chương 16
cậu còn ngồi đó làm gì đi thôi
-yko cần đâu cậu bt tớ làm tất cả cũng vì muốn hạ âu đc hạnh phúc đc sống trong nhung lụa mà tớ đến để làm gì khi chỉ cho cô ấy sống trong cảnh thiếu thốn
-cậu sau vậy cậu hy sinh tất cả vì hạ âu vậy mà bây giờ lại ko muốn giữ cô ấy lại dù khổ nhưng hạ âu vẫn chấp nhận bên cậu người cô ấy yêu
-bt là vậy nhưng vô ấy sao chịu đc khi tớ ko lo đc gì tớ lấy gì khi tớ chỉ cho cô ấy chịu khổ
chậu muốn như thế nhưng cậu cho hạ âu bt cậu ko phải kẻ phản bội dù thế nào cũng còn là bạn
tớ ko cần phải nói gì thà như vậy sẽ tốt hơn cậu cũng về nghỉ cho khỏe
Yên nhi nhìn phúc lầm lũi đi vào chắc a đang đau lắm.yên nhi cũng ko khỏi nhói lòng.tđang đi thì mọi thứ chao đảo tối sầm lại dù cố gắng bước đi nhưng vô ích phúc ngã xuống và ko còn biết gì nữa chắc do wa kích động nên phúc nới như vậy
Khụ.....khụ.....khụ......
Phúc cậu tỉnh rồi.cậu thấy trong người thế nào
-tớ vẫn ổn mà ko sao
-cậu như thế mà ổn sso hả
-tớ ko sao thật mà.yên nhi tớ đã ngủ bao lâu rồi
-cậu đã ngủ 3 ngày rồi
-tớ đã nằm đây 3 ngày rồi sao.yên nhi cậu có biết khi nào hạ âu kết hôn ko
-là hôm nay
Phúc im lặng.hôm nay người anh yêu sẽ rời xa anh mãi mãi nước mắt a lại chan hòa niềm đau
nếu cậu cứ như thế thì tớ sẽ thay cậu nói tất cả cho cô ấy hiểu rồi tùy cô ấy định ko nghỉ xấu cậu nữa
Nói rồi nhi ước đi phúc sao ngăn đc khi vừa tỉnh anh đành buông xuôi và mong chuyện sẽ ko wa tệ
-tiểu thư người xem cái này đc ko?
Hạ âu gật đầu ánh mắt vẫn vô hồn.cô đồng ý lấy khiết thiếu gia vì cô muốn quên phúc quên đi người đã phụ bạc .và vì ba cô sắp phá sản nên cô ko muốn cả đời ba gầy dựng phải sụp đổ nên cô đã chấp nhận lấy người mà cô không yêu .chôn chặt mối tình đầu vĩnh cửu mãi trong tim
-các người lo cho tiểu thư xong chưa.nhà trai đã đến rồi kìa
ông giang vì muốn có đc những gì mình muốn mà đã lừa dối hạ âu bán rẽ hạnh phúc con mình
-dạ tất cả đã xong rồi thưa lão gia
-cô là ai mà muốn gặp tiểu thư
-tôi là bạn cô ấy phiền cô nói lại dùm
-xin lỗi cô lão gia ko cho bất cứ ai gặp tiểu thư lúc này
-tôi xin cô mà xin cô nói có yên nhi đến tìm
-cô về đi tôi ko muốn bị mất việc đâu
Cô người làm quay lưng đi.yên nhi đứng lặng yên bên ngoài.nếu ko gặp hạ âu thì phúc phải làm sao
-hạ âu ............hạ âu....cô có nghe tôi gọi ko tôi là yên nhi tôi có chuyện muốn nói với cô.
-nè cô điên hay sao la hét lên vậy có biết tiểu thư tôi đang làm lễ ko hả
Yên nhi ko nghe những người xung quanh cô tiếp tục hét thật to
-hạ âu cô nghe tôi nói gì ko cô ko đc kết hôn tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô
ông giang tức giận bước ra khi có người dám phá đám ông lúc này.
-mau bắt cô ta lôi ra đanh trăm roi cho ta.dám đến đây gây rối sao hả
-buông tôi ra.hạ âu cô nghe tôi nói gì ko
-buông cô ấy ra
Ông giang và yên nhi điều quay lại hạ âu đã bước ra
-con ra đây làm gì.người đâu mau đưa tiểu thư vào trong
-ba ko cần phải lo .con chỉ nói chuyện với bạn đến giờ con sẽ vào ngay con ko bỏ hôn lễ đâu vì thế ba đừng lo
ông giang miễn cưỡng đi vào nhà.lúc này chỉ còn lại hai người hạ âu nhìn yên nhi
-yên nhi tìm tôi để nói chuyện quan trọng có phải ko?
-phải tôi muốn cho cô biết một sự thật mong cô hãy nghe hết rồi hẳn quyết định đc ko?
-nếu là chuyện của phúc thì cô về đi.tôi ko muốn nghe những gì từ con người bội bạc đó
Yên nhi im lặng cũng cho hạ âu bt chuyện đó là gì cô đã quay lưng bước đi
-một người bội bạc có đi bán máu để có đc những bữa ăn thịnh soạn cho cô cuộc sống ấm no ko ,một người bội bạc có vì tương lai của cô muốn cô đc sung sướng mà chấp nhận rời xa cô để là người bội bạc ôm nổi đau về mình ko?để rồi mỗi ngày cứ lặng lẽ nhìn cô với những giọt nước mắt đau đớn mãi tuôn rơi.những gì phúc làm có phải là kẻ bội bạc ko cô nói đi
Yên nhi nói vs nổi buồn sâu thẳm
Hạ âu quay lại nhìn yên nhi những lời yên nhi nói như có gì đó bóp chặt trái tim hạ âu đến ngẹt thở.
-yên nhi cô nói gì tôi ko hiểu.bán máu ai đã bán máu
-là phúc a ấy đã bán máu của mình để có đc những bữa ăn thịnh soạn cho cô và là kẻ phụ tình để cô có tương lai tốt hơn
Hạ âu bàng hoàng khi nghe sự thật sao cô lại ngốc đến ko biết phúc đã yêu cô đến thế nào ngốc đến ko biết ba cô đã uy hiếp anh
-yên nhi vậy cô và phúc yêu nhau có thật ko?
-đó chỉ vỡ kich đã đc sắp đặt sẳn để cô có thể tin là thật.tôi và cậu ấy chỉ là bạn người phúc yêu là cô mãi mãi ko thay đổi
-yên nhi cảm ơn cô đã cho tôi biết sự thật
-vậy a phúc có đến vs cô ko
cậu ấy ko đến sợ ảnh hưởng đến cô
-vậy cô đưa tôi đi tìm a ấy nha
-ko cần đi tìm đâu nó đang ở đây
hạ âu yên nhi quay lại
-anh phúc................
-cô dám bước tới tôi sẽ bắn nát sọ nó
Hạ âu chùn bước đứng nhìn phúc mà rơi nước mắt
-anh muốn gì sao lại bắt anh ấy
-tôi muốn gì cô cũng biết rồi mà.cô đã đồng ý lấy tôi sao lại còn tìm nó làm gì
-hạ âu con điên hay sau mà lại đi tìm tên bội bạc như nó
Hạ âu nhìn ông chua chát
-một người bội bạc .ba nói như thế mà nghe đc sao.đến nước này mà ba vẫn còn che giấu con.ba vì danh lợi mà cả hạnh phúc của con ba cũng ko màng,ba thương con hay ba chỉ đang lợi dụng con để ba đạt đc những gì ba muốn
Ông giang bối rối
-con đang nói gì vậy
-ba dừng lại đi.quay đầu lại đi ba.cái gì ko thuộc về chúng ta thì mãi mãi mình cũng ko có đc.con đồng ý lấy hắn là vì con muốn ba đc vui.nhưng khi biết đc sự thật con đau lòng lắm ba biết ko?người cha mà con luôn kính yêu lại tan tâm lừa gạt con và chia cách chúng con.ba có từng nghỉ ai thương con đến bán đi máu của mình đến ko màng sự sống của mình để cho con gái ba từng bữa ăn thịnh soạn mà ko nghỉ đến thân mình ko
ông giang xót xa con gái ông nói đúng ông .ông đã bị đồng tiền che mờ đi lý trí đến đứa con ông yêu thương nhất ông cũng ko màng đến nó có hạnh phúc hay ko?có lẽ ông nên quay đầu lại.ông giang im lặng nhưng ánh mắt đã nói lên sự hối hận của ông
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro