Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 234

Bên cạnh, Trào Phong vừa quan sát Thanh Quỳ vừa dưỡng thương.

Huyền Thương quân vẫn chuyên tâm ép Ma khí ra cho Thanh Quỳ. Dạ Đàm đến gần hắn, nhẹ tay nhẹ chân sờ bên hông. Kỳ lạ, rõ ràng tận mắt thấy hắn để mảnh Bàn Cổ phủ trong này, sao lại không thấy?

Nàng nhìn trộm Huyền Thương quân một cái, không ngờ lại thấy hắn mỉm cười.

- Ngươi gạt ta!

Nàng đấm vào ngực Huyền Thương quân.

Trào Phong nói:

- Có thể đừng liếc mắt đưa tình vào lúc này hay không?

Dạ Đàm rất tin tưởng Huyền Thương quân, nói

- Tỷ tỷ ta cơ thể thanh khiết, quân thượng trị thương cho nàng còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?!

Như tát vào mặt nàng, nàng vừa dứt lời thì Thanh Quỳ ói một miệng máu. Dạ Đàm sửng sốt, Huyền Thương quân mở to mắt, trên trán toát chút mồ hôi, thực ra với tu vi của hắn, trị thương cho Thanh Quỳ là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng hôm nay, hắn thất bại rất nhiều lần.

-Không được sao?

Dạ Đàm đỡ Thanh Quỳ, rốt cuộc bắt đầu lo lắng.

Huyền Thương Quân nhẹ giọng trấn an:

- Ta linh khí không đủ, để ta nghĩ cách khác.

Dạ Đàm sững sờ, ngay cả Trào Phong bên cạnh cũng không nói nên lời.

Huyền Thương quân thân là con trưởng của Thiên Đế, từ khi sinh ra có thể nắm quyền sinh sát, quý không thể tả. Cảm giác thiếu linh lực, hắn cả đời chưa từng trải qua.

Mà ngày hôm nay, ngay giờ khắc này, hắn không thể hồi phục thể lực, mệt mỏi cùng cực, cuối cùng cũng hiểu được cảm giác không bột đố gột nên hồ.

May là hắn còn nghĩ biện pháp, hắn triệu ra pháp bảo bổn mạng Hi Thị Cầm, không chút do dự hấp thu linh lực trong đàn. Pháp bảo Tứ giới khó tìm này, nhận con trưởng Thiên Đế làm chủ, mấy khi sầu khổ vì linh khí?

Vậy mà giờ đây, Thanh Linh khí của nó bị chủ nhân hấp thu quá mức. Rất nhanh, hào quang của nó trở nên ảm đạm, giống như một cây đàn gỗ bình thường, dựa vào trong ngực chủ nhân.

Huyền Thương quân mượn lực của nó, cuối cùng lấy lại sức. Thanh Quỳ trước mặt run rẩy, ma khí tím đen ngưng tụ tại đỉnh đầu nàng ngày càng nhiều, to như bánh xe.

Dạ Đàm vươn tay đến, ma khí tím đen kia bị nàng hấp dẫn, ngấm vào đầu ngón tay, rất nhanh ngấm vào nàng.

Nếu là mọi khi, Huyền Thương quân đã sớm phát hiện khác thường, nhưng hôm nay thì không.

Hắn quá mệt rồi.

Lúc tia ma khí cuối cùng trên người Thanh Quỳ rút đi, Huyền Thương quân yếu ớt ngã xuống. Dạ Đàm vội đỡ hắn, hắn sắc mặt tiều tụy, hai mắt vô thần, trên quần áo có vết cháy sém của Thiên hỏa.

Nếu hắn ở Thiên giới, linh khí dồi dào, thì việc hồi phục chỉ trong chớp mắt. Nhưng hiện tại hắn đang ở nhân gian, chỉ có thể nói là chật vật.

Dạ Đàm nói:

- Ngươi ngủ một chút, ta đi tìm linh đan.

Nàng đang muốn xuống giường, nào ngờ bụng Huyền Thương quân kêu ùng ục.

Huyền Thương quân sờ sờ bụng, vẻ mặt cổ quái. Dạ Đàm thay hắn xoa bụng, còn nhẹ giọng:

- Ngoan ngoan đừng kêu, ta đi gọi thức ăn, rất nhanh sẽ có người mang lên.

Huyền Thương quân nhẹ nắm tay nàng, ánh mắt hai người đối diện, Dạ Đàm từ từ đến gần. Huyền Thương quân hơi thở có chút gấp gáp, không hề cự tuyệt.

Dưới giường, Trào Phong buồn bã nói:

- Này này, hai người các ngươi không biết đang trong tình cảnh nào sao?!

Dạ Đàm còn có thể tha cho hắn?

Nàng nhấc giày cạnh giường, dùng gót giày gõ qua:

- Hiện tại là lúc ngươi lên tiếng sao? Tên ngốc nhà ngươi phá chuyện tốt của ta! Đến chó còn biết điều hơn ngươi!

Đang đánh mắng, bên ngoài có người gõ cửa.

Nàng mời vào. Tiểu nhị đem thức ăn đến. Liếc qua tình hình trong phòng, cũng tính là đã nhìn thấy nhiều nhưng hắn vẫn không khỏi cảm thán ---- mọi người ở đây thật biết chơi.

Hắn lấy rượu và thức ăn ra --- dọn xong. Dưới lầu đột nhiên có tiếng xôn xao, Dạ Đàm không khỏi hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Tiểu nhị nói:

- Các vị còn chưa biết sao? Hôm qua, Thần tộc và Ma tộc đã xảy ra chuyện lớn! Hiện giờ hai tộc đều phái binh điều tra. Nhưng mà bốn vị không cần lo lắng, chúng ta ở đây là Yêu tộc, phải chờ Yêu hoàng nói mới tính. Đây không phải phạm vi cai quản của Thần, Ma.

Dạ Đàm ờ một tiếng, đã biết còn cố hỏi:

- Thần, Ma hai tộc đó đã xảy ra chuyện gì?

- Biết là người sẽ tò mò mà!

Tiểu nhị đang chờ nàng hỏi, nghe xong mặt mày hớn hở:

- Nghe nói con trai của Thiên Đế cùng con trai Ma Tôn đều bỏ nhà theo trai rồi!

Này!! Trào Phong ngồi bên cạnh giường trợn mắt, trên giường Huyền Thương quân bệnh muốn hấp hối cũng giật mình ngồi dậy. Hai người đồng thanh hỏi:

- Cái gì?!

Tiểu nhị đắc ý với tin tức của mình:

- Nghe nói hai người này, nhiều năm trước khi du học ở Tàng Thức Hải đã nhất kiến chung tình. Nhưng vì thân phận xa cách, lo ngại thế gian bất dung. Thiên Đế và Ma Tôn vì muốn cắt đứt nghiệt duyên của hai người, đã sớm cưới hai nàng công chúa Nhân tộc về làm vợ cho họ. Nhưng không, hai người nhiều năm lưu luyến, cuối cùng vùng vẫy khỏi trói buộc, như bướm thành đôi!

... ... Hắn bày xong rượu thịt, còn bình luận thêm:

- Nhưng mà ở Yêu tộc bọn ta, mọi người rất ủng hộ họ.

--- Ngươi đi mau đi! Dạ Đàm trực tiếp tiễn hắn nhanh ra cửa, trong phòng Trào Phong và Huyền Thương quân vẻ mặt kinh hãi.

Này đều là thứ chết tiệt a!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro