ như vậy sùng bái hắn, sau đó Trịnh Duẫn Hạo không biết vì cái gì lại thích lão ba con, ba cũng không chán ghét hắn, sau đó chúng ta liền kết giao , sau đó nữa ba phát hiện hắn một chân đạp hai thuyền thì cùng hắn chia tay . Chuyện là như vậy."

"Vậy ba như thế nào lại quen biết mẹ con?"

". . . . . . Tiểu Tá, con vì cái gì đối với lịch sử tình cảm của lão ba có hứng thú như vậy, nói với con cái loại chuyện này, lão ba sẽ thẹn thùng. . . . . ."

"Con đây là đang quan tâm ba."

"Ai u, lão ba biết mà. Không có gì, chính là Trịnh Duẫn Hạo không biết phát điên cái gì muốn tìm lão ba nối lại tình xưa, lão ba yêu mẹ con như vậy, như thế nào có thể cắm sừng mẹ con, cho nên lão ba kiên quyết không đồng ý, hắn tìm tới cửa." Kim Tại Trung nắm bàn tay nhỏ bé của Kim Tại Tá, cảnh tượng phụ thân hướng đứa con làm nũng thấy thế nào cũng khôi hài.

"Thật là như vậy?"

"Là thật! Con trai, con lại không tin lão ba, lão ba muốn sinh khí!"

"Được rồi, vấn đề kia sẽ không truy cứu , còn có một vấn đề khác, con vẫn cảm thấy có chút nghi hoặc vì sao bộ dáng của con và Trịnh Duẫn Hạo lại giống nhau đến như vậy."

Kim Tại Trung đảo cặp mắt trắng dã, "Chẳng lẽ con nghĩ con là đứa con ba trộm từ chỗ hắn về?"

"Cũng không phải, dù sao con với ba vẫn có nét giống nhau. Con cảm thấy nếu ba cùng Trịnh Duẫn Hạo một trong hai có một người là nữ, con là con trai của hai người còn có thể dễ tin hơn."

"Ha ha ha ha ha ha a, con trai, truyện cười này của con nghe rất buồn cười . Con cùng lão ba đã tắm chung không ít lần, lão ba là nam hay nữ con còn không biết? Về phần Trịnh Duẫn Hạo, hắn hiện tại giống như xác chết nằm bất động trong kia, con nếu không tin, cũng có thể đem hắn kiểm tra kỹ một lần."

"Khụ, vậy không cần. Nhìn ra ông ta là nam."

"Vậy không phải đúng rồi sao! Con còn hoài nghi cái gì?"

"Cho nên con mới nghĩ con với ông ta có phải có quan hệ thân thích hay không." Ánh mắt hoài nghi của Kim Tại Tá bắn thẳng đến Kim Tại Trung.

"Giả thiết này không thể tồn tại." Kim Tại Trung nói như đinh đóng cột.

". . . . . . Được rồi, vậy còn có một vấn đề"

"Vấn đề đêm nay của con quá nhiều, câu hỏi cuối cùng, còn có gì muốn biết?"

"Vì cái gì hôm nay Yun's công bố nói sẽ cùng KIM hợp tác, nhưng trong hội nghị tuyên bố một người của KIM cũng không có?"

"A! Cái này con cũng biết a!"

"Con vừa rồi ở trên mạng thấy."

"Được rồi, Trịnh Duẫn Hạo nói phải cùng KIM hợp tác cái hạng mục kia. Nhưng lão ba không muốn cùng cái loại ngụy quân tử này hợp tác, cho nên cự tuyệt , không nghĩ tới Trịnh Duẫn Hạo vô lại như vậy, cư nhiên tự mình mở hội nghị tuyên bố, tiên trảm hậu tấu , cho nên liền biến thành cái con có thể thấy."

"Vậy ba không tính toán cùng Yun's hợp tác?"

"Con trai, con không biết cái người tên Trịnh Duẫn Hạo này có bao nhiêu dối trá bao nhiêu dã man bao nhiêu không biết xấu hổ đâu, cùng hắn hợp tác, đến lúc đó bị hắn bán lại còn muốn giúp hắn kiếm tiền, lão ba như thế nào có thể đem tiền cưới vợ tương lai của con xung vào túi tiền hắn?"

"Hạng mục kia con đã tra xét tư liệu, là hạng mục được đầu tư hơn một tỷ để xây dựng làng du lịch ở Nhật Bản, sẽ không khó."

"Hạng mục thì không tồi, nhưng người hợp tác là Trịnh Duẫn Hạo thì không thể không né a. Ai u, tiểu Tá, ba đã nói với con không ít lần, con cứ như vậy sẽ biến thành một đứa nhỏ già dặn, chuyện ở công ty không cần quan tâm được không? Lão ba sẽ không đem tiền cưới vợ của con mà tiêu a!"

"Trung Trung!"

"Được rồi được rồi, biết con ba là thần đồng, cùng với những đứa nhỏ bình thường không giống nhau. Nhưng lão ba cũng hy vọng con vui vẻ chút thôi. Tuổi nhỏ trong óc ôm nhiều chuyện như vậy, cứ giống cái tiểu lão đầu, con phải học hỏi lão ba, không có việc gì không cần để tâm nhiều như vậy!"

"Học tập ba sẽ trở nên không tâm không phế . Tốt lắm, chúng ta đi xem Trịnh Duẫn Hạo thế nào . Tuy rằng ba không thích ông ta, nhưng cũng không thể để ông ta chết ở nhà mình."

"Yên tâm, tai họa lưu lại ngàn năm, nam nhân kia không dễ dàng chết như vậy." Kim Tại Trung ôm lấy Kim Tại Tá đi hướng tới phòng dành cho khách.

"Ba thật sự không thích ông ta?" Kim Tại Tá ôm mặt Kim Tại Trung hỏi.

Kim Tại Trung vô lực mà trở mình cho cái xem thường "Đều đã nhiều lần nói với con, ba đối với mẹ con chính là thực tâm trung trinh!" Kim Tại Tá trừng mắt nhìn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn biểu tình không biết là miễn cưỡng tin tưởng cậu hay là cái gì khác, căn cứ vào vấn đáp vừa rồi, Kim Tại Tá có thể xác định, lão ba của mình đại bộ phận là không có nói dối, nhưng có một vài chỗ, chung quy vẫn cảm thấy còn có cái gì đó không thích hợp, rốt cuộc là ở đâu?

Trên giường, Trịnh Duẫn Hạo đã muốn ngủ say, trên mặt không có biểu tình đau đớn, xem ra là thuốc dạ dày đã phát huy tác dụng , Kim Tại Trung cùng Kim Tại Tá kiểm tra rồi một hồi rồi nhất trí cho rằng Trịnh Duẫn Hạo hẳn là không có việc gì , liền đóng cửa phòng, về phòng của mình.

——————————-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: