Chương 238
Thiên giới, Thanh Hành quân mang bé Rau Thơm, theo Man Man dẫn đường, rời khỏi Cùng Tang, thẳng hướng đến Yêu tộc.
Man Man còn không biết Dạ Đàm sao?
Nó dẫn hai người thẳng đến Tân Phân quán. Hai người một chim trực tiếp xông vào phòng, bắt gặp Huyền Thương quân đang ăn cỏ. Bé Hồ Tuy vừa thấy, liền rơi hai hàng nước mắt:
- Quân thượng, ta biết ngài liêm khiết, trên người không có của cải. Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, ngài vừa hạ giới mới một ngày, đã nghèo túng đến mức ăn cỏ!
Nàng khóc nước mắt lưng tròng. Huyền Thương quân cổ họng đang bị nghẹn nhánh cỏ, nhất thời nuốt cũng vô cùng khó khăn.
--- Ngươi có cần phải thành thật đến vậy không?
Thanh Hành quân vội đưa nước ấm cho huynh trưởng, cũng ngay lúc này, hắn phát hiện ngồi đối diện huynh trưởng chính là Trào Phong.
- Trào Phong!
Hắn rút ra pháp bảo Kinh Hồng
- Ngươi cư nhiên trốn ở đây!
Hắn như sắp sửa đánh giặc, Huyền Thương quân nói:
- Được rồi. Hắn đang bị trọng thương, lại không có Ma khí an dưỡng, hiện giờ rất yếu, ngươi không dùng pháp bảo cũng có thể bắt được.
Hồ Tuy kế bên đưa ngay ý kiến:
- Quân thượng, ngài tuy rằng trốn khỏi Thiên giới phạm phải tội lớn, nhưng nếu có thể bắt hoàng tử Ma tộc này về Thiên giới. Bắt hắn về lập công với bệ hạ, bệ hạ khẳng định vui vẻ xá tội cho người.
Đây quả thực là một ý kiến hay! Trào Phong mặt bất đắc dĩ hỏi:
- Tiểu thảo tinh này là ai? Ở đâu chui ra thế?
Hồ Tuy cả giận:
- Ngươi mới là tiểu thảo tinh! Ta là tiên nga hầu hạ bên cạnh công chúa, người tộc Ngũ Tân, tên Hồ Tuy!
Trào Phong bịt mũi:
- Chả trách vừa tới đã nghe mùi rau thơm.
Thanh Hành quân nói:
- Huynh trưởng, Hồ Tuy nói đúng. Chỉ cần bắt hắn quay về, cũng xem là có lời giải thích trước mặt chư thần. Phụ thần nói không chừng có thể bỏ qua lỗi cũ!
Huyền Thương quân trầm giọng:
- Ra tay lúc người ta đang gặp khó khăn, là cách làm của quân tử hay sao? Ngươi lúc này lẽ ra nên ở Cùng Tang đốc chiến, sao lại xuất hiện ở đây?
Thanh Hành quân vội nói:
- Sau khi huynh trưởng rời đi, Thiên giới chấn động. ta làm sao có thể an tâm ở lại Cùng Tang?
Huyền Thương quân thở dài:
- Ngươi vẫn là kích động như vậy. Viễn Tụ, ngươi có biết tại sao ta lại phái Quang Thiên đến bên cạnh ngươi?
Thanh Hành quân nói:
- Ta không biết. Ta chỉ muốn huynh trưởng bình an vô sự quay về Thiên giới!
Huyền Thương quân ra hiệu bảo hắn ngồi xuống bên cạnh, còn chưa nói gì, Trào Phong ngồi bên đã lên tiếng:
- Kinh nghiệm và tu vi của Quang Thiên, rất có khả năng thay thế Nhị lang thần, hộ vệ Thiếu Điển thị. Thiếu Điển Hữu Cầm phái hắn đến chỗ ngươi, ý muốn ngươi thay hắn làm thái tử. Cái này mà cũng không hiểu?
Thanh Hành quân sửng sốt, Huyền Thương quân nói lời sâu xa:
- Thần tộc không có khả năng chấp nhận Dạ Đàm. Ta cân nhắc nhiều lần, cuối cùng cũng đã lựa chọn. Nhưng ta từ nhỏ chịu ơn dưỡng dục của Thiên giới, tuyệt đối không phụ lòng. Bất kể Thần tộc ai đang trị vì, hễ cần đến ta, ta sẽ liều mình phục vụ.
- Ngươi nói cái gì vậy?
Thanh Hành quân lần đầu tiên hét lớn trước mặt hắn
- Toàn bộ Thần tộc đều muốn ngươi làm thái tử! Ta có là gì! Không phải ngươi lo lắng Thanh Quỳ giả sao? Ngươi lên ngôi cũng có thể cưới nàng! Ta cũng sẽ giúp nàng không lo cơm áo, bình an hỷ lạc!
Lời này hắn vừa nói ra, cả phòng im lặng như tờ. Ngay cả Trào Phong cũng sửng sốt.
Hồi lâu, Huyền Thương quân hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Hắn vẻ mặt bất biến, nhưng trong giọng nói lại có vài phần nghi ngờ.
Thanh Hành quân đỏ mắt, đang muốn nói, đột nhiên cửa phòng bị đẩy mở. Dạ Đàm đeo tạp dề:
- Ăn bánh... ách, bánh bao xanh đây!
Nàng vừa đi vào, Hồ Tuy đã bổ nhào đến:
- Công chúa!
Dạ Đàm giơ tay đón nàng, xúc động đến rơi nước mắt:
- Bé Rau của ta! Ngươi tại sao không đến sớm một chút? Nếu ngươi đến sớm chút, ta, ta...
Nàng nghĩ ngợi nửa ngày cũng không nói hết, chỉ bưng chén đến trước mặt Huyền Thương quân.
Huyền Thương quân nhận thấy nàng xúc động, nhẹ nhàng hỏi:
- Làm sao vậy?
Dạ Đàm xoa xoa tay, chậm rãi mở chén ra. Mọi người nhìn xuống, thấy một chén... cháo lỏng màu xanh? Huyền Thương quân lấy thìa khuấy khuấy, lại ngẩng đầu nhìn nàng. Dạ Đàm vặn ngón tay, nói:
- Người ta muốn tự tay làm vài cái bánh bao xanh. Tỷ tỷ nói banh bao đều phải chưng. Ta liền nghĩ, nếu tất cả bánh bao xanh đều đem chưng, thì có gì đặc biệt đâu phải không?
Huyền Thương quân mặt bất đắc dĩ:
- Cho nên ngươi đem đi luộc?
Đã vậy còn nấu đến tan ra hết.
Dạ Đàm chột dạ, nửa ngày sau mới "Ừ".
Ôi. Huyền Thương quân cầm thìa, bên ngoài Thanh Quỳ bước vào, đem bánh bao xanh được chưng xong để trên bàn. Bánh bao xanh của nàng sáng bóng thơm tho, cắn vào mềm mịn.
So với bát "canh" xanh của Dạ Đàm, có thể nói là một trời một vực.
Nàng nhịn cười đưa bánh bao xanh đến trước mặt Huyền Thương quân:
- Dạ Đàm đặc biệt dặn dò, nói quân thượng ăn chay, bánh này đều là bánh đậu. Quân thượng, mời dùng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro