Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 183

Ân Tĩnh và Dịch Tâm đã lâu không gặp lại, đương nhiên là có rất nhiều lời muốn nói với nhau. Vất vả lắm mới di dời được Trí Nghiên, mà Dịch Tâm thì cũng tránh né Tần Huyên, lúc này hai người mới có cơ hội tìm một chỗ an tĩnh trong Nam thiên lâu. Ân Tĩnh kể sơ qua chuyện của Tĩnh Tuệ cho nàng biết, Dịch Tâm tiêu hóa nửa ngày, mới chấp nhận cái sự thật hoá ra sư phụ của mình cũng không phải là ni cô, hơn nữa đã sớm chung sống với yêu quái.

"Ân Tĩnh sư tỷ, ngươi và Trí Nghiên, nhất định phải đến với nhau sao?" Dịch Tâm suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên mở miệng, liền thấy Ân Tĩnh không hề lo lắng mạnh mẽ gật đầu.

"Dịch Tâm, ta cùng Ngôn nhi, đã không có cách nào rời xa nhau nữa. Nếu như nói lúc đầu ở Trần Duyên tự ta cảm thấy đến với nàng là sai, thì hôm nay ta lại cảm thấy đây là phúc phần mà ta tu luyện mấy đời mới có được. Nhưng thật ra ngươi, có biết rõ phúc của mình là ai hay không?"

Ân Tĩnh nhìn Dịch Tâm lộ ra vẻ mặt mờ mịt, thấp giọng hỏi. Các nàng ở chung nhiều năm, Ân Tĩnh lại thấu hiểu lòng người, làm thế nào mà không nhìn ra Dịch Tâm và Tần Huyên không có quan hệ gì với nhau, hơn nữa, ánh mắt lúc sư muội nàng nhìn Úc Trần Hoan rõ ràng là không có gì khác biệt so với năm đó. Sợ sệt, không yên, rồi lại vô cùng hướng tới, cái loại ánh mắt này, làm sao có thể là không thèm để ý.

"Ân Tĩnh sư tỷ, ta biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng ta và nàng đã không có duyên phận. Chúng ta a, vốn dĩ chính là hai cái thái cực. Ta đã nếm đủ mùi vị truy đuổi nàng rồi, cũng không muốn có gì liên quan tới nàng nữa. Lần này ta tới đây chỉ là muốn ghé thăm Trần Duyên tự, không ngờ rằng lại có thể gặp được ngươi. Mục đích ta tới đây đã đạt được, ngày mai chắc sẽ khởi hành rời đi."
Dịch Tâm nhẹ giọng nói, thấy nàng đã quyết ý đi, Ân Tĩnh cũng không tiện nói thêm gì nữa, sau khi cùng nàng nói ngũ ngon liền trở về phòng.

"Tĩnh Tĩnh, ngươi đã về rồi." Trí Nghiên đã sớm trần trụi nằm thẳng ở trên giường nhìn mình, thấy nàng nằm ở trên gối, nhìn thấy mình hai mắt liền sáng lên, Ân Tĩnh nhìn cái mông nhỏ trắng nõn lộ ra bên ngoài của nàng, sau một lát, dĩ nhiên lại cảm thấy lòng bàn tay nóng lên. Cũng không biết là bị làm sao, gần đây Ân Tĩnh luôn cảm thấy càng ngày mình càng không thể dời mắt ra khỏi cơ thể của Trí Nghiên, một người mọi khi đều thanh tâm quả dục như nàng, nhìn Nghiên nhi, liền muốn. . . liền muốn làm chút chuyện xấu xa.

A di đà phật, Ân Tĩnh lẩm bẩm đọc thầm kinh văn, nhưng sau đó lại thấy Trí Nghiên nằm ở trên giường đu đưa linh thạch trong nhẫn tùy hành. Nàng không có mặc quần áo, chỉ dùng một cái chăn mỏng che thân. Làn da trắng nõn như ngọc, vòng eo mảnh khảnh, dường như toàn bộ gian phòng đều tràn đầy hương vị ngọt ngào trên người nàng. Ân Tĩnh cảm giác gần đây mình có chút khan khác, tỷ như hiện tại nàng dường như không khống chế được thân thể của chính mình, cả người đã đè lên trên cơ thể của Trí Nghiên rồi.

"Nghiên nhi, hình như. . . đã lâu rồi chúng ta không có làm." Ân Tĩnh mập mờ nói, nhưng hai tay lại không thành thật bắt đầu vuốt ve cơ thể của Trí Nghiên, Trí Nghiên nghĩ một chút liền thông, cũng biết rất lâu rồi các nàng không có làm. Cơ mà. . .Trí Nghiên vẫn còn băn khoăn về chuyện trước đây, thế nhưng bây giờ Ân Tĩnh sờ loạn, đã làm cho nàng có cảm giác rồi, Trí Nghiên suy nghĩ một chút, vẫn xoay người lại ôm lấy Ân Tĩnh, nhiệt tình đáp lại nàng.

Đêm nay, nhất định là phải bù lại mấy lần thiếu hụt trước kia.

"Dịch Tâm, tỉnh dậy, hôm nay chúng ta phải trở về." Sáng sớm hôm sau, Tần Huyên liền đánh thức Dịch Tâm, hai người đều là con gái, lại còn tuyên bố với người ngoài là phu thê, cho nên ngủ chung trong một gian phòng tự nhiên cũng không có vấn đề gì. Dịch Tâm mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy Tần Huyên hơi sững sờ, sau đó liền vội vàng đứng dậy. Tối hôm qua nàng ngủ không được ngon, lại còn nằm mộng, nhưng trong mộng tất cả đều là gương mặt của Úc Trần Hoan, thế cho nên lúc nàng tỉnh lại thiếu chút nữa đã đem Tần Huyên trở thành Úc Trần Hoan. Dịch Tâm hy vọng ánh mắt vừa rồi của mình không có bị phát hiện, bằng không thì Tần Huyên sư tỷ nhất định sẽ dong dài một hơi.

"Tần Huyên sư tỷ, trước khi đi ta muốn ghé qua Trần Duyên tự nhìn một cái, sau đó chúng ta liền trở về núi." Dịch Tâm rửa mặt xong, nhẹ giọng nói, Tần Huyên nhìn nàng một cái, gật đầu, rồi lại đi tới đè lên bả vai của nàng, kéo nàng đến bên người.

"Dịch Tâm, ta hỏi ngươi, có phải ngươi vẫn còn để ý cái vị tiểu thư kia hay không?"

Trải qua chuyện ngày hôm qua, Tần Huyên cũng có chút hiểu biết về Úc Trần Hoan. Quả thật diện mạo rất xuất sắc, nhưng nhìn thế nào thì cũng không giống như là loại hình mà Dịch Tâm sẽ thích a. Tần Huyên vốn tưởng rằng lấy tính tình của Dịch Tâm, đại khái sẽ thích những người có tính cách như Dịch Sơ, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, cái tên Úc Trần Hoan gì đó, lại còn lẳng lơ hơn cả chính mình.

"Tần Huyên sư tỷ, ta đã nói ta không thèm để ý, sao ngươi cứ nhắc tới nàng." Thấy Tần Huyên vẫn còn tiếp tục nói về chuyện của Úc Trần Hoan, Dịch Tâm cau mày nói, buồn bực thu dọn quần áo.

"Cũng không phải là ta muốn nói, mà là do ngươi đem ba chữ lưu ý nàng viết lên trên mặt có được hay không? Ngày hôm qua ta đã hi sinh thân mình giúp ngươi, kết quả ngươi vẫn là cái bộ dáng này, tuy rằng nàng lớn lên rất xinh đẹp, thế nhưng cũng không đến mức làm ngươi si mê. . ."

"Tần Huyên sư tỷ, có thể ngừng nói về nàng được không?" Dịch Tâm quay đầu lại cắt ngang lời nói của Tần Huyên, trên mặt có chút tức giận, thấy nàng giận thật, Tần Huyên vội vàng câm miệng, cũng không nói thêm gì, chỉ cúi đầu tự mình lẩm bẩm.

"Thực ra đi sớm một chút cũng tốt, đỡ khiến cho ngươi lại nhớ thương, sớm đi sớm kết thúc."

"Tần Huyên sư tỷ. . ."

Hai người thu dọn đồ đạc xong, liền tính toán ghé qua Trần Duyên tự, chỉ là vừa mới ra khỏi Nam thiên lâu, hai người đã bị dòng người chen lấn thiếu chút nữa ngã sấp xuống, chỉ thấy tất cả đường lớn đường nhỏ ở Lạc thành này, đều dán giấy đỏ, mặt trên có viết, sáng mai Úc gia tổ chức tiệc cưới, còn có thêm ba chữ Úc Trần Hoan to đùng.

Bố cáo này làm cho bước chân của Dịch Tâm cứng lại tại chỗ, hồi lâu cũng không thể hoàn hồn. Nàng ngơ ngác nhìn tấm giấy đỏ kia, giống như hận không thể nhìn xuyên qua tờ giấy, trên đó tràn đầy ba chữ Úc Trần Hoan, tiệc cưới, ngày mai. Dịch Tâm không rõ, ngày hôm qua còn hỏi mình có lưu ý đến nàng hay không, vì sao ngày mai liền muốn thành thân với người khác. Là cố ý muốn chọc giận mình, hay là mình thực sự làm cho Úc Trần Hoan hết hy vọng rồi?

Dịch Tâm giống như là mất hồn đứng ở đó, Tần Huyên gọi nàng vài tiếng nàng cũng không có trả lời. Chợt, Dịch Tâm vội vàng đẩy đoàn người ra, chạy về hướng ngược lại, tốc độ cực nhanh, gần như là dùng linh lực mà chạy, trước khi ra ngoài Tần Huyên đã nói qua quy củ, không được sử dụng linh lực lung tung, bây giờ thấy Dịch Tâm tựa như điên lên cái gì cũng không thèm để ý, nàng nhíu mày, cũng vội vàng vận linh lực, đuổi theo sau Dịch Tâm. Nàng chưa kịp gọi nàng lại, thì Dịch Tâm đã té lăn trên mặt đất.

"Dịch Tâm, ngươi sao rồi? Có sao không? Ngươi làm cái gì vậy!" Tần Huyên không rõ tại sao Dịch Tâm lại bỗng dưng chạy loạn, nhưng lúc này Dịch Tâm chỉ nằm trên mặt đất, nàng không để ý mặt đất bị dơ rúc người lại, bộ dáng này, cực kỳ giống như khi nàng mới vừa lên núi.

"Tần Huyên sư tỷ, ta. . . ta nên làm như thế nào mới tốt đây, ta để ý nàng, ta còn để ý tới nàng. Vì sao a. . . sao ta lại vô dụng như vậy, rõ ràng đã nói là phải quên nàng đi, thế nhưng ta vẫn sẽ nghĩ về nàng nhớ đến nàng."

Dịch Tâm ôm đầu, không ngừng vỗ vào chính mình, thấy bộ dáng của nàng, Tần Huyên cố sức lôi nàng đứng dậy, dùng sức đánh vào mặt của nàng. Cái tát này rất to, đến mức gương mặt của Dịch Tâm cũng sưng đỏ, nhưng cũng làm cho nàng yên tĩnh lại.

"Dịch Tâm, ngươi nhìn dáng vẻ của ngươi bây giờ đi, xem nó có khác gì hai năm trước hay không? Nếu như ngươi thực sự thích nàng để ý tới nàng, vậy ngươi phải đi cướp nàng về a! Cho dù ngươi ở chỗ này tự tổn thương chính mình, nàng nhìn không thấy thì có ích lợi gì đâu! Nếu như ngươi lại tiếp tục do dự như vậy, thì ta không ngại thay sư phụ đánh thức ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro