Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4.

-" Tiểu thư, người xem..có phải Wanie đã bị bệnh rồi không? Từ lúc xế chiều tới giờ muội ấy luôn nằm trên giường chùm chăn như vậy, ngay cả lúc dùng cơm chiều..món thịt gà mà muội ấy thích nhất cũng không nhìn tới..."

Kim Yerim nhìn cục bông nhỏ trên giường thì lo lắng không thôi, bàn tay vừa thoan thoát giúp Joohyun chải lại mái tóc đen tuyền suôn mượt vừa liên tục nói.

Joohyun im lặng đưa mắt nhìn vô tấm gương đồng nơi bàn trang điểm mà nhìn về phía Wanie đang nằm, những gì Kim Yerim đang nói nãy giờ cũng là điều mà cô đang rất lo lắng..

-" Tiểu thư, hay là em đưa Wanie đi gặp thầy thuốc để thầy thuốc coi mạch thử xem Wanie có phải là bệnh hay không có được không?"

Joohyun nhẹ lắc đầu :-" Không được..em quên Wanie thật ra là gì sao?"

-" Ý của tiểu thư là..." Kim Yerim chợt hiểu, đúng là...Wanie đâu phải là người bình thường như cô hay Joohyun, việc tìm đến thầy thuốc chưa chắc đã là đúng và có kết quả.

-" Cứ chờ thêm một chút nữa, nếu như Wanie thật sự bị bệnh gì đó thì chúng ta sẽ lén mời thầy thuốc vào phủ để xem bệnh cho muội ấy..Bởi vì nếu bây giờ Wanie đã không khoẻ thì càng không thể để muội ấy ra khỏi phủ trong lúc này, mà dường như là cũng đã sắp mưa rồi..!"

-" Lúc nãy em có nhìn trời, hình như là sắp có mưa lớn nên mây giông kéo đến nhiều lắm, tiểu thư cũng nên đắp chăn giữ ấm cẩn thận.."

-" Ừ, ta biết rồi. Yerim à, muội cũng nên trở về phòng mà nghỉ ngơi sớm đi.. "

-" Dạ vâng...." Kim Yerim nói xong liền đỡ Joohyun đứng dậy rồi giúp cô ấy cởi áo ngoài ra rồi treo lên, sau đó mới nhẹ lui bước đi ra ngoài.

Joohyun cũng nhẹ bước đi tới bên giường, bàn tay dịu dàng đặt bên phía ngoài chăn bông mà xoa lên cái đầu nhỏ của Wanie rồi nói : -" Wanie à, muội không sao chứ.. muội có thể để ta nhìn muội một chút được không?"

Không khó để Joohyun cảm nhận được lớp chăn bông dưới tayinhf đang run lên từng hồi, và cô cũng có thể nghe thấy tiếng Wanie đáp lại thật nhỏ...-" Ư....ư...."

Không biết liệu có phải là Wanie đã đồng ý hay không nhưng Joohyun vẫn nhanh chóng kéo bỏ lớp chăn và lộ ra cái đầu nhỏ ướt đẫm mồ hôi cùng nước mắt của Wanie.

Một trận đau đớn không thôi dâng lên nơi đáy lòng khiến Joohyun vội vàng xốc chăn lên rồi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Wanie vào trong lòng mình, bàn tay liên tục chạm nhẹ lên trán vào bầu má nhỏ đang ửng đỏ của Wanie, không khó để Joohyun nhận ra cái cơ thể nhỏ bé kia đang nóng như thể sắp bốc cháy vậy..

-" Wanie à muội bệnh thật rồi...Hay để ta gọi Yerim đi mời thầy thuốc tới nhé?" Joohyun vội vã nói. Thật ra trong lòng của Joohyun cũng là muôn phần tự trách, bởi vì rõ ràng là cô đã quá xem thường sự khó chịu của Wanie...từ chiều cô đã thấy cô nhóc có những hành động khác lạ nhưng cô chỉ là không nghĩ cô nhóc sẽ là bệnh nặng như thế này, cái cơ thể nhỏ bé trong lòng cô dường như sắp bốc cháy..Wanie là đang phải chịu đau đớn như thế nào cơ chứ..vì sao cô lại có thể vô tâm như vậy.

Cái đầu nhỏ trong ngực Joohyun khẽ cục cựa rồi nói bằng giọng yếu ớt ngắt quãng : -" Joohyun..tỷ tỷ...là...Thiên Kiếp..."

Joohyun kinh ngạc.
-" Thiên kiếp?"

Cô nhìn Wanie cả người càng lúc càng nóng như lửa, tay chân lại run bần bật.. cả gương mặt đã sớm không phân biệt được đâu là mồ hôi đâu là nước mắt..

-" Ư...ư..." Wanie vì đau đớn mà không ngừng rên rỉ, cô nhóc cảm giác như minh thật sự sắp chết rồi.

Joohyun thật sự lúng túng không biết phải làm gì để giúp Wanie bởi nếu như cô nhóc là bị bệnh thì cô còn có thể tìm thầy thuốc đến giúp cô nhóc chữa trị, còn cái này là 'Thiên Kiếp' mà tộc hồ ly nhất định phải trải qua, cô thật sự không biết phải nên làm gì để giúp Wanie vượt qua điều này.

'Đùng!!!!!'

Ngay lúc đó một tiếng sấm thật to vang lên, ánh sáng chói từ chớp chiếu sáng cả căn phòng của Joohyun.

Joohyun vì lo lắng cho Wanie mà càng thêm ôm chặt cô nhóc vào lòng mình, tuy nhiên...

Joohyun kinh ngạc phát hiện hai cái tai của Wanie bỗng chốc dài ra thật nhanh và phủ đầy lông màu trắng như tuyết...
Hai bàn tay đang ôm chặt lấy Wanie bất chợt buông lõng..
Tuy Joohyun cô đã sớm biết Wanie là tiểu hồ ly nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ thấy Wanie một lần nữa biến hình trở lại thành hình dáng hồ ly..

Wanie bị Joohyun bất ngờ buông ra thì kinh hãi muốn nhào lại vào lòng Joohyun...nhưng Joohyun lại sững sờ không có ý định tiếp tục ôm lấy cô nhóc..

Joohyun nương theo tia sấm nhìn rõ vào gương mặt của Wanie, sự điềm tĩnh cùng lạnh lùng bấy lâu nay bỗng chốc tan biến mà hoá thành sự sững sốt không thôi...

Bởi vì, đôi mắt to đen tròn ngây thơ của Wanie giờ đây đã biến thành một đôi mắt màu xanh lam xa lạ.. nó khiến cô có chút chần chừ không thể ngay lập tức thuận theo mà ôm Wanie vào lòng..

Wanie thấy mình bị Joohyun bất ngờ né tránh thì vội đưa bàn tay nhỏ lên muốn chạm vào Joohyun, nhưng..cô nhóc nhìn thấy cánh tay của mình đã sớm phủ đầy lông màu tuyết trắng từ bao giờ.. và cô nhóc cũng thấy ánh mắt Joohyun đang nhìn vào cánh tay của mình.. nó là kinh hoảng và sợ hãi..

"Thì ra, là Joohyun tỷ tỷ đang sợ mình sao? Đây có phải là 'Thiên Kiếp' mà tổ mẫu đã nói phải sớm trải qua?"

-" A...a...grrừ...hú..." Wanie muốn hỏi Joohyun tại sao lại sợ mình như thế nhưng cổ họng lại không thể thốt thành tiếng người mà thay cào đó là âm thanh của thú rừng.. Wanie không những sắp biến thành một con hồ ly trắng thật sự mà thú tính trong cơ thể cũng đang dần phát tác..

Tiếng thở của Wanie trở nên nặng nè hơn, cơ thể cũng dần biến lớn mà rách cả bộ quần áo chính Joohyun đã tự tay may cho cô nhóc..
Wanie lúc này đã thực sự biến thành một con hồ ly trắng thực thụ với tứ chi và gương mặt của loài thú..

-" Wanie.." Cuối cùng Joohyun cũng từ kinh ngạc boàng hoàng chực tỉnh đưa tay muốn ôm cô gái nhỏ đang biến hình thành dã thú vào lòng, nhưng vào lúc đó Wanie ngược lại lại né tránh Joohyun :-'' Wanie...là tỷ tỷ..ngoan..sẽ không sao!"

-" Grrừ..." Wanie trong một giây lát đã đánh mất lý tính, đôi mắt vừa thay đổi thành màu xanh lam khi nãy bây giờ lại một lần nữa trở thành màu đỏ của máu, gương mặt non nớt trước đây đã thay đổi thành một gương của hồ ly trắng hung tợn đang nhằm thẳng vào Joohyun như thể muốn moi tim của cô ấy.

-" Wanie...là ta...Wanie..." Ngay lúc này không hiểu vì sao đáng lẽ Joohyun phải càng thêm lo sợ hay kinh hãi nhưng ngược lại cô lại thấy đau lòng cho Wanie nên vẫn cương quyết nhẹ nhàng đưa tay ra xoa đỉnh đầu của Wanie.

'Đùng!!!!!'
Một tiếng sấm nữa vang lên và kéo theo một tia sét sáng chói..
Một trận mưa lớn cũng theo đó kéo đến.. gió lớn cũng lùa qua hiên nhà mà đập rầm rầm vào khung cửa sổ bằng gỗ tạo lên những tiếng vang thật lớn

Đôi mắt đỏ như máu của Wanie nhìn vào sự dịu dàng của Joohyun..

-" Grrừ...!!!!''

Cả cơ thể đã sớm biến thành hồ ly của Wanie chồm tới đè lấy Joohyun ép cơ thể cô ấy xuống đệm giường, hàm răng bén nhọn cũng nhanh chóng mở ra rồi cắn chặt một bên vai gầy yếu của Joohyun..

-" A..." Joohyun chịu đau mà hét lên một tiếng nho nhỏ, hai nắm tay cũng nắm thật chặt..

Hàm răng sắc bén của Wanie cấm thật sâu, nó xuyên qua lớp quần áo trên người của Joohyun mà cắm vào da thịt của cô ấy, mùi máu tanh nhanh chóng lan toả khắp căn phòng..
Ngay cả hai bộ móng vuốt của Wanie cũng đưa lên như thể sắp moi lấy tim của Joohyun..

Joohyu cói gắng chịu đau, hai nắm tay cũng nhẹ buông ra mà đưa lên vuốt lên bộ lông trắng mềm mại phía trên mình, Joohyun như quên đi đau đớn trên vai mà khe khẽ nói :-" Wanie... Là ta...là Joohyun tỷ tỷ của muội đây.. Đừng lo lắng..đừng sợ..tỷ tỷ sẽ cùng muội vượt qua Thiên Kiếp.."

Chỉ một câu nói, nhưng những chiếc răng nanh bén nhọn của Wanie đã thôi không đâm sâu vào cơ thể của Joohyun nữa, màu đỏ máu nơi đôi mắt cũng dần tối lại rồi trở lại màu xanh ngọc..

Từ từ, những tiếng thở mệt nhọc cũng đều đều lại, bộ lông màu trắng xoá kia cũng dần biến mất mà lộ ra một cơ thể trắng mịn bất lực nằm hẳn trên cơ thể của Joohyun..
Wanie cũng ngất đi ngay sau đó.

Sau một hồi lâu, con mưa bên ngoài đã tạnh, sấm sét cũng đã ngừng, Joohyun cũng từ trong sợ hãi mà dần dần tỉnh táo lại...
Cô đưa tay đẩy cơ thể của Wanie..cái cơ thể đã trở thành một cô gái như cô xuống và năm sang một bên.

Joohyun muốn chống tay ngồi dậy thì liền cảm giác một trận đau nhói từ phía bên bả vai xủa mình, nhưng cô vẫn gắng gượng ngồi dậy rồi im lặng nhìn Wanie, đây là tiểu hồ ly nhỏ đáng yêu đang bị thương mà cô đã từng giúp đỡ sao? Đây là Wanie tiểu muội ngây ngô thích leo trèo quậy phá của cô sao?
Thì ra sau khi trải qua Thiên Kiếp thì tiểu hồ ly sẽ biến thành hình dáng của một cô gái như thế này chứ không phải chỉ là đứa bé như lúc trước nữa.

Nhìn cả cơ thể thiếu nữ đang phơi bày trước mắt mình khiến Joohyun có chút ngại ngùng nên đang mặc kệ tay đau đi đến bên tủ đồ lấy ra một bộ y phục đơn giản giúp Wanie mặc vào. Sau đó..chính Joohyun cũng vì mệt mỏi mà quên đi bả vai bị thương mà nằm xuống bên cạnh Wanie rồi chìm sâu vào trong giấc ngủ.

Không biết qua bao nhiêu canh giờ sau đó thì đôi mắt đang khép lại phía bên cạnh cũng mở ra một đôi con ngươi xanh biếc mà im lặng nhìn Joohyun rồi dường như đã wuyết định điều gì đó....

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro