chương 14
-anh ko đc uống nhiều đâu đó
-anh biết rồi phải còn tỉnh táo để ru em ngủ nữa mà
Hạ âu đỏ mặt quay đi nơi khác
Phúc sao cầm lòng đc anh vòng tay ôm lấy cô.họ lại trao nhau nụ hôn nồng nàn như đang phá tan tất cả anh đã đưa hạ âu đến 1 thiên đường hạnh phúc mà chỉ có họ cảm nhận đc đến khi ngủ mà trên môi hạ âu vẫn vương vấn nụ cười hạnh phúc.khi cô đã ngủ phúc vén những sợi tóc cô sang một bên ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của người con gái mình yêu mà anh rơi nước mắt.đợi cô đã ngủ say phúc viết vài dòng để lên bàn.anh lại nhìn ngắm nhìn cô hôn lên bờ môi hạ âu thật nhẹ nhàng rồi bước đi.mỗi bước đi như ngàn nỗi đau phúc phải gánh chịu nát tan
-anh ơi…………….
Hạ âu thức dậy ko thấy phúc đâu.gọi cũng ko trả lời.
-anh phúc……anh đang ở đâu vậy
hạ âu tìm khắp nhà cũng ko thấy ra đồng cũng ko thấy đâu.nỗi lo sợ mơ hồ làm hạ âu càng thêm hoang mang.cô vào nhà thì mới để ý thấy một phong thư trên bàn.tôi tay run run hạ âu mở ra và mong rằng sự thật ko như cô đang nghĩ
“Hạ âu xin lỗi em.anh ko thể sống bên em mãi thế này đc.anh còn tương lai của mình.anh cần một cuộc sống khá hơn chứ ko phải một bát cơm trắng mãi như thế này đc.ngày ngày phải làm vất vã lo cho em để đc gì khi mà gánh nặng trên đôi vai anh cứ tăng dần.anh ko thể sống bên cạnh em đc nó làm anh thấy mệt mõi lắm rồi.anh cần tìm cho mình một cuộc sống tốt hơn.anh ko muốn đời anh lãng phí vs em mà đánh mất cả 1 tương lai của mình anh đã tìm đc người đã cho anh tất cả đó là yên nhi cô bạn sẽ vì a làm tất cả a mong em hiểu xin lỗi em xem như chúng ta chưa bt nhau a đã yêu yên nhi mong e hiểu đừng tìm a
Hạ âu buông rơi lá thư lấy tay chặn ngực nỗi đau xé nát tim cô.cô ko tin đó là sự thật phúc ko phải là người như vậy.chẳng lẽ lòng người mau thay đổi vậy sau.có phải vì cô ko làm đc gì mà a đã thay lòng như thế.hạ âu ko tin nên vẫn chạy khắp nơi tìm kiếm
- em ko tin anh bỏ lại em như vậy.anh đang đùa với em mà phải ko?anh mau ra đi có đc ko
Hạ âu cứ gọi nhưng bóng dáng phúc vẫn ko xuất hiện vậy là a đã đi thật rồi cô chỉ rồi mặc cho nước mắt tuôn rơi chan hòa niềm đau cô phải chịu nhưng có ai bt phúc làm tất cả cũng chỉ muốn tốt cho cô khi đã đc ông giang chỉ định
”hạ âu xin lỗi em anh ko muốn em đau khổ như vậy anh muốn em ko phải khổ như thế e hãy về là tiểu thư giang nơi đó mới dành cho e a dù có làm gì anh vẫn mãi yêu em. Phúc bước đi vs bao nước mắt vây quanh
Yên nhi đã bt tất cả chính cô còn xót xa cho cuộc tình vs bao cay đắng họ gánh chịu ông trời ơi nếu họ có duyên gặp nhau thì xin ông hãy định mối lương duyên tiền định cho họ đừng bắt họ phải chịu đau đớn cay đắng như thế này”
yên nhi ngước lên trời cao cậu nguyện cho cả hai một mối tình đẹp mà bt bao mắt đắng cay.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro