Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7

-mặt anh bị gì vậy
-hôm qua tôi lỡ vấp té thôi
-có phải ba tôi đã cho người đánh anh pk?
-ko có tôi chỉ té nên mới thế tiểu thư vào học đi tôi ko sao thật mà

Hạ âu đưa tay sờ lên vết thương trên mặt làm phúc nhăn mặt lại

-a đau như vậy mà nói ko sao.anh đi theo tôi
-cô ko học sao
-hôm nay tôi nghỉ sẽ chăm sóc cho anh
-vậy sao đc cô học đi tôi ko sao
-nếu anh ko đi thì tôi sẽ giận đó

Phúc ko hiểu sao mỗi khi hạ âu nói vậy là anh ko thể từ chối đc thấy phúc vẫn đứng im nên hạ âu nắm tay phúc kéo đi

Cô đưa tôi đi đâu vậy
-anh cứ đi theo tôi.tôi ko có ăn thịt anh đâu mà sợ

Phúc cườinơi hạ âu đưa a đến bên thác nước thật đẹp.phúc theo cô bao lâu nay vậy mà ko thể biết đc một nơi lãng mạng thế này

-anh ngồi đi.tôi đi hái ít thuốc đắp cho anh
-tôi sẽ đi cùng cô
-anh có biết thuốc đâu giúp tôi anh cứ ngồi đây đợi tôi sẽ về ngay

Hạ âu đi khuất sau thác nước.phúc ngồi chờ một lúc cô mới trở về trên tay cầm một ít thuốc.hạ âu vò nát tất cả lấy khăn lau nhẹ lên vết thương sự gần gũi khiến phúc bối rối và thấy tim đập loạn lên .nhưng cảm giác này sau a lại quen thuộc đến vậy hình như đêm qua a đã cảm nhận đc mùi hương và bàn tay mềm mại chăm sóc cho mình.chẳng lẽ là hạ âu nhưng rồi phúc vội gạt đi vì làm sao hạ âu đến những nơi đó đc.có lẽ do anh nghỉ đến cô quá nhiều nên mới như vậy

-anh có đau lắm ko?
- tôi đỡ rồi thật phiền cho cô
-anh vì tôi mà bị thương thì tôi phải có trách nhiệm chăm sóc vết thương cho a chớ sao là phiền
-vậy thì tôi mong cho vết thương sớm lành lại để cô ko phải mất thời gian cho tôi
-anh muốn mau lành thì phải để tôi chăm sóc ko đc tránh né biết ko?
-tôi bt rồi cảm ơn cô
-xong rồi.hai ngày nữa anh cùng tôi đến đây nha
Phúc gật đầu.sức thuốc xong tanh thấy đở đau rất nhiều ko biết vì đc hạ âu chăm sóc mà ko còn đau hay là vì thuốc có công hiệu

-xong rồi a còn đau đâu nửa ko
-ko tôi chỉ bị vậy thôi.mà cô biết y thuật ak
-tôi chỉ biết chút ít thôi.nhưng có thể trị cho anh sớm bình phục

Phúc cười mà nụ cười làm ai đó bị lỗi nhịp

-cô sao bt đc nơi đẹp quá vậy
-đây là nơi bí mật của tôi ko ai biết đâu.những khi tôi vui hay khi tôi buồn nơi đây luôn là bạn cùng tôi.khi tôi buồn tôi có thể khóc thật to.khi tôi vui thì tôi có thể vui đùa cùng những cảnh vật nơi đây
-vậy là nơi bí mật của cô đã bị tôi phát hiện rồi

cười

-thì sao này có anh là bạn cũng vui mà
-sao có thể khi tôi chỉ là tôi tớ sao dám là bạn cùng cô
-tôi ko thích a nghỉ và phân biệt cái giai cấp đó nữa

Thấy hạ âu giận phúc bối rối

-xl cô đừng buồn.tôi sẽ ko nói vậy nữa đâu
-vậy anh là bạn của tôi nha.vì từ nhỏ đến giờ ai thấy tôi cũng sợ ko ai kết bạn với tôi hết
-lỡ tôi cũng sợ ko làm bạn với cô thì sao
-thì tôi sẽ mãi là bạn cùng cỏ cây.sẽ khóc bên những chiếc lá sẽ cười cùng những tiếng chim sẽ than thuở cùng thác nước
Cười
-nếu là vậy thì thật khổ cho nơi đây quá.phải nghe cô than thở suốt ngày.chi bằng một mình tôi sẽ thay nơi đây bầu bạn cùng cô

Hạ âu vui mừng ôm chầm lấy phúc cuối cùng cô cũng có người bạn
-chúng ta về thôi trể giờ rồi

Hạ âu gật đầu hai bóng người khuất sao tàn cây.đưa họ về với hai giai cấp cách xa nhau.

-thưa ba con mới đi học về

RẦM.........

-hôm nay con đi đâu mà lại trốn học
-con.....con......
chậu nói đi hnay cậu đưa tiểu thư đi đâu
Phúc vội quỳ xuống nhận tội

-dạ là con đã đưa tiểu thư đi chơi mà quên đến giờ học.lão gia có đánh xin hãy đánh con phúc nói vậy vì ko muốn hạ âu bị ông la nắng

Bốp...........bốp..........

Thứ như mày mà dám dẫn tiểu thư đi chơi mày chán sông rồi chứ gì.người đâu đưa roi cho ta

-hạ âu cũng quỳ xuống van xin
-ba ơi anh phúc ko có lỗi là do con muốn đi con muốn thì ai ngăn con đc.ba có đánh thì xin đánh con

Ông tức giận văng cây roi xuống

-bảo mọi người bỏ đói nó 3 ngày cho ta.bảo vệ tiểu thư mà ko xong thì từ nay ở đó nhà chăn bò đi

Phúc thấy buồn vì từ nay ko còn đc bên hả âu nữa.

-cảm ơn lão gia đã bỏ qua cho con
-còn ko mau cút khỏi đây

Phúc cúi chào ông rồi bị kéo đi.hạ âu nhìn theo xót xa.3 ngày anh ko ăn gì làm sao chịu nỗi đây.nhưng nếu van xin thì e rằng mạng phúc cũng ko thể giữ
anh sao lại ngốc như vậy sao lại lãnh trách nhiệm của tôi để bây giờ bên tôi ko còn bên a nữa"hạ âu cũng chào ông rồi đi về phòng nước mắt lại chan hòa niềm đau
-ANH PHÚC ƠI..............

Phúc đang nằm đấu tranh cùng cái đói đang đeo đẳng nghe tiếng hạ âu gọi bên ngoài anhvội bước ra

-tiểu thư sao cô đến đây
-tôi mang cơm cho anh nè
-tôi ko dám.tiểu thư mang về đi

Phúc nói mà Hạ âu bước vào liều làm anh hốt hoảng

-nơi đây ko xứng đáng để tiểu thư nán lại.tiểu thư về đi lỡ lão gia biết đc thì cô sẽ bị đánh đó
-nếu anh ko ăn thì tôi sẽ ở đây ko đi đâu hết
-nhưng thật sự tôi ko dám
-anh muốn tôi ở đây nên ko ăn phải ko?

Phúc bối rôi đến đỏ mặt làm hạ âu cũng bật cười.đột nhiên có con chuột bò ngang chân làm cô sợ hãi ôm chặt lấy phúc

-anh đuổi con chuột đó đi đi

Lúc này phúc cứ ngơ ra còn tâm trạng đâu mà đuổi chuột .khuôn mặt phúclúc này kề sát hạ âu chỉ 2cm là họ có thể vào nhau ngất.bất chợt hai ánh mắt chạm vào nhau cái nhìn như muôn thiêu rụi tất cả những gì xung quanh.hạ âu khép mắt lại đón nhận nụ hôn từ phúc

-gấu......gấu..........

tiếng chó sủa và tiếng bước chân đang tiến về phía liều làm cả hai bối rôi vội buông ra.

-đứa nào la làng trong đó ko cho người ta ngủ sao hả

Phúc vội bước ra nói với ông quản gia

-dạ là con gặp xem phim thưa ông
-có xem cũng giữ im lặng cho nta ngủ đó
-dạ con bt rồi

Ông quản gia bỏ đi phúc thở phào rồi quay vào trong nhìn hạ âu cười che đi sự bối rối của mình

-suýt chút nữa tôi lại liên lụy đến cô rồi

Hạ âu vẫn còn bối rối đôi má ửng hồng trong thật đáng yêu

-tôi mới liên lụy đến anh đó.thôi tôi về đây.anh ăn ngon nha

Hạ âu bước đi để lại phúc cái nhìn ngẩn ngơ
hôm nay hạ âu đi học mà lại mang nỗi buồn khi phúc ko kề bên.nụ hôn vội vàng kia là gì.hạ âu biết cô cũng đã yêu phúc yêu chính con người chất phát hiền lành mang đến cho cô bao ấm áp và cảm giác đc an toàn khi bên anh.đi học về cô muốn đến thăm anh xem vết thương thế nào thì lại ko dám khi có ba cô kề kề bên

-hạ âu lại ba bảo
-dạ ba gọi con
-hôm nay gđ khiết thiếu gia sẽ đến định ngày hôn lễ con nên bỏ cái bộ mặt đưa đám đó đi.mà tiếp thiếu gia cho đàng hoàng biết chưa
-ba nói gì sao con phải kết hôn cùng tên vô loại đó
-con sao vậy nhiều người muốn mà chưa đc đó.nhà cậu ta quyền thế.đẹp trai con còn muốn gì nữa
-quyền thế thì đã sao.con ko yêu a ta sao ba lại ép con
-ko yêu thì sao này sẽ yêu.con ko đc cãi lời ba đc quyết thì ko thay đổi
Cô bt sẽ ko đổi đc gì nên đã về phòng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro