🌽 CHƯƠNG 3🌽
Trời đã sáng hẳn, ngoài cửa sổ vọng đến tiếng xe cộ qua lại nhộn nhịp. Tzuyu nằm trên bàn máy tính tỉnh lại, ngẩng đầu, dụi 2 mắt, vươn vai vặn hông, mắt dời đến bên giường, trên giường đã không còn ai nhưng vết lõm xuống trên gối và hơi ấm còn lưu lại trên giường mới khiến người ta cảm nhận có người ngủ ở đây.
Tzuyu đứng lên, đến gần cửa sổ kéo màn ra, ánh mặt trời chiếu vào, sáng rực làm cô nheo mắt. Lại 1 ngày mới, cần cố gắng hơn thôi. Cô nhanh nhẹn vào nhà tắm, tắm rửa thay quần áo.
Cô rời khỏi nhà vừa đi vừa ngáp dài ngáp vắn. Xem ra cô cần 1 ly cà phê cho tỉnh người. Vì vậy cô đổi hướng, chân bước về tiệm cà phê cuối phố.
Tiếng chuông gió trong trẻo vang lên, cô bước vào tiệm của Park Jihyo, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ, ngồi xuống.
"Tzuyu, vẫn như cũ phải không?" Jihyo cầm menu đi đến.
"Vâng ạ, chị Jihyo cho em 1 ly cappuccino với 1 cái matcha." Cô mỉm cười với Jihyo.
Jihyo nhìn cô, hoảng hồn:
"Tối qua em ngủ không ngon sao mà mắt thâm quầng hết vậy."
Tzuyu tỏ vẻ lo lắng quá độ ôm mặt kêu to:
"Không phải chứ? Aiz, đều do hậu quả hôm qua em thức đêm làm cho xong luận văn..."
Jihyo cười cười, bỏ đi.
Tzuyu chống cằm nhìn người đi qua đi lại ngoài cửa sổ, chìm vào suy nghĩ. Bất ngờ tiếng chuông điện thoại kéo cô về thực tại, cô lấy di động trong túi ra, nhấn nút nghe, tiếng của một chàng trai truyền đến:
"Sâu lười, em dậy chưa?"
Tzuyu nở nụ cười, nói :
"Đang ăn sáng đây, đừng xem em như con sâu mê ngủ được không?"
Tiếng cười sảng khoái của chàng trai vang lên:
"Em ăn nhanh đi, anh chờ em ở trường, em đừng đến muộn đấy."
"Ừ, em cúp đây, ." Cúp điện thoại thì cà phê đã đưa bưng đến, cô mỉm cười gật đầu với Jihyo. Bưng tách, khẽ nhấp 1 ngụm cappuccino, chất lỏng thơm tho ở cổ từ từ chảy vào bụng, thật là dễ chịu! Dáng vẻ Tzuyu hưởng thụ như con mèo nhỏ được chủ nhân vuốt ve, nựng nịu.
Trạm xe bus đầy người đứng chờ, Tzuyu vất vả lắm mới chen lọt lên xe, trong xe đặc kín người, không khí bức bí. Tzuyu khốn khổ nắm vòng đứng trên xe. Xe thắng một cái, theo quán tính bị chúi về trước, cô đụng phải 1 ông chú đứng phía trước, người ông ta nồng nặc mùi mồ hôi, cô lập tức theo phản xạ giữ khoảng cách với ông ta.
Xe lại chạy tiếp, cô nhìn cảnh vật lướt qua ngoài cửa sổ, lòng cảm khái:
"Nếu mình có tiền, nhất định sẽ không chen chúc trên phương tiện công cộng thế này."
Đột nhiên cô cảm thấy sau lưng có gì đó chạm lên mông mình, khẽ vuốt. Cô chấn động, chẳng lẽ là tay heo trên xe bus như lời đồn?
Bàn tay to từ trên mông lần xuống, chậm rãi chuyển qua đùi. Bàn tay thô ráp vuốt nhẹ lên da cô. Vết chai trên tay sượt qua da mang đến cảm giác đôi chút kích thích, Tzuyu không kìm được rùng mình. Bàn tay như cảm nhận khác lạ của cô, càng táo tợn dời vào trong đùi, nhắm lên trên, muốn tiến đến vùng cấm.
Hôm nay Tzuyu mặc váy chữ A rộng rãi, rất dễ bị ra tay. Làm sao đây? Dứt khoát không thể để hắn như ý được!! Phía trước là đèn đỏ, xe phanh dừng lại. Tzuyu giả vờ đứng không vững chúi về trước, thoát khỏi bàn tay dê, kế tiếp trụ người ngã ra sau, gót giày giẫm đằng sau 1 phát thật mạnh lên mu bàn chân của kẻ nào đó, sau đó tay vung lên, quật vào đũng quần kẻ đó, rồi rụt tay lại, đứng yên như không có chuyện gì. Sau lưng truyền đến tiếng hít mạnh, hắn đau muốn nín thở, khoé miệng cô nhếch lên, cười trộm.
Hừ, biết sự lợi hại của cô đây chưa. Chou Tzuyu tôi không phải là hạng người dễ dàng bị hiếp đáp thế đâu.
Trạm kế, tên biến thái cụp đuôi ỉu xìu xuống xe, Tzuyu hả dạ, ngâm nga khe khẽ suốt đường đến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro