Part 1+2
1
Bên ngoài phòng tổng thống trên tầng cao nhất PRINCE, một nam nhân tuổi còn trẻ mặc một thân tây trang Armani trang nhã cầm di động không chút hình tượng đối với người ở đầu dây bên kia rống to, thanh âm to đến nổi ngay cả nhân viên phục vụ đang ở tầng dưới để chờ order cũng không tự chủ được run rẩy, nữ thư ký còn trẻ tuổi đi theo cũng hoàn toàn vứt bỏ hình tượng núp sát góc tường, nghĩ muốn tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại của chính mình, sợ bị tức giận của đại BOSS lan tới, hóa thành vật hi sinh.
"Tôi đã sớm nói với cậu bất kỳ hạng mục nào của Yun's cũng không được nhận họ Trầm cậu đem tôi lừa gạt còn chưa tính vậy mà hôm nay đối tượng hợp tác vẫn là Yun's có phải gần đây cậu quá thoải mái không ai giúp cậu co giãn gân cốt hay không hạng mục này tôi mặc kệ cậu dùng lý do gì cũng phải hủy bỏ cho tôi tất cả tổn thất cậu chính mình chịu trách nhiệm!" Kim Tại Trung hơi thở không ngắt mà rống, hoàn toàn không để cho Trầm Xương Mân có cơ hội nói chuyện liền trực tiếp cúp máy, hợp đồng cầm trong tay càng dùng sức chà đạp vài cái, cũng không biết là đem hợp đồng trở thành Trầm Xương Mân hay là người kia.
"Đạo đãi khách của KIM thật đúng là làm cho kẻ khác mở rộng nhãn giới a." Một giọng nam rất chuẩn mực vô lại ở phía sau vang lên, làm cho Kim Tại Trung trong vài giây bừng tỉnh, đó là thanh âm cậu từng rất quen thuộc đến không muốn rời xa, chủ nhân của thanh âm cũng là đối tượng mấy năm nay cậu muốn bóc da rút gân, Kim Tại Trung hai tay nắm chặt, liều mạng nói với chính mình nhịn xuống xúc động muốn đem đối phương từ cửa số tầng 66 này ném xuống.
"Sao vậy, chẳng lẽ Kim tổng gặp trúng người mình không muốn gặp sao?" Thấy Kim Tại Trung chậm chạp không xoay người, Trịnh Duẫn Hạo lại mở miệng, như trước vẫn là ngữ điệu không ai bì nổi kia.
"Kim, Kim tổng. . . . . . Trịnh tổng của Yun's đến đây." Lâm Nhã Hi đứng ở một bên thật cẩn thận mà nhắc nhở Kim Tại Trung, vạn phần hối hận hôm nay không nên chủ động yêu cầu đổi ca.
Kim Tại Trung hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt biểu tình, quay đầu đã là vẻ mặt khinh thường biểu tình không sợ, thản nhiên liếc mắt nhìn Trịnh Duẫn Hạo cùng Phác Hữu Thiên bên cạnh hắn một cái, nói: "Hạng mục này KIM không có hứng thú tham gia, Trịnh tổng vẫn nên tìm một công ty khác hợp tác đi." Dứt lời cũng không chờ đối phương trả lời liền di chuyển bước chân trực tiếp rời đi.
Lần đầu tiên Trịnh Duẫn Hạo bị đối đãi như thế hiển nhiên không hề tiếp thu được, có thể cùng Yun's hợp tác là cơ hội mà rất nhiều công ty muốn cầu cũng không tới, KIM bất quá chỉ là một cái công ty mới mọc lên cách đây vài năm cư nhiên lại dám không coi ai ra gì, Kim Tại Trung này cũng quá coi trọng bản thân mình đi.
Trịnh Duẫn Hạo thân thủ bắt lấy cổ tay Kim Tại Trung, ngăn cản cước bộ rời đi của Kim Tại Trung, Trịnh Duẫn Hạo cũng có một tia kinh ngạc vì hành động của chính mình, nhưng ở khoảnh khắc khi Kim Tại Trung xoay người đột nhiên cảm thấy rằng người này có chút quen thuộc, lúc này mới không thể khống chế được mà kéo Kim Tại Trung lại.
"Buông tay!" Kim Tại Trung không hờn giận mà nhíu mày, người này muốn làm gì? Chẳng lẽ nhận ra cậu ?
Trịnh Duẫn Hạo buông tay ra, cũng ý thức được hành vi của mình không ổn, đang muốn mở miệng nói gì đó, Kim Tại Trung cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước, Trịnh Duẫn Hạo nín thở, bản thân mình làm chuyện gì có lỗi với Kim Tại Trung? Nhấc chân đi tới trước mặt Kim Tại Trung, đem cậu ngăn lại trước thang máy.
"Kim tổng chẳng lẽ không muốn đưa ra một lời giải thích trước khi rời đi sao? Thời gian của Trịnh mỗ mỗi một giây đều tính bằng tiền."Trịnh Duẫn Hạo hai tay cắm túi quần bình tĩnh đứng ở trước mặt Kim Tại Trung, rất có tư thế nếu Kim Tại Trung không nói rõ ràng thì sẽ không để cậu đi, Kim Tại Trung này lớn lên ngược lại thật kinh diễm, tính tình vì sao lại thối như vậy, dù sao cũng là một tổng tài, một chút tố chất đều không có, nhưng vì sao lại làm cho hắn có một loại cảm giác quen thuộc?
"Hừ, không thích hợp tác thì còn có lý do gì nữa, Trịnh tổng chẳng lẽ thời điểm ngưu lang lên sàn diễn cũng tính phí từng giây? Hừ, muốn giải thích thì đi tìm Trầm trợ lí, Kim gia tôi không có thời gian phụng bồi." Kim Tại Trung trên mặt cơn giận còn sót lại vốn dĩ còn chưa tan nay lại có vẻ càng thêm không hài lòng, lời nói nói ra cũng không chút khách khí, thấy Trịnh Duẫn Hạo còn ngăn chặn đường đi, Kim Tại Trung nhíu nhíu mày lại bỏ thêm một câu, "Trịnh tổng chẳng lẽ không biết đạo lý chó ngoan không cản đường?" Ngữ khí không sợ coi thường không thể nghi ngờ đã giẫm lên kíp nổ của Trịnh Duẫn Hạo , Trịnh Duẫn Hạo nheo lại hai mắt, thần sắc cũng thay đổi, Lâm Nhã Hi ở một bên nơm nớp lo sợ, sợ hai vị tổng tài không kiềm chế được mà nhào vào đánh nhau, mà Phác Hữu Thiên còn lại ở một bên nghẹn cười đến mức đều phải ra nước tiểu , chưa từng nhìn thấy qua người nào đem Trịnh Duẫn Hạo bức đến một câu cũng không thể thốt ra, Kim tổng này thực không phải nhân vật bình thường.
Trịnh Duẫn Hạo khuôn mặt đều nhanh tái đi, đang muốn nói gì đó, thang máy đinh một tiếng mở ra, Kim Tại Trung trực tiếp đi vào thang máy, nhấn nút đóng cửa, không để cho Trịnh Duẫn Hạo bất kỳ biểu tình gì. Trịnh Duẫn Hạo bình tĩnh nhìn thấy khuôn mặt lộ ra kinh diễm lại vô biểu tình biến mất trong thang máy, điều chỉnh lại cơn đau gan.
Đồ khó hiểu, hung ác dùng sức đá thang máy một cái, "Đi tra tư liệu của Kim Tại Trung cho tôi." Hung hăng nói với Phác Hữu Thiên, mà Phác Hữu Thiên sau khi Kim Tại Trung cùng Lâm Nhã Hi rời đi liền không hề hình tượng mà ôm bụng cười như sắp chết.
"Ha ha ha ha ha ha ha, tôi biết rồi, ha ha ha ha ha ha, Kim Tại Trung này rất thú vị , cư nhiên không muốn cùng Yun's hợp tác, cậu không phải là kẻ thù truyền kiếp của cậu ta đấy chứ? Nếu không mới gặp nhau lần đầu tiên vì sao cậu ta lại có loại thái độ này? Giống như cậu cướp đoạt vợ cậu ta vậy, ha ha ha ha ha ha."
"Cười đủ rồi thì đi thăm dò! Bằng không ngày mai liền cút đến chi nhánh ở Kenya báo danh." Trịnh Duẫn Hạo lạnh lùng trừng liếc Phác Hữu Thiên một cái, nhìn mình bị xơi tái đến như vậy còn vui vẻ được, cái thứ bạn bè tổn hại gì đây!
2
"Đem toàn bộ hợp đồng đều vứt về cho Trầm Xương Mân, tôi nhấn mạnh một lần nữa toàn bộ hạng mục có liên quan tới Yun's đều không nhận, chuyện lần này để Trầm Xương Mân tự mình giải quyết, còn cô về công ty trước đi." Cầm hợp đồng trong tay vứt cho Lâm Nhã Hi, Kim Tại Trung nhanh chóng ra khỏi PRINCE, đeo kính râm, lập tức đi tới Lamborghini màu trắng của mình, thời gian vừa vặn có thể đi đón tiểu tử kia.
Lâm Nhã Hi nhìn Lamborghini tuyệt trần trước mắt rời đi, ôm văn kiện thật muốn khóc lên, hy vọng Trầm trợ lý không cần làm khó nàng thì tốt rồi, ôi, thời vận của mình quả nhiên không tốt, rõ ràng hạng mục này của Yun's tốt như vậy, bao nhiêu người muốn tranh, Trầm trợ lý cũng là mất một phen công phu mới nắm được, nếu hợp tác thành công, lợi nhuận năm nay của KIM cũng phải tăng gấp đôi, vì cái gì Kim tổng dùng loại thái độ này đối với Yun's, như vậy hạng mục siêu lợi nhuận này khẳng định là thất bại, vậy phải ăn nói như thế nào a!
Đem xe đậu ở một góc ít người chú ý cách không xa nhà trẻ Kim Tại Tá, Kim Tại Trung xuống xe đi đến cửa nhà trẻ thì nhìn thấy Kim Tại Tại lưng đeo balo nhỏ đang đứng chờ, trên mặt là thể loại mặt than vạn năm không thay đổi, Kim Tại Trung có chút đau đầu, vì cái gì đứa nhỏ này mới mấy tuổi đầu mà tính cách lại giống như một lão nhân như vậy, trên khuôn mặt luôn không có biểu tình của hài đồng 5 tuổi, ngay cả người làm cha như cậu thoạt nhìn cũng không chu đáo bằng.
"Tại Tại ~" Kim Tại Trung tháo kính râm xuống đối với Kim Tại Tá vẫy tay, lập tức đều khiến cho cha mẹ của bọn nhỏ trong nhà trẻ chú ý, Kim Tại Tá bước nhanh về phía Kim Tại Trung, có một lão ba nuôi nấng xinh đẹp như vậy phiền não không phải ngày một ngày hai, hơn nữa lão ba này còn mê ăn diện, mỗi lần phải thu vào một đống ánh mắt người qua đường mới cao hứng.
"Trung Trung, người lần sau đừng có kêu con lớn tiếng như vậy, nhiều người nhìn vào mất mặt muốn chết. Còn có, không được gọi con là Tại Tại, gọi Tiểu Tá là được rồi!" Kim Tại Tá lôi kéo Kim Tại Trung thúc giục cậu đi mau, sợ bị vây xem, đã nói bao nhiều lần không được kêu Tại Tại, nghe giống như cậu đang gọi chính mình ấy, đặt cho đứa con cái tên như tên của anh em trai, cũng đã là một người hai mươi hai tuổi rồi còn không có chút bộ dáng làm cha.
Kim Tại Trung cười cười ôm lấy Kim Tại Tá bước nhanh tới chỗ góc đậu xe thể thao, "Đứa nhỏ nhà người khác đều thích lão ba nhà mình đến đón để nở mày nở mặt một phen, con như thế nào lại muốn làm phần tử đặc thù hóa, chẳng lẽ lão ba không đủ suất không đủ tiền để con nở mặt sao? Hại ba đến đón con còn đem xe đậu ở góc kia, Lamborghini của lão ba chẳng lẽ xấu xí đến như vậy á?" Kim Tại Trung bỉu môi ở trên người Kim Tại Tá loạn cọ biểu đạt bất mãn.
"Trung Trung, không nên đối với đứa con của mình làm nũng, bình thường một chút! Người mỗi lần đến con đều bị các nữ lão sư chặn đường hỏi đông hỏi tây! Con cũng không muốn đám nữ nhân không phẩm hạnh kia trở thành mẹ kế của con! Trung Trung, làm người phải bớt khoe khoang một chút mới tốt, người muốn để người ta biết con là con trai của tổng tài KIM sao? Đến lúc đó con nhất định không thừa nhận người! Người về sau đừng lái Lamborghini đến đây, lái chiếc Audi ở nhà kia đi." Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nghiêm túc của Kim Tại Tá càng làm Kim Tại Trung cười phá lên, Audi chẳng lẽ so với Lamborghini sẽ ít khoe khoang hơn sao? Được rồi, mặc dù vẻ ngoài thoạt nhìn quả thật chỉ có chút khoa trương. Nhìn thấy bộ dáng của Kim Tại Trung Kim Tại Tá liền biết cậu hoàn toàn không đem lời của mình bỏ vào tai, chỉ có thể âm thầm ở dưới đáy lòng mình thật sâu thở dài.
"Trung Trung, tủ lạnh trong nhà hết đồ rồi, chúng ta đến siêu thị mua chút thức ăn đi, buổi tối trở về mình nấu cơm." Ngồi trên ghế phó lái, Kim Tại Tá để tùy ý Kim Tại Trung giúp mình cài tốt dây an toàn, Tiểu Tá ôm túi sách nói.
"Ok, hôm nay lão ba nhất định sẽ mua cho con thật nhiều dâu tây con thích nhất, còn muốn mua cái gì khác lát nữa cứ việc chọn." Có một đứa con tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã đảm đương công việc quản gia khiến cho Kim Tại Trung thực vui mừng.
"Ân, trà và rượu vang trong nhà cũng không có , còn một vài thứ phải mua khác, danh sách muốn mua tối hôm qua con đã liệt kê ra, có. . . . . ." Kim Tại Trung nhìn thấy Kim Tại Tá cái miệng nhỏ hé ra hợp lại, khuôn mặt nho nhỏ, hoàn toàn là di truyền tổng hợp từ cậu và Trịnh Duẫn Hạo, nhớ tới chuyện hôm nay ở PRINCE gặp lại Trịnh Duẫn Hạo, tâm không khỏi âm trầm, không nghĩ tới sau sáu năm cũng có thể gặp lại hắn, rõ ràng chính mình đã tìm mọi cách tận lực né tránh, tuyệt không thể để hắn biết đến sự tồn tại của mình . . . .
"Trung Trung, Trung Trung người sao vậy? Phát ngốc cái gì, còn không lái xe?" Thấy Kim Tại Trung nhìn chằm chằm mình còn sửng sốt, thật lâu không hề lái xe, Kim Tại Tá vươn cánh tay nhỏ bé ở trước mắt Kim Tại Trung quơ quơ.
"A, không có việc gì, bị Tiểu suất khí Kim Tại Tá mê hoặc, nhất thời không phản ứng kịp, hắc hắc, đi nào ~" Kim Tại Trung thu hồi suy nghĩ đối với Kim Tại Tá cười to một cái, khởi động Lamborghini đầy phong cách. Kim Tại Tá không nói gì chỉ trở mình xem thường, lão ba của mình đến khi nào mới thành thục một chút đây.
Một giờ sau, Kim Tại Trung cùng Kim Tại Tá bao lớn bao nhỏ về đến nhà. Trọn cái biệt thự chỉ có hai cha con ở, bởi vì không thích có những người khác, a di làm công cũng chỉ thuê theo giờ, mỗi ngày đến quét dọn xong thì đi về, ngoại trừ những lúc dặn trước nấu chút canh , làm chút đồ ăn thì mới ở lại làm, đa số các buổi tối đều là hai cha con tự mình bắt tay vào bếp, dinh dưỡng phong phú lại đảm bảo đủ chất. Thời điểm còn chưa sáng lập KIM, Kim Tại Trung mang theo Kim Tại Tá ẩn cư ở một thôn sơn xa xôi, dù sao chuyện tình nam nhân mang thai sinh con cũng là một chuyện kinh thế hãi tục không thể không trốn tránh, trước ba tuổi, Kim Tại Tá trải qua cuộc sống ở nông thôn, gian khổ tự nhiên không cần nói đến, nhưng như vậy cũng đã bồi dưỡng cho Kim Tại Tá rất nhiều kỹ năng sinh hoạt, lúc còn rất nhỏ đã làm một ít chuyện đồng án đơn giản, chuyện nhà không hề làm khó nhóc, cho đến hai năm trước Kim Tại Trung dẫn nhóc trở lại thủ đô, sáng lập KIM, cuộc sống mới dần dần ổn định lại, nhưng hình thức hai cha con sống nương tựa lẫn nhau cũng không thay đổi, thói quen chiếu cố lẫn nhau vẫn giống như lúc trước, Kim Tại Trung vốn không phải là một người để ý đến những chuyện vụn vặt, Kim Tại Tá ngược lại rất giống như một tiểu quản gia trụ cột gia đình trông nom Kim Tại Trung.
Đem canh a di làm công nấu trước hâm lại, Kim Tại Tá mặc tạp dề nhỏ đứng trên một cái ghế nhỏ bắt đầu rửa sạch rau củ quả mới đem về, Kim Tại Trung thì bắt đầu sắp xếp lại những thứ khác, hai cha con đều phân công rõ ràng nhiệm vụ của mình. Đợi Kim Tại Trung sắp xếp xong hết, Kim Tại Tá ở phòng bếp cái gì cần rửa đều đem rửa hết, chờ Kim Tại Trung đến tiến hành xử lý bước tiếp theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro