Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 248

Trọng Mặc Đài, dưới rừng trúc nhỏ bên ngoài.

Phi Trì đang sắc thuốc cho Bích Khung. Nếu là trước đây, mấy việc cỏn con này thế nào cũng không dám phiền hắn đến làm. Nhưng giờ đây, Huyền Thương quân hạ giới, Thiếu Điển Tiêu Y đành phải đem chức quyền của hắn giao cho thần quan khác.

Thùy Hồng điện hữu danh vô thực, địa vị của Phi Trì cũng không còn lạc quan.

Nhưng bản thân hắn lại cực kỳ lạc quan. Hắn vừa dùng tu vi giữ lửa, vừa chỉ Bích Khung sắc thuốc:

- Thuốc này, trước tiên phải đun sôi, sau đó dùng lửa nhỏ sắc từ từ...

Bích Khung không có hứng thú với việc luyện chế đan dược, nói:

- Ngươi không trực tiếp đưa thuốc cho ta sao?

Phi Trì thoáng dừng lại, nói:

- Từ sau khi quân thượng rời khỏi, Thùy Hồng điện không còn quản lý linh đan pháp khí nữa. Chúng ta muốn lấy cũng không dễ như trước nữa.

Bích Khung giờ mới nhớ đến, nói:

- Cũng đúng. Thùy Hồng điện trước kia, quân thượng tự mình luyện chế vô số đan dược, căn bản không cần Thiên giới hạ lệnh. Hơn nữa cả Thiên giới, ai cũng đều xem trọng hắn.

Phi Trì không thích nhớ lại lúc trước, hắn nói:

- Cho nên, ngươi cần phải học cách tự luyện chế đan dược và pháp bảo. Nếu không quân thượng và Đan Hà thượng thần không ở đây, sau này ở Thiên giới, ai sẽ chăm sóc ngươi?

Bích Khung một tay nâng má, có chút buồn rầu:

- Nhưng là ta nhập môn không lâu, còn rất nhiều thứ chưa học. Văn Khúc sư huynh gần đây bận phụ giúp Thái Dương tinh quân, cũng không có thời gian quản ta.

Phi Trì nói:

- Nếu không còn nơi nào, ngươi có thể đến Thùy Hồng điện tìm ta.

Bích Khung rất ngạc nhiên:

- Ngươi có thể sao?

Phi Trì đem thang thuốc đã sắc xong đưa cho nàng, nói:

- Ta theo quân thượng nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng học được một ít.

Bích Khung nói:

- Nhưng ngươi là tiên thị, bình thường phải hầu hạ quân thượng, cũng không thể tới Thượng Thư Nang đọc sách, làm sao ngươi học được?

Phi Trì ngô một tiếng, nói:

- Ta vốn là một con thỏ ở nhân gian, vô ý sa vào đầm lầy, may mắn được quân thượng cứu. Lúc này mới được tạo hóa khai mở linh trí. Là một con vật phàm tục bình thường như ta, muốn hầu hạ quân thượng, thế nào cũng phải nỗ lực tí.

Thành thực mà nói, Bích Khung không quá tin:

- Vậy thuật pháp tiên sinh giảng dạy, ta có vài chỗ không hiểu.

Nàng xoay người, lấy pháp quyển của Thượng Thư Nang trên bàn đưa cho Phi Trì:

- Ngươi giảng cho ta đi.

Phi Trì rất quen thuộc mở cuốn sách, hỏi:

- Là Đố Chúng Mộc Chiết à?

Bích Khung giật mình:

- Ngươi làm sao biết?

Hắn rõ ràng chưa từng học qua.

Phi Trì nói:

- Ta trước kia cũng gặp rắc rối ở đây. Đây là chiêu thức chẻ gỗ đặc biệt hệ pháp thuật. Cần phải dùng pháp lực xé lẻ, đánh nát pháp trận phòng ngự của đối thủ...

Hắn giảng tinh tế tỉ mỉ, pháp chú cùng chiêu thức cũng chỉ dẫn cẩn thận rõ ràng.

Bích Khung thán phục:

- Ngươi giảng hay hơn tiên sinh nhiều. Mấy pháp quyết này là quân thượng dạy ngươi sao?

Phi Trì cười nói:

- Sao dám phiền đến quân thượng? Pháp quyển mỗi năm ở Thượng Thư Nang, đều báo cáo cho Thùy Hồng điện, do quân thượng xem qua trước. Quân thượng ân chuẩn, ta mới có thể ở chỗ hắn xem qua các pháp quyển. Mấy chiêu thức này, thực ra trên pháp quyển đã giảng rất rõ ràng. Chỉ cần luyện tập gọt giữa nhiều sẽ được thôi.

Bích Khung trước đây, chỉ xem hắn là một tiên thị bình thường. Chỉ vì hắn ở bên cạnh Huyền Thương quân, nên được mọi người nịnh hót thôi.

Nàng giờ thay đổi suy nghĩ rất nhiều:

- Ngươi thật lợi hại.

Nàng suy nghĩ:

- Thùy Hồng điện hiện nay thất thế, quân thượng chưa biết có trở lại hay không. Lúc này, ngươi không phải nên đi Lưu Ly Châu nịnh bợ Thanh Hành quân sao? Với tài năng của ngươi, đến Lưu Ly Châu chắc chắn sẽ được giao phó trọng trách đấy.

- Thanh Hành quân?

Phi Trì giật mình:

-Ta chịu ân của quân thượng, lấy mạng mình đền đáp. Bây giờ không thể theo hắn hạ phàm đã là bất trung bất nghĩa, đương nhiên sẽ không đi đầu quân nhà khác.

Bích Khung ừ một tiếng, đối với con thỏ này càng có hảo cảm.

- Vậy ngươi dạo này chắc rất nhàn rỗi. Mẫu thần trước đây đưa ta rất nhiều pháp quyển, ta có rất nhiều chỗ không hiểu, đem qua đây hỏi ngươi có được không?

Phi Trì thật ra không hề gì, Thùy Hồng điện hiện tại chả ai đến. Hắn quả thực nhàn rỗi:

- Được.

Bích Khung quả nhiên từ ngăn kéo bàn lấy ra một đống lớn pháp quyển, ôm đến trước mặt Phi Trì. Lá trúc nhẹ nhàng rơi, Phi Trì đang ngồi bên dưới. Chỉ vào pháp quyển, hắn cẩn thận giảng giải.

Bích Khung nghe đến choáng váng, được một hồi, nàng ngáp một cái:

- Buồn ngủ quá, ngươi giảng như vậy thật vô vị!

Phi Trì dở khóc dở cười:

- Vậy ngươi uống thuốc rồi nghỉ ngơi, ta đi trước.

Bích Khung vội kéo hắn:

- Ngươi biến thành thỏ giảng cho ta.

- Này...

Phi Trì kinh sợ

- Này làm sao được?

- Sao lại không được?

Bích Khung kéo áo hắn

- Ta nhìn thấy thỏ, chắc chắn không buồn ngủ.

Phi Trì hết cách, đành thu lại pháp lực, biến thành thỏ.

Quả nhiên, dưới trúc nổi một trận gió, tiên thị thanh tú đã biến thành một con thỏ trắng. Bích Khung hoan hô, ôm hắn vào trong ngực, một tay thay hắn cầm pháp quyển:

- Được rồi, ngươi có thể giảng bài rồi!

Con thỏ Phi Trì bất đắc dĩ đành chóp chép miệng thỏ:

- Pháp thuật này là Vụ Khóa Yên Mê của Hà tộc. Là trận ảo, dùng pháp lực tạo ra mảng sương lớn, che chắn tầm nhìn của kẻ địch... ... không được vuốt tai ta!

Bích Khung bật cười ha ha, nàng bị bệnh nhiều ngày như vậy, là lần đầu tiên tươi cười như thế.

Nàng ôm con thỏ trắng Phi Trì, lông thỏ mịn màng, vừa sạch sẽ vừa mềm mại, vừa... ấm áp. Hắn không muốn đi theo Thanh Hành quân, thật tốt. Bích Khung nhẹ nhàng vuốt ve tai dài của hắn, Thiên giới này tranh giành quyền thế, làm Thần Ma lẫn lộn. Cái chết của Bộ Thanh Từ luôn lảng vảng trong đầu nàng, nàng sợ rồi.

Cứ yên yên tĩnh tĩnh như thế này nói chuyện học pháp, thật tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro