Chương 2: Tiểu hồ ly (***)
Nếu nói về gu, có lẽ gu của Hạ Anh quả thật là mẫu con gái như Chúc Thanh, nhưng làm sao Hạ Anh ngờ được rằng Chúc Thanh đã có chồng và một đứa con nhỏ đâu kia chứ!
Giọng Chúc Thanh có chút nhựa nhựa - "Ưm~ em dẫn chị đi đâu vậy?!"
"Đi đến nơi khiến chị cảm thấy vui vẻ"
Cô xoa đầu vì đầu cô lúc này vừa đau vừa nhức
"Vui vẻ?! Không đi, chị đau đầu quá"
Hạ Anh chỉ im lặng dìu cô ra xe, cứ thế đi thẳng đến khách sạn, vẫn là khách sạn quen thuộc, phòng cũng là căn phòng VIP quen thuộc!
Hạ Anh nhìn lễ tân nháy mắt ra hiệu - "Em lấy phòng nhé"
"Được! Chúc quý khách trãi nghiệm dịch vụ tốt nhất" - Cô gái lễ tân niềm nở mỉm cười, còn Hạ Anh chỉ cảm ơn rồi cứ thế dìu cô đi vào thang máy, đúng là rượu rất mạnh nó làm cho đầu cô rất rất khó chịu, cô bây giờ cứ như trên mây vậy!
Cô ư a trong miệng - "Nguyệt Vân... Nguyệt Vân à"
Hạ Anh chau mài có chút không vui - "Này chị gọi ai vậy?! Tí nửa là tới rồi, chịu khó một chút"
Cô liền cựa quậy đẩy Hạ Anh ra, loạn choạng đứng không vững, ánh mắt mơ hồ - "Ngủ...khó chịu quá"
Hạ Anh liền cười gian - "Được, sẽ cho chị ngủ sớm thôi được không?!"
Hạ Anh dìu cô vào trong phòng, khoá chặt cửa rồi đặt cô lên giường, cứ thế để cô nằm đó mà ung dung vào nhà vệ sinh tắm rửa thơm tho, Hạ Anh vốn không vội, bên ngoài Chúc Thanh liên tục cựa quậy, miệng lẩm bẩm - "Ưm~ khó chịu quá, khó chịu...."
Tửu lượng của cô vốn cũng không phải kém nhưng lâu rồi không đến Bar nên khó tránh tình trạng này,cô bắt đầu cảm thấy nóng, điều hoà vốn đang là 24°C nhưng vẫn không khiến cô bớt nóng nực.
Cô cứ thế tự cởi cúc áo của mình, đến lồ lộ vòng một hững hờ miệng liên tục bảo nóng,hình ảnh này đúng là đang khiêu gợi sức chịu đựng của Hạ Anh mất rồi!
Một lúc sau Hạ Anh cũng tắm ra, trên người chỉ choàng một chiếc áo tắm của khách sạn, tay cầm khăn lau mái tóc đang ẩm ướt của chính mình.
Nhìn thấy cảnh cô vừa than nóng vừa cựa quậy cào cấu vào cổ và một nửa phần trên vòng một ửng đỏ, Hạ Anh liền cười gian manh - "Xem chị kìa, có cần gấp gáp vậy không chứ?!"
Cơ thể của cô quả nhiên nóng bỏng, nếu không biết sẽ không thể nhận ra cô đã có con, cô nằm dài trên giường, áo có phần hở bạo ở ngực, cứ liên tục ngọ nguậy khó chịu,hai mắt lại nhắm nghiền, miệng thì ú ớ tên đứa con gái nhỏ bé của mình - "Nguyệt Vân... Nguyệt Vân"
"Rốt cuộc Nguyệt Vân là ai?! Mà khiến chị say đến vậy rồi còn gọi tên liên tục như vậy chứ?!"
Hạ Anh tiến đến, chống hai tay hai bên, nhìn cô chằm chằm rồi khẽ mỉm cười - "Là chị câu dẫn em đó nhé, tỉnh lại không được bắt đền đâu đấy"
Cô tự dưng lờ đờ mở mắt, nhìn Hạ Anh lại ra chồng mình, cô liền phản ứng mạnh mẽ đẩy Hạ Anh ra, vừa đẩy vừa hét - "Tránh ra, tôi không muốn nhìn thấy anh, anh đi ra đi"
Hạ Anh liền hạ giọng chấn an - "Ngoan nào, em không phải anh gì đó đâu?! Càng sẽ không mạnh bạo với chị"
"Đừng... đừng động vào tôi mà"
Hạ Anh chỉ cảm thấy cô thật thú vị, lại say đến mức nhìn cô ra người đàn ông khác rồi sao?! Hạ Anh giữ lấy sau gáy, đặt lên môi cô một nụ hôn, cô liên tục đẩy Hạ Anh ra trong vô vọng, vì vốn dĩ cô hoàn toàn không có sức phản kháng
"Ưm~ bỏ...ra" - giọng nói cô như nghẹn lại khi Hạ Anh vẫn đang tham lam hôn lấy chiếc môi nhỏ nhắn kia. Nụ hôn ướt át đến nỗi cô không cách nào chạy được nửa, mà dần dần phối hợp, ngực cô phập phồng để cố lấy lại nhịp thở còn Hạ Anh lại cố ý trêu đùa chiếc lưỡi bên trong khoang miệng, như hút trọn sinh lực của cô vậy, cô gần như bị thiếu oxi đến mặt đỏ ửng!
Hạ Anh từ từ rời khỏi vòng tay cô, tay cô đã đặt lên cổ Hạ Anh tự bao giờ, cô lờ đờ mở mắt lần nửa, giọng mềm dịu hỏi - "Không phải là anh ta sao?!
"Em là Hạ Anh, chị nhớ kĩ cái tên này nhé chị Chúc Thanh!!!"
"Hạ Anh?!....Ưm~aaaaa"
Nói rồi họ lại tiếp tục nụ hôn ban nãy, bàn tay diệu kì của Hạ Anh trượt dài xuống hông, rồi nhẹ nhàng cởi bỏ những nút áo còn sót lại, vòng ba của cô săn chắc mềm mại được cảm nhận rất rõ qua những ngón tay của Hạ Anh.
Cơ thể cô lúc này như bị thiêu đốt vậy,đôi môi vẫn bị ngự trị bởi Hạ Anh, mọi thứ bây giờ chỉ có thể cảm nhận được chính là hơi thở gấp gáp của họ.
Cô thở gấp ánh mắt vẫn nửa tỉnh nửa mê, giọng Hạ Anh thỏ thẻ - "Chị có phải yêu tinh chuyển kiếp không?! Sao lại khiến em mê đắm thế này?!"
Rời khỏi đôi môi cô, Hạ Anh trượt dài hôn từ trái tai - đến xương quai xanh, mỗi một động tác đều được cô rất phối hợp, ưỡn nhẹ cơ thể đáp ứng, hơi thở lại dồn dập, trên cơ thể cô chi chít những vệt đỏ như đánh dấu chủ quyền vậy!
Quần áo trên người cô thoáng chốc đều biến mất không tung tích, tất cả đã nằm ngổn ngang dưới sàn nhà, giọng cô có chút renri nhẹ - "Ưm~...ưm~"
Vì cô bị kích thích nên không tránh khỏi cơ thể nhạy cảm hưởng ứng, hoà cùng với tiếng renri nhẹ nhàng, âm thanh này càng khiến cho Hạ Anh cảm thấy kích động hơn!
"Hồ ly... chị đang cố tình câu dẫn em sao?! Nếu đã vậy em đành phải chiều lòng chị rồi"
Đôi môi Hạ Anh lướt nhẹ trên bầu ngực căng tròn của cô, mỗi lúc một nhanh dần, cơ thể cô như đồ thị hình Sin vậy cứ liên tục lên rồi lại xuống, Hạ Anh cũng từ tốn thưởng thức kiệt tác của tạo hoá này, lâu lâu Hạ Anh lại cắn nhẹ khiến cô khẽ run rẩy!
Những ngón tay hư hỏng trượt xuống hạ thân thăm dò, giọng cô liền có chút phản kháng yếu ớt, nhưng rõ ràng là vô cùng câu dẫn, còn kèm theo hơi thở gấp
"Ưm~ đừng.... mà..."
Hạ Anh gian manh nói tiếp lời - "Chị thật hư... nơi đó ướt cả rồi"
Nói rồi những ngón tay hư hỏng kia tìm đến cửa ra vào mà không ngần ngại tiến vào bên trong, cơ thể cô ưỡn lên, khiến bầu ngực đưa lên cao, miệng Hạ Anh ngoạm lấy, còn tay vẫn đang trêu đùa bên trong hạ thân của cô.
Càng đẩy lên cao trào càng khiến cô renri ngày một lớn hơn theo nhịp của Hạ Anh - "Aaaa ưm~ ...dừng..."
Cơ thể cô chỉ đang đáp ứng nhu cầu sinh lý bình thường, cô không hề biết rằng cơ thể cô đang hấp dẫn thế nào dưới đôi tay của Hạ Anh.
Cô càng không thể ngờ bản thân lại phát sinh quan hệ với phụ nữ, cô mặc nhiên buông thả bản thân trong cơn say rượu lẫn say tình.
Cơ thể cô hoàn toàn dâng trọn cho Hạ Anh mà không có bất kì sự đề phòng hay cảnh giác nào cả, đó cũng là lúc cơ thể cô sống đúng với cảm xúc nhất, cô renri xin dừng lại nhưng cơ thể lại liên tục muốn được thêm... thêm nửa.
Hạ Anh cũng chẳng ngần ngại mà đáp ứng cô hết lần này đến lần khác, dù đang say rượu nhưng ý thức của cô vẫn tuyệt nhiên hưởng ứng đến sung sướng!
"Chị vẫn chưa kịp coi căn cước công dân của em đó"
"Aaa ưm~... rất.... muốn"
"Chị muốn gì cơ?! Tiểu hồ ly?!"
"Muốn... rất muốn..." - hơi thở cô gấp gáp hơn, còn Hạ Anh đúng là một tay lão làng trong chuyện ăn chơi mà
"Thật là hư mà... chị thế này em không nỡ cắt ngang sự ham muốn của chị, có biết không hả?!"
Đúng là Chúc Thanh đã quá lâu mới phát sinh loại quan hệ này, xem ra cô đã tìm đúng người rồi, liệu ngày mai thức giấc Chúc Thanh có thể bình tĩnh được không đây?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro