Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Tịch Linh đầu như bốc hỏa , chưa bao giờ cô lại tức giận như vậy .

- Anh uống lộn thuốc à ? Ngủ chung cái đầu anh .

Vương Thiếu Thiên mỉm cười ghé sát vào tai cô phả hơi nóng hổi .

- Dù sao cơ thể của em cũng thuộc về tôi rồi mà .

Cô lùi lại phía sau :

- Đó chỉ là tai nạn , người thiệt là tôi đâu phải anh đâu .

Thiếu Thiên tiến đến chỗ cô cúi người xuống :

- Tai nạn ? Vậy còn ba từ em để lại thì sao ?

Tịch Linh chột dạ , phải rồi cô đã để lại một mảnh giấy . Nghĩ lại thấy mình ngu ngốc thật , thầm khóc trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc .

- Đó là sự thật .... hừ

- Muốn biết thì giờ làm lại để cho em biết điều đó là sai .

' Chat ' - Đồ vô sỉ

Cô giáng cho anh một bạt tai . Bị đánh nhưng mặt anh vẫn trơ ra còn lôi cô vào phòng khóa trái cửa .

Tịch Linh bây giờ mới ngẫm về việc làm lúc nãy , xong rồi ...

Cô càng lùi anh càng tiến , đến đường cùng cô ngồi thụp xuống nền gạch , úp mặt xuống .

Thấy cô như vậy anh cũng ngồi xuống , không có động tĩnh gì cô ngước mặt lên nhìn thử . Đập vào mắt cô là bản mặt cả đời không quên , Tịch Linh vội cúi mặt xuống nhưng anh nhanh hơn giữ lấy hai bả vai cô .

- Làm lại cho em nhớ !

Nói xong anh cúi xuống áp môi mình vào môi cô , hôn ngấu nghiến khiến môi cô sưng lên . Tịch Linh kháng cự dùng tay đập vào người anh nhưng vô ích .

Anh có để cho cô lấy hơi nhưng không đủ , một lúc sau anh nhẹ nhàng lại để cô lấy thêm oxi . Đầu óc cô choáng váng , mụ mị hết cả lên ...

Không thể kháng cự nên cô mặc kệ để anh muốn làm gì thì làm . Anh tháo từng cúc áo của cô ra , nụ hôn trượt dài xuống cổ rồi xương quai xanh .

Anh nhấc cô lên đặt nhẹ cô xuống giường , vuốt ve tóc cô . Một tay anh dày vò đôi bồng đào của cô , một tay lần xuống dưới .

Anh định cởi nốt chiếc váy của cô thì có tiếng gõ cửa . Trong lòng thầm chửi thề liền bảo cô quấn chiếc chăn mỏng vào . Còn cô rất mang ơn người gõ cửa .

Cục bông thấy anh mở cửa thì đi vào :

- Mẹ , con đói .

Như nhận thấy điều khác thường :

- Mẹ , sao mẹ không mặc áo

#còn
#Na

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #na210605