Chương 1 : Câu Chuyên Bắt Đầu
Linh : Chào! hai người dạo này sao rồi ? ( cười mừng rỡ )
Trang : Bọn mình ổn và rất hạnh phúc còn 2 cậu ? ( cười )
Linh : Bọn mình cũng vậy ( cười )
Linh : Thằng bé thật dễ Thương ( cười )
Trang : Cảm mơn cậu ( cười )
Linh : Àk mình có làm thức ăn để mời vợ chồng 2 cậu
Trang : Mình xin lỗi chắc là hai vợ chồng mình ko thể ở lại dùng cơm với 2 cậu đc rồi..
Linh : Sao Vạy ? lâu lâu hai cậu mới đến thăm bọn mình cơ mà!
Trang : Chẳng là ông bà nhà , không thể xa cháu nên nhớ ấy mà ( cười trừ )
Linh : Àk mình hiểu rồi ( cười )
Linh : Thôi không sao đâu , hai cậu về đi
Linh : Dịp sau chúng ta sẽ ăn cùng
Trang : Cảm mơn cậu đã hiểu và thông cảm cho bọn mình
Nói xong Linh đưa tiễn hai người bn của mình ra bờ sông . Lúc này không biết khói từ đâu bây nghi ngút .
Linh : Hai câu có chắc phải về bây giờ không ? Mình cảm thấy không ổn
Trang lắc đầu và bảo linh " không sao đâu , Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi " . Linh cảm nhận...dường như trong câu nói của linh có điều gì đó trắc ẩn .
Thế rồi linh cùng chồng và con của minh bước xuống 1 chiếc xuồng . Bác chèo xuồng chèo cho con xuồng di chuyển từ từ đưa hai vợ chồng trang vào màng sương dày đặt . Di chuyển vào màng sương cho đến khi đi xa mất khỏi tầm mắt của linh .
Lúc này , Linh nhìn xuống đất và thấy 1 sợi dây màu đỏ . Sợi dây đó là sợi dây đeo ở tay con của Trang .
Linh vội xuống một chiếc xuồng khác để duổi theo đưa cho Trang . Hối hả! , chèo xuồng vào màng sương . Linh nghĩ sương dày đặt như vậy chắc họ cũng chữa chèo đc xa nên mình phải nhanh chèo đến chỗ họ .
Chèo đc một khoảng . Linh đã bắt đầu thắm mệt và tự thiếp đi..
Tiếng chim hót ríu rit , linh lơ mơ tỉnh giấc " tôi đang ở đâu ? " .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro