Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 229

Trào Phong ôm Thanh Quỳ, cứ như vậy rời khỏi Thần Hôn đạo.

Ma Tôn, Bạch Cốt phu nhân và cả Ma hậu đều kinh hãi. Chỉ có Tuyết Khuynh Tâm lắc đầu khẽ than, xung quan nhất nộ vi hồng nhan*, thật ngu ngốc nhưng cũng khiến người khác xúc động.

(*ý nói không màng những việc khác, chỉ vì hồng nhan mà tức giận)

Mắt thấy hắn sắp đến núi Vong Xuyên, Ma Tôn thét lớn, biến ra một đạo ma lệnh. Một đường ma khí màu tím hiện ra, đem Trào Phong vây lại. Trào Phong ôm không được Thanh Quỳ nữa.

Ma khí vây càng chặt, Thanh Quỳ đến gần Trào Phong, như muốn tiến vào cùng với hắn.

Trào Phong vươn người đứng dậy, cố sức bảo vệ nàng, nói:

- Nếu lần này có thể chạy thoát được, ta với nàng thành thân có được không?

Thanh Quỳ không còn bao nhiêu sức lực, nghe vậy khóe miệng nén ý cười, nói khẽ:

- Phải bái lạy cha mẹ, cưới hỏi đàng hoàng.

- Đến lúc này vẫn không chịu mở miệng. Trào Phong bất đắc dĩ than, sau đó nói: Ôm chặt ta!

Tiếp đến, trong tay áo hắn ẩn hiện một mảnh nhỏ màu xám đen, cả người tràn ngập một loại khí lực kỳ dị. Chỉ trong nháy mắt, lưỡi kiếm Tham Niệm kêu vang một tiếng dài, bộc phát một sức mạnh chưa ai từng thấy.

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, Vong Xuyên núi lật nước trào, mặt đất Thần Hôn Đạo nứt lớn, vạn vật trầm luân, hồ Trọc Tâm cạn nước.

Thiên ngự ma lệnh đang trói buộc Trào Phong, trong nháy mắt bị bổ ra thành hai nửa, rơi xuống đất. Tiểu Chúc công tử Chúc Hách một bên há miệng, mắt không thấy rõ một làn sóng hướng mình đánh tới, ầm một tiếng liền bất tỉnh. Mà cơn địa chấn này tràn ra khắp nơi, lan đến Tứ Giới. Ngay cả Đông Khâu Xu đang ở Tàng Thức Hải xa xôi cũng giật mình đứng dậy!

Tất thảy trong chớp mặt mặt mày biến sắc -- một mảnh vỡ của Bàn Cổ phủ!

Cái kia là trong truyền thuyết, là thần khí xa xưa dùng để khai thiên lập địa.

Ma binh chịu không nổi đòn này, ngã xuống đất kêu rên. Ngay cả Ma Tôn cũng níu Bạch Cốt phu nhân, cố hết sức bảo vệ nhau. Ma hậu không kịp phòng bị, gặp chấn động này hai mắt nhắm nghiền, trong thời gian ngắn chưa thể tỉnh dậy nổi.

Chỉ có Tuyết Khuynh Tâm sớm vận công chống đỡ, lúc này bị thương nhẹ nhất.

--- Thiệt tình, nếu biết trước như thế, thì đã không làm thế.

Chợ đêm Ma tộc.

Huyền Thương Quân thật vất vả mới chọn được bộ y phục màu sắc sáng sủa, lại mạnh mẽ mua thêm một hộp phấn. Còn chưa kịp dùng tới, toàn bộ Ma tộc đều bị chấn động xé tan. Huyền Thương Quân ném đi hộp phấn, ôm lấy Dạ Đàm.

Cơn chấn động kia trùng điệp không dứt, mặt khẽ biến sắc nói:

- Mảnh vỡ Bàn Cổ phủ!

Dạ Đàm đang được hắn ôm trong ngực, chưa biết lợi hại thế nào. Nhưng mảnh vỡ này, hắn từng nghe Đông Khâu Xu nhắc tới. Địa mạch tử chi cùng mảnh vỡ Bàn Cổ phủ đều là những thứ hắn đang tìm kiếm.

- Có lẽ nào tỷ tỷ ta xảy ra chuyện rồi? Chúng ta mau đi xem đi!

Dạ Đàm nhớ tới Thanh Quỳ, trong lòng lo lắng.

Huyền Thương Quân đương nhiên phải đi rồi. Hắn dắt Dạ Đàm, một đường cưỡi mây mà đi. Không biết qua bao lâu, thì thấy Trào Phong ôm Thanh Quỳ đi tới.

- Trào Phong? - Huyền Thanh Quân nhíu mày.

Dạ Đàm đã sớm bước tới:

- Tỷ tỷ!!

Nàng vừa muốn đón lấy Thanh Quỳ, thì bị Trào Phong dùng kiếm chặn lại, suýt nữa lưỡi kiếm đã chạm eo! Dạ Đàm tức giận:

- Trào Phong, là ta, ngươi điên à?

Nhưng Trào Phong không có phản ứng, vẫn ôm Thanh Quỳ, cứ thẳng phía trước mà đi. Nhưng bị cả thần và ma cản lại.

- Hắn bị mảnh vỡ Bàn Cổ phủ đả thương, gần như không có ý thức.

Huyền Thương Quân phất tay gảy đàn, tiếng đàn êm dịu, như nước thấm vào thân thể Trào Phong. Trào Phong cả người sức lực dần dần rút đi, ngửa mặt ngã trên mặt đất. Cho dù là vô thức, hắn cũng đem Thanh Quỳ ôm chặt trong ngực.

Dạ Đàm tiến tới, dùng hết sức cũng kéo không ra. Huyền Thương Quân chắp tay một cái, biến nhỏ hai người, thu vào lòng bàn tay, nói:

- Trước đem họ rời khỏi.

Dứt lời, hắn cùng Dạ Đàm rời khỏi Ma tộc.

Ra khỏi chợ đêm Ma tộc, Huyền Thương Thần Quân bước nhanh chân hơn, không chút lưu luyến.

Một đám những thứ có mắt không tròng, tại nơi này, hắn không nghĩ đến nữa.

- Hừ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro