Chap 15
Vợ ? Liêm sỉ của anh ta không cánh mà bay hết rồi à .
Thấy Tịch Linh vẫn không muốn về , anh mặc kệ con nhỏ . Tiến đến bế bổng cô lên và mang về phòng mình .
Cô dùng tay đấm vào ngực anh nhưng không hề hấn gì . Bất lực , cô mặc kệ .
Anh đặt cô xuống giường rồi mới đóng cửa phòng . Cô sợ giống như hôm trước nên với lấy cái chăn bên cạnh trùm kín đầu .
Thấy bộ dạng như vậy của cô anh lắc đầu cười nhẹ . Sau khi lấy đồ , anh vào phòng tắm .
Thấy tiếng cửa đã đóng , cô nhè nhẹ kéo chăn xuống . Nhìn xung quanh không có người , cô liền để kéo chăn lên rồi bắt đầu chìm vào giấc ngủ . Mặc kệ anh , thấy cô ngủ rồi chắc cũng không dám làm gì .
Một lúc sau , anh từ phòng tắm đi ra đã thấy cô ngủ rồi . Thời gian ngắn vậy mà đã ngủ say còn lật cả chăn sang một bên .
Anh cũng không muốn phá giấc ngủ của cô . Anh tắt đèn rồi nằm xuống chỗ trống còn lại của giường , kéo chăn lên cho cả hai rồi ôm cô vào lòng .
Nửa đêm , cô tỉnh giấc thấy mình đang nằm gọn trong vòng tay của anh .
Tịch Linh hoảng hốt vùng dậy , hai tay ôm lấy người mình để tự vệ .
Anh vì sự hoảng hốt của cô mà cũng tỉnh dậy .
- Sao vậy ?
- À ... Không , không có gì . Tôi gặp ác mộng thôi .
Anh thấy cô nói gặp ác mộng liền đưa tay kéo cô xuống nằm trong lòng .
- Ngủ tiếp đi
Thấy anh cứ ôm mình , cô nhanh chóng thoát khỏi vòng tay anh và nằm xa ra mép giường . Tịch Linh kéo chăn cuộn tròn mình .
Thiếu Thiên bật cười :
- Tôi có làm gì em đâu ?
Cô không đáp , mặc kệ và trực tiếp nhắm mắt đi vào giấc ngủ .
Thấy cô đã ngủ liền tiến đến , nhẹ nhàng ôm cô .
Sáng hôm sau , ánh nắng Mặt Trời chiếu vào mặt khiến cô nheo mắt tỉnh dậy .
Người bên cạnh vẫn ngủ , nhìn đồng hồ đã 9 giờ . Cô vội vàng vệ sinh cá nhân rồi chạy sang phòng của cục bông . Nhưng không thấy cậu .
Tịch Linh chạy xuống dưới phòng bếp thấy cậu đang yên vị ngồi ngoan ngoãn ăn sáng .
- Chào buổi sáng cục bông của mẹ .
Cậu hờn dỗi không trả lời .
- Sao thế con ?
- Ba và mẹ mải ngủ nướng nên quên luôn đứa con này rồi !
#còn
#Na
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro