chương 1: Chuyện hàng ngày ( H )
"Em gái, em có thoải mái không?"
Giọng nam nhân thô ách thấp giọng dò hỏi, nâng lên đùi ngọc tuyết trắng của thiếu nữ gác lên vai, gương mặt thiếu niên bị dục niệm che kín dục có sắc thái dụ hoặc khác thường.
Từ sau khi cùng em gái lén nếm thử trái cấm, Phương Thừa Cảnh chỉ cần tóm được cơ hội, liền ở nhà quấn lấy em gái Phương Ái Thanh làm tình. Hơn nữa ba mẹ bọn họ ai bận việc nấy sự nghiệp, nên cơ hội hắn không phải ít.
"Ưm...~ anh......"
Phương Ái Thanh thần trí mê mang, cảm giác trong lòng dạng ra một đợt mềm mại, nâng lên bàn tay mềm nhẹ nhàng đẩy ra mái tóc mướt mồ hôi, đầu ngón tay dọc theo đường nét góc hàm mướt mồ hôi vuốt ve vội du tẩu lên ngũ quan.
Phương Thừa Cảnh duỗi lưỡi liếm ray nhỏ đang nghịch ngợm trêu chọc hắn, một bàn tay chế trụ cổ tay, hạ thân bắt đầu chậm rãi thẳng tiến...... Lại rút ra...... Thẳng tiến...... Lại rút ra...... Như thế phản phúc. Mồ hôi đầm đìa rơi, thân thể mềm mại dưới thân thân bị hắn đè nặng cuồng mãnh thao làm loạn run, sợi tóc tán loạn đen nhánh như thác nước khiến thiếu nữ càng thêm trắng nõn mê người.
Môi kiều nộn khẽ nhếch, tiếng rên rỉ ngọt mềm ngâm nga càng dẫn phát tình dục Phương Thừa Cảnh, hắn gầm nhẹ một tiếng, cầm hai chân en gái thẳng đề hướng lên trên, dương cụ như đảo mễ hung hăng một chút một chút hướng nhập nơi sâu nhất trong hoa huyệt.
Phương Thừa Cảnh say sưa trong thân thể Phương Ái Thanh lặp lại động tác đâm vào rút ra, khi thì không căn mà nhập, khi thì tẫn căn mà ra, hai viên túi trứng rắn chắc thật mạnh chụp đánh hoa môi, phát ra tiếng "Bạch bạch bạch" khi nhục thể va chạm.
Nghe tiếng thân thể va, Phương Thanh Cảnh càng thêm kích động, tốc độ càng nhanh, hắn thô suyễn rên rỉ:
"A...... Em gái, âm hộ em hút thật thoải mái, sướng chết anh. Ai bảo em kẹp anh, câu dẫn anh, thao chết em... anh thao chết em......"
Mười ngón tay Phương Ái Thanh dùng sức giảo xoắn drap giường dưới thân, cả người căng chặt như huyền, vòng eo mềm mại theo tiết tấu cùng biên độ lắc lư, cho dù thoáng nhìn biểu tình hắn kích động vặn vẹo, hạ thân bởi vì thế va chạm càng thêm mãnh liệt cô cũng quản không được, cô biết chính mình chỉ có thể bất lực đi cảm giác, tình triều như che trời lấp đất cơ hồ đem Phương Ái Thanh nhấn chìm.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận xôn xao, Phương Ái Thanh cả kinh, đang trầm mê trong dục vọng bỗng nhiên hoàn hồn.
"A...... Có người...... Dừng..... Dừng lại .."
Không màng em gái một tiếng giận dữ, cầm gối đầu ném thẳng vào mặt mình, Phương Thừa Cảnh thậm chí càng thêm ác liệt, nhanh chóng ôm cô ngồi dậy, quy đầu thẳng tới chỗ sâu nhất trong cơ thể, hắn sảng khoái kêu lên một tiếng.
Mà nam căn đột nhiên cường ngạnh chống ở nơi mẫn cảm, làm Phương Ái Thanh đột nhiên không kịp phòng ngừa thiếu chút nữa thét chói tai ra tiếng, nhưng tiếng nói quen thuộc bên ngoài khiến cô tự khắc tiết chế ngậm miệng, thanh âm sắp bật ra thì nghẹn lại.
"Thanh Thanh, tiểu Cảnh, các con bên trong sao?"
Là mẹ. Phương Ái Thanh cứng đờ không dám lộn xộn, hô hấp đều ngừng lại....
Phương Thừa Cảnh l nhướng mày nhìn mặt em gái từ ngọt ngào hồng nhạt chậm rãi trở nên trắng bệch, hắn lộ ý cười, vỗ vỗ phần lưng tinh tế mềm nhẵn dẫn cô ngẩng đầu, Phương Ái Thanh thấy đáy mắt anh trai chứa đầy ý cười cùng với một tia...... Trò đùa ái tình lúc ấy có chút hưng phấn?
Phương Ái Thanh vẫn cảm thấy không ổn, đang muốn mở miệng cảnh cáo anh trai không được làm xằng bậy, lại bị cánh tay rắn chắc bóp eo, khiến cho cự căn thô tráng đỉnh ở đáy hoa huyệt, cô nắm chặt vai lưng rắn chắc của Phương Thừa Cảnh nức nở một tiếng, hắn vươn tay một bên mạnh mẽ vuốt ve phấn mông, vừa đi xuống giường.
Vài bước đi lại làm dương vật hắn kiên quyết ở trong âm đạo em gái trung đỉnh lộng liên tục, làm cả người Phương Ái Thanh phát run, kiều suyễn không ngừng.
Phương Ái Thanh cảm giác dục hỏa hạ thể bị động tác của anh trai hướng vỡ thành một thân tê dại, cô chỉ có thể giống như tầm gửi treo ở trên người hắn, vô lực phản kháng.
Hai mắt mông lung thủy nhuận hơi mở, mặc hắn phủng trụ eo mông, bên đường tưới xuống tinh dịch trong suốt. Phương Ái Thanh không phát hiện Phương Thừa Cảnh đem theo cô đi hướng cửa, chỉ là đầu óc nghĩ anh trai gắng gượng sinh khí, đang ở trong thân thể một chút một chút ma xát nhục bích, hoa phùng bị căng ra, chảy ra dâm dịch dính đến hai bắp đùi hai người một mảnh ướt hoạt, bên tai nghe được tiếng nước, làm cô không thể khắc chế đỏ mặt.
Chỉ cần ý thức được tất cả đều từ trong thân thể mình chảy ra, Phương Ái Thanh liền nhịn không được cảm thấy thẹn thùng......Cô cảm giác được đến nơi hai giao hợp có bao nhiêu ướt dính, mà động tác làm tiếng nước dâm mĩ càng vang, cô khó nhịn phát ra rên rỉ.
"Ô......"
Nhục côn liên tục quấy loạn, Phương Thừa Cảnh còn cố tình thả chậm bước đi, híp mắt hưởng thụ trong cơ thể em gái khẩn trất. Phương Ái Thanh có khi cảm giác một chỗ chỉ là bị quy đầu nhẹ nhàng thổi qua, như dương liễu nhẹ phẩy nhưng lại chọc đến thân mình càng thêm nóng, cô điên cuồng vặn eo nam căn truy khởi ở trong cơ thể khắp nơi thăm dò, cô hiện tại chỉ cần thứ kia cường mà hữu lực hung hăng thao lộng.
Phương Thừa Cảnh nhướng mày, hắn giương mắt nhìn phía cửa phòng, xấu xa cười, ôm lấy em gá để lưng cô dựa vào cửa.
" Em gái, em thật nhiệt tình......"
Hắn cười nhẹ, chóp mũi để sát vào vành tai Phương Ái Thanh nhẹ nhàng cọ cọ, thiếu nữ bị hắn tao làm cho tâm thần mê loạn, đường đi ướt nóng một trận mãnh liệt co rút lại làm gương mặt điền trai của Phương Thừa Cảnh hơi vặn vẹo, âm hộ cắn chặt nam căn kẹp đến hắn sướng đến thiếu chút nữa khóa không được tinh quan.
Mẹ Phương đứng lặng ngoài cửa khá lâu, bà xác định mới vừa trong phòng đích xác có truyền đến tiếng vang, mà gọi hồi lâu, người bên trong người lại chậm chạp không ra. Ngoài cửa lần thứ hai truyền đến thanh âm, ngữ khí có vài phần áy náy.
"Lần này mẹ được mời đi Nhật Bản tham gia một hội thảo trí tuệ nhân tạo, toàn bộ thời gian nghỉ đông đều phải ở Nhật......"
Xem ra vẫn không người lên tiếng, quyết định không hề chờ đợi mẹ Phương chuyển động khóa cửa đẩy vào.
"Mẹ, con đang thay quần áo, mẹ đừng tiến vào! Anh không có nhà, sáng sớm anh ấy đã ra ngoài."
Thanh âm gần ở bên tai thanh âm làm Phương Ái Thanh rốt cuộc lấy lại tinh thần, cô trừng lớn mắt, nghĩ đến mẹ chỉ đang cách một ván cửa, mồ hôi lạnh tức khắc che kín toàn thân, tình dục đều bị tưới tắt phân nửa.
"Anh làm gì?!"
Phương Ái Thanh khẩn trương nhỏ giọng, theo bản năng đem thân mình súc khởi dựa gần Phương Thừa Cảnh, kinh hoảng trừng mắt ở cửa, nếu mẹ đột nhiên xông tới, thì cô coi như xong đời.
Cô hối giận đan xen mà nghĩ, vừa mới rồi quả nhiên không nên mềm lòng để anh trai tiến vào, ai hiểu được người này tay chân không an phận, một sờ ba xoa công thành chiếm đất, chờ cô phục hồi tinh thần lại, nhiệt thiết thô cứng đều toàn bộ cường ngạnh trú tiến tron thân thể.
"Sao, không có can đảm?"
Phương Thừa Cảnh dùng miệng hình ý bảo. Ngực Phương Ái Thanh nhảy như nổi trống, sợi tóc đều phải dựng thẳng lên, mà gia hỏa này, còn hướng cô khiêu khích!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro