Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 256

Chuyện của Thần Ma hai giới ồn ào huyên náo, Đế Lam Tuyệt lại đang bế quan.

Phủ Thiếu quân.

Đế Lam Tuyệt cởi trần, đang hô hấp linh khí. Yêu tộc vì tăng thêm pháp lực, cũng cần mượn khí thanh trọc. Hoặc là tu tiên, hoặc là tu ma. So với ma đan, thì linh đan càng đắt đỏ hơn. Cho nên Nhân, Yêu hai tộc, đa phần là nghèo tu ma, giàu tu tiên.

Đế Lam Tuyệt thân là thiếu quân, đương nhiên là dùng linh đan tu hành rồi.

Hắn đang tập trung ngồi thiền, chuyên tâm hô hấp, Yêu hoàng thì đang giúp hắn hấp thu đan dược, tăng nhanh tu vi. Yêu hậu ngồi ngay ngắn một bên, không hề lên tiếng quấy rầy. Vân mãnh hổ trên người Đế Lam Tuyệt lúc ẩn lúc hiện, trên trán mồ hôi thấm ra, Yêu hoàng không thể không thu tay nói:

- Ngươi hôm nay tu hành đã đạt cực hạn, không thể cậy mạnh.

Yêu hậu rút khăn ra lau mồ hôi cho hắn, cũng vội khuyên nhủ:

- Con ta tiến bộ đương nhiên đáng mừng, nhưng cũng phải có chừng mực. Dục tốc bất đạt, sẽ tốn công vô ích.

Đế Lam Tuyệt mở mắt, nhận lấy khăn lau, nói:

- Phụ hoàng, nhi thần còn chịu được.

Yêu hoàng Đế Chùy trầm mặt nói:

- Hôm nay dừng ở đây. Ngươi vì yêu nữ kia, chẳng lẽ không muốn sống nữa à?

Đế Lam Tuyệt nói:

- Phụ hoàng, người đã đồng ý với nhi thần, chỉ cần nhi thần tu luyện thành công, thì sẽ không can thiệp vào chuyện hôn sự của nhi thần.

Đế Chùy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:

- Cái thứ hỗn xược! Ta và mẫu hậu vì ngươi dốc hết tâm huyết, ngươi lại vì một nữ nhân thần hồn điên đảo!

Thần hậu từ tốn giải thích:

- Lam nhi, ngươi đừng làm khó dễ phụ hoàng ngươi nữa! Nếu ngươi có thể thuận lợi tiếp quản chức vị Yêu hoàng, ngươi muốn cưới ai, đương nhiên là tùy ngươi.

Đế Chùy còn không phải nuông chiều hắn:

- Công chúa Tử Vu kia của Thần tộc, rốt cuộc có cái gì không tốt? Ngươi không lo tâng bốc nàng, lại khăng khăng thích một người phàm! Yêu tộc ta sao có thể ......

Hắn vừa nói đến đây, đột nhiên bên ngoài có người gọi:

- A Thái?!

Nghe tiếng, đúng là Tử Vu công chúa của Thần tộc! Nàng sao lại gọi con trai mình là A Thái? Là tên thân mật của riêng hai người sao?

Yêu hoàng và Yêu hậu nhìn nhau sững sờ ------ đúng là nói cái gì thì cái đó tới! Yêu hậu mừng thầm, nháy mắt với Yêu hoàng. Yêu hoàng hiểu ý, hai người lặng lẽ từ cửa sau rút đi. Trước khi rời đi, Yêu hậu nhanh tay lẹ mắt, ôm quần áo của Đế Lam Tuyệt đi!

.............

Tử Vu rất quen thuộc phủ Thiếu quân, ai cũng biết nàng là con dâu cưng của Yêu hoàng, Yêu hậu. Nên không có ai dám cản nàng. Nàng trực tiếp đẩy cửa bước vào, vừa nhìn thấy lưng trần ngực trần của Đế Lam Tuyệt, nhất thời ngẩn ngơ. Thiên giới giới luật nghiêm khắc, xem trọng dáng vẻ. Huyền Thương quân đối với huynh muội bọn họ yêu cầu càng nghiêm. Thanh Hành quân trước mặt nàng, cho dù là búi tóc không ngay cũng bị phạt nặng.

Tử Vu có khi nào lại gặp cảnh này?

Nàng cấp tốc hai tay che mắt, sau đó lặng lẽ mở ra môt khe hở, e thẹn nói:

- Ngươi ngươi ngươi, không biết xấu hổ!

Đế Lam Tuyệt nhìn thấy nàng, không nhịn được thở dài:

- Đại tiểu thư, là ngươi xông vào mật thất của ta.

- Đúng ha!

Tử Vu nghĩ như vậy, lòng có chút thảnh thơi, nàng tiến lên, chọc chọc vào ngực Đế Lam Tuyệt:

- Ngươi trưởng thành lên nhiều, cơ ngực cũng dày rồi.

Này lại còn muốn tán chuyện, Thiếu Điển Hữu Cầm muốn ăn thịt người rồi! Đế Lam Tuyệt giận nói:

- Ngươi rốt cuộc có chút gì biết xấu hổ không hả?!

Tử Vu giận:

- Ngươi bây giờ biết xấu hổ sao? Hồi trước trên Thiên giới lúc uống sữa....

Đế Lam Tuyệt không có cách nào bắt bí nàng. Hắn quay người muốn mặc quần áo, lại sờ tay vào khoảng không ------ Hắn làm sao nhìn xa trông rộng bằng Yêu hậu? Trong mật thất một mảnh vải cũng không có. Hắn chỉ có thể nhanh chóng biến hóa, khôi phục thân thú, hình tượng lập tức thuần khiết hơn nhiều.

Lúc hắn biến thành cọp, thơm thơm mềm mềm, giống một quả cầu lông màu sắc rực rỡ. Tử Vu nhất thời vơi giận, thanh âm cũng hòa nhã hơn. Nàng ngồi bên cạnh Đế Lam Tuyệt, nói:

- Ta đến tìm huynh trưởng, nhưng không biết hắn ở đâu, ngươi dẫn ta đi tìm hắn.

Đế Lam Tuyệt vừa nghe nhắc đến Thiếu Điển Hữu Cầm sắc mặt liền không tốt:

- Dựa vào cái gì? Ngươi đừng lúc nào cũng nói ngươi là gì của ta được không, chúng ta rất thân thuộc sao?

Tử Vu bịt tai không nghe lời hắn nói, ngược lại đem một bình sữa đến miệng hắn:

- Lại đây, ta cho ngươi thạch nhũ. Uống nhanh lên.

Thạch nhũ của Thiên giới, mùi sữa ngào ngạt, hết sức ngon miệng.

Đế Lam Tuyệt ngửi được mùi này, trên mặt tuy là ghét bỏ, đầu không tự chủ mà cúi xuống. Hắn khoan khoái uống sữa, Tử Vu nâng tay, hung hăng gãi lấy cái đầu đầy lông nhung.

Đế Lam Tuyệt bị nàng gãi thật sự thoải mái, nheo nheo mắt cọp, hỏi:

- Thiếu Điển Hữu Cầm xuống nhân gian làm gì? Hắn không phải nên ở Thiên giới làm mưa làm gió sao?

- Ngươi vẫn chưa biết à?

Tử Vu nói:

- Hóa ra Thiên phi của Thiên giới chúng ta không phải là Thanh Quỳ công chúa, mà là em nàng Dạ Đàm....

Nàng còn chưa dứt lời, Đế Lam Tuyệt đã nhảy dựng lên, nổi giận gầm một tiếng:

- Các ngươi đem nàng đi làm gì?

Hắn gầm tiếng hổ, Tử Vu hoảng sợ nhảy dựng:

- Không, không có làm gì a. Huynh trưởng ta đem nàng trốn khỏi Thiên giới rồi. Cho nên ta mới xuống tìm bọn họ a.

Nói xong, nàng lại tức:

- Ngươi hung dữ như vậy làm gì? Có tin ta hất bình sữa của ngươi!

Đế Lam Tuyệt không để ý nàng uy hiếp, nghiêng người từ trong lòng nàng nhảy ra, lại ngẩng đầu thét một tiếng dài, hắn biến lớn thân hổ, dài hơn cả trượng. Nào đâu còn là dáng vẻ bé cọp có thể ôm nắm?

Hắn vừa chạy nhanh khỏi mật thất, vừa nói:

- Người đâu, lập tức thăm dò tung tích Huyền Thương quân!

Hắn đi vội vàng, không quay đầu lại. Tử Vu ngẩn ra một lúc, cúi đầu nhìn trong lòng trống không, trong cánh tay còn có chút hơi ấm của hắn. Không biết tại sao, trong lòng nàng dâng lên một nỗi chua xót xa lạ. Nàng có chút mất mát, đợi đến khi cúi đầu, mới phát hiện tay mình bị móng vuốt của Đế Lam Tuyệt bấu ra mấy vết bầm.

Nhất định là hắn làm mình bị thương, nên mình mới đau lòng! Tử Vu dậm chân mắng:

- Tên khốn A Thái! Ngươi chờ ta!

Nhưng Đế Lam Tuyệt đi như gió bão, Tử Vu đành phải tự mình đuổi theo. Nàng chặn con cọp bộ lông sặc sỡ, nói:

- Ta cũng muốn đi tìm huynh trưởng và.... Dạ Đàm. Ngươi chở ta đi.

- Cái gì?

Đế Lam Tuyệt chẳng hiểu ra làm sao.

Lúc Tử Vu giận, IQ cũng cao, nàng lớn tiếng nói:

- Ngươi dám không chở ta, ta sẽ méc với Yêu hoàng, Yêu hậu!

------ Yêu hoàng, Yêu hậu đều rất thương nàng, nàng cũng nhìn ra.

Đế Lam Tuyệt còn có cách nào? Phụ hoàng và mẫu hậu chỉ mong hắn có thể lấy được vị công chúa Thần tộc này làm vợ, Tử Vu nếu đi méc thật, thì chỉ có méc đúng. Hắn thở dài một hơi thật sâu, quả nhiên đi chậm lại.

Tử Vu mừng rỡ, vội vàng tiến tới, nhấc chân leo lên lưng hắn. Tử Vu sống nhiều năm như vậy, cưỡi qua rất nhiều thần thú, nhưng chưa từng cưỡi cọp, cả người nàng uy phong không ít. Nàng sờ sờ lông ngoài trơn nhẵn của Đế Lam Tuyệt, chỉ về phía trước, la:

- Đi!

Đế Lam Tuyệt: ........

Trong góc tối, Yêu hoàng và Yêu hậu nhô đầu ra, lặng lẽ nhìn xem.

- Đường đường là thiếu quân Yêu tộc, lại làm vật cưỡi cho một nữ nhân! Thân là vua của muôn thú, không có tôn nghiêm!

Yêu hoàng tức giận nói. Nói xong, hắn biến thành hổ, hơi thấp người, chở Yêu hậu, chạy nhanh ra khỏi phủ Thiếu quân.

................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro