Chap 4
Y Lam vào phòng bệnh cùng Tịch Linh , như lời y tá con cô được đưa vào với mẹ .
Vì cô chưa tỉnh nên Y Lam bế lấy đứa nhỏ , đứa bé trắng trẻo , mũm mĩm . Trong lòng Y Lam có vô số câu hỏi , không biết gen của ai mà tốt thế ...
Tịch Linh tỉnh dậy đã không lo nghĩ cho bản thân mà đã hỏi về con trai mình . Y Lam liền chuyển đứa nhỏ sang cho cô , nhìn vẻ mặt cô rất mừng vì con mình khỏe mạnh ...
- Cậu định đặt tên con là gì ?
...
- Hạ Lập Thành .
Y Lam mỉm cười vui vẻ với cô rồi rời đi vì có việc bận ...
Thời gian trôi nhanh , thoáng chốc Lập Thành đã ba tháng tuổi . Cô cũng muốn xin việc kiếm thêm thu nhập , cô không thể cứ dựa vào ông bà và bạn được ...
Tịch Linh gửi con cho mẹ của Y Lam trông giúp rồi mang hồ sơ đi xin việc . Cô được nhận vào một công ty làm chuyên ngành kinh doanh có tiếng ở đây , việc làm cũng ổn phù hợp với cô ...
Về phía Vương tổng , sau ba tháng anh cũng đã ổn sau vụ tai nạn . Nhưng do tai nạn mà anh bị gãy chân cần phải ngồi xe lăn đến công ty . Vương Thiếu Thiên vẫn sai người điều tra cô . Bởi vì sao ? Bởi vì anh hứng thú với Tịch Linh .
Anh định sẽ để cô vui chơi thoải mái rồi quay về , đã biết cô đang ở Mỹ thì không lo rồi . Chỉ lo có người mang vợ tương lai đi mất , cần phải cẩn trọng ...
Tính cách của cô rất vui vẻ , hòa đồng và thẳng thắn nên mọi người trong công ty rất mến mộ cô .
Một hôm , mọi người trong tổ rủ nhau đi ăn tối . Mọi người rất tốt với cô nên cô không thể từ chối nên đã đồng ý . Thật đặc biệt vì bữa tối hôm nay có giám đốc công ty - Chu Tử Thiên
Nói thật anh rất đẹp trai , cao một nét chín , sống mũi cao , môi mỏng , ngũ quan tinh xảo . Thêm nữa là tính cách hòa nhã , giọng nói trầm ấm . Điều này khiến nhiều cô gái phải đổ rạp dưới chân anh , tình nguyện dâng hiến cả đời ...
Cô cũng đang mê mẩn nhưng sực nhớ ra cô là mẹ đơn thân . Không thể vì trai đẹp mà quên mất con .
Bữa tối kết thúc mọi người đã về hết còn riêng anh và cô nhưng cô phải chờ xe bus :
- Cô Hạ , để tôi đưa cô về .
#còn
#Na
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro