Tinh Do
TỊNH ĐỘ
6-Cực lạc trời vui sáng một miền
Đẹp mầu vượt hẳn cõi thần tiên
Di Đà sẵn trải lòng bi nguyện
Chưa biết ai là kẻ hữu duyên
< cõi mầu cực lạc-Liên Tâm >
7-Trầm luân thống khổ kiếp Ta bà
Sanh tử vô thường luống chiếc ma
Thế sự tang thương tuồng mộng ảo
Trần duyên vay trả nghiệp oan gia
Một niềm thanh tịnh quy chơn tánh
Sáu chữ chuyên trì đủ tự tha
Hữu nguyện thành tâm tu tịnh độ
Giữ tròn tín hạnh kiến Di Đà
8-Non xanh lặng lẽ tợ nguôi than
Kiếp tạm phù du chớp điẹn quang
Người theo nhau mất non còn đó
Kết cuộc nam kha giấc mộng vàng
Khắp khuyên đồng phát nguyện lành
Nguyện cầu vãng sanh
Đất khách suối non hiểm nhiều
Mặc ai luyến tình
Tự mình không muốn về thôi
Quyết về tất được
Đường quê có ai tranh giành
Những khách nhớ quê xin cùng chú ý
< AnQuang ĐS >
9-Hoa sen cành lá lìa bùn nước
Ra với chưa ra bặt điểm trần
Vô hạn hương thơm thu chẳng hết
Theo mưa quyện gió nở đầy ao
< Viên Thông Đại Ứng qs >
11-Một câu A Di Đà
Đích xác chính là tâm
Nấu tan muôn vật tượng
Tan vào một lò hồng
< Triệt Ngộ đs >
10-Một câu A Di Đà
Đầy đủ bát nhã độ
Cảnh thanh vắng lòng không
Mây tan vầng trăng lộ
< Triệt Ngộ đs >
13-Hoa xuân cành liễu oanh kêu hót
Mình biết mình hơn kẻ biết mình
< Vô Sanh n sĩ >
14-Lấy Phật làm cảnh giới
Chuyên niệm không buông bỏ
Người nầy thấy được Phật
Tâm cùng Phật không khác
< Ly cấu Tràng BT >
15-Một ngày vô thường tới
Mới hay đã mộng xanh
Muôn vật đều ở lại
Duy có nghiệp theo mình
Năng niệm A Di Đà
Nhứt định về Cực Lạc
< Liễu Minh HT >
16-Một niệm A Di Đà nhớ mãi luôn
Liên hương chín phẩm ngát tâm cuồng
Cõi nước an vui không xa vậy
Chỉ một niệm thuần chớ niệm suông
17Thức tình thôi vương vấn
Xưa nay bặt đổi dời
Một niệm ngàn muôn năm
Biết đâu là cảnh giới
18-Bởi sai có niệm quên vô niệm
Nên trái vô sanh chịu có sanh
Lang thang làm khách phong trần mãi
Ngày một xa quê muôn dặm trường
< Trần nhân Tông
19-Khi xưng danh hiệu Phật
Không Phật cũng không ta
Chỉ có nam mô A Di Đà
Nam mô A Di Đà
< Tăng nhất Biến >
20-Nhược nhơn tán loạn tâm
Nhập ư tháp miếu trung
Miệng một lần niệm danh Phật
Giai dĩ thành Phật đạo
< Kinh Pháp Hoa >
21-Đêm dài dể mộng về thôn cũ
Năm hết khôn quên phận lữ hành
Mười vạn ức đường quê Cực Lạc
Tất lòng man mểnh những thâu canh
< Tư Tề Lão Nhơn >
22-Bao phen chìm nỗi trong sóng nghiệp
Nhắn gọi cùng ai khách nhớ quê
23-Đức Phật A Di Đà là vô thượng Y Vương
Nếu bỏ đây không cầu ấy là si cuồng
Một câu hồng danh Phật là thuốc hiệu dà đà
Nếu bỏ đây không uống lầm to lắm mà
< Hoằng Nhất ĐS >
24Cơm rau đỡ dạ đói
Lầu cỏ che gió sương
Người đời ai biết được
Phiền não chẳng còn vương
< AnQuang đs >
25-Ngoài song non xanh giăng màn hoa
Triền non thanh tuyền buông cầm ca
Trong song kia ai in như mơ
Ngồi xem Thiên Như câu Di Đà
Người đời đều ưa cơ thiền sâu
Hành nhơn ai vào tâm vương mầu
Đêm sương trơ vơ ngoài trời thu
Non tu vi trần đều gồm thâu
Mà trong A Di hồng danh thâm
Ngàn muôn khôn tìm ra tri âm
Thiên Như lòng từ soi chân đăng
Đưa người mau ra vòng mê lầm
Hư không chim bay dường hư tranh
Người đi xa xa làn mây trôi
Di Đà chân như này tâm lành
Oi câu hồng danh mầu thâm xa
Tâu cùng chư tông làng thiền na
Buông ra thâu vào đều như như
Tương tư tâm đầy trời Liên Hoa.
< Thiên Như Tắt TS >
26-Đời người trăm tuổi ai trăm tuổi
Chuyện cũ quay nhìn chuyện mộng mê
Nghĩ khóc đồng lưu đi lạc mất
Lãng quên cõi tịnh chẳng lo về
< Phạm Kỳ TS >
28-Hơn sáu mươi năm thoáng dường xuân mộng
Tỉnh ra thôi một giấc hoàng lương
Phù hoa bóng huyễn có mấy phong quang
Nhìn xem đã rõ thấu mối tơ vương
Mặc kẻ lao nhau chốn hí trường
Lều tranh núi biếc bổn phận lo lường
Tuỳ duyên thong thả rửa bát đốt hương
Mênh mang biển nghiệp lao khổ bao dường
Quay đầu trông lại thấy thêm thương
< Trang Nghiêm cư sĩ >
29-Cười thương kẻ giàu sang
Lo giàu thêm rộn ràng
Hủ gạo sanh sâu mọt
Kho tiền đầy ngổn ngang
Ngày cầm cân suy nghĩ
Đêm đốt đuốc tính toan
Hình hài trơ lẫn thẩn
Tâm trí rối bàng hoàng
Một ngày vô thường đến
Biển nghiệp sóng mênh mang
30-Ngày tháng xoay vầng xuân lại thu
Xăm xăm tóc bạc đáp trên đầu
Giàu sang nhìn lại một trường mộng
Năm tháng mang theo vạn hộc sầu
Nẻo khổ luân hồi xe chuyển bánh
Sông yêu chìm nỗi tợ phù âu
Gặp trường chẳng chịu sờ lên mũi
Vô hạn duyên lành chỉ thế thôi
32-Tóc sương thay mái đầu xanh
Một đời sự nghiệp nghĩ thành không hoa
Soi bổn phận lánh đường tà
Am thầm thời tiết đổi
Lặng lẽ ngày tháng qua
Kíp mau tìm đến chơn thường lộ
Dám chậm chờ xem bịnh tử mà
Cõi Phật đâu xa cách
Về chăng chỉ tại ta
Mỗi niệm chỉ cần không thối chuyển
Ao vàng đã sẳn có Liên Hoa
Thân tàn về cõi báo
Sen nở thấy Di Đà
< Liên Trì ĐS >
31-Mấy điệu sen thanh dìu dặt trổi
Vang thành ánh ngọc nối muôn phương
27-Ngay giờ quyết dứt liền thôi dứt
Chờ hẹn cho xong chẳng lúc xong
33-Lầu huỳnh cách biệt những năm xưa
Lối cũ đường xa bước trở về
Tháng ngày hờ hững tóc điểm hoa lê
Lòng theo bóng nguyệt trời tây xế
Tai lắng nghe chim tiếng nhớ quê
Lá thu rơi rụng tất dạ não nề
Đỉnh trầm nxông đốt ngâm hơi khách
Hướng cõi Liên Bang phát nguyện thề
Ta bà đã chán chê.
< Tra Am ĐS >
34-Ngày tháng chim lồng quanh quẩn
Thân người bèo nước linh đinh
Trăm năm tạm gởi kiếp phù sinh
Há lại mơ màng chảng tỉnh
Đem mối trần duyên rủ sạch
Đừng cho mộng ảo lưu đình
Di Đà sáu chữ ấy chơn kinh
Đường lối tu hành chợt tỉnh
Chẳng luận sang hèn ngu trí
Không phân già trể gái trai
Có tâm làm được Đấng Như Lai
Lời thật lưu truyền vẫn tại
Sáu chữ Di Đà rất dể
Một lòng tưởng niệm đừng sai
Thân này thề chiếm tử liên đài
Gắng giữ niệm tâm chớ trái
< Linh Thoại TS >
35-Nói đến vô thường mọi việc khinh
Đói ăn khát uống biếng kinh dinh
Một lòng chuyên hướng trời An dưỡng
Vạn thiện đồng qui nhớ Vĩnh Minh
Mãn tưởng ngày về chữa đến ngày
Bên trời du tử mộng hồn bay
Tỉnh mơ tiếng nạh rơi đêm vắng
Tin tức miền Tây chậm vãng lai
< Sỡ Thạch Lão Nhơn
41-Ta bà cõi nghiệp sự tung hoành
Nói đến Liên bang mộng dể thành
Hơi thở chẳng vào nghìn kiếp hận
Tấc lòng dám bỏ sáu thời danh
Như gà ấp trứng liền hơi ấm
Tợ lửa nung vàng luyện mới tinh
< Châu Quang cư sĩ >
40-Mây tan vầng nguyệt rạng
Nước cạn trái châu bày
38-Thân ở trong dinh tâm xuất gia
Thân mang giáp trụ ấy cà sa
Mỗi đao thân thấy Di Đà Phật
Tên bắn vừa ra nở Liên hoa
36-Lúc đi dể thuận niệm Di Đà
Một Phật tuỳ theo một bước qua
Dưới gót hằng thời chơi tịnh độ
Trong tâm mỗi niệm cách Ta bà
Dạo quanh hoa liễu nhưng thường nhớ
Lên xuống non sông vẫn chẳng xa
Đợi lúc vãng sanh về Cực Lạc
Mười phương du ngoạn tự như mà
< Tĩnh Am ĐS >
37-Khi nằm niệm Phật lặng âm thinh
Hơi thở nương theo giữ hiệu danh
Một gối gió thanh trông vạn dặm
Nữa giường trăng sáng khoảng ba canh
Đã không trần luỵ tâm yên tịnh
Duy có Liên Hoa mộng dể thành
Giấc điệp mơ màng Chư Phật hiện
Tỉnh ra còn vẫn nhớ phân minh
< Tĩnh Am ĐS >
39-Nếu người tạo nhiều tội
Đáng đoạ vào địa ngục
Vừa nghe hiệu Di Đà
Lưã dữ hoá sen hồng
50-Cảnh yên người vắng giữa thanh tiêu
Siêng giữ thân tâm dám trẻ kêu
Chém đứt lưới trần dây nghiệp rậm
Phá tan lưới vọng núi mê cao
Giọt châu nhớ Phật châu chưa dứt
Mói tưởng qui tây tưởng lại nhiều
Những mến đài sen hoa cánh ngọc
Nghĩ cho tên họ đã đề nêu
51-Tháng hạ ngày tàn tiết nóng sao
Trong bầu hoả trạch chịu hừng thiêu
Một vừng cây biếc che lầu các
Mươi dặm sen nêu chói hoạ kiều
Mắt nhắm trời tây lòng nhớ ngẫm
Lệ theo tiếng Phật dạ tiêu điều
Bao giờ về được ao trong mát
Trần luỵ bao nhiêu sạch bấy nhiêu
< Thổn Hương Trai chủ >
52-Một câu A Di Đà
Tây phương ở lòng ta
Nào cần mẩn chi cả
Vượt qua cõi Ta bà
53-Một câu A Di Đà
Hoặc nghiệp diệt hà sa
Công đức thêm thù thắng
Nhắm mắt ngự Liên hoa
54-Niềm vui sẽ vô tận
Nếu thấy vầng trăng thật
Nơi nơi đều cực lạc
Niệm niệm hiện chân thân
55-Một niệm chẳng sanh phiền não chi
Lo gì không thấy đấng A Di
Sớm chiều câu Phật trong lòng mãi
Tự tánh Di Đà hiển cực kỳ
56-Đã từng trôi nỗi riêng thương khách
Nhắn nhủ đồng nhơn lại cố hương
57-Tưởng niệm Di Đà không nghĩ ác
Tây phương ảnh hiện lòng man mát
Sen vàng ao báu có nêu danh
Thoát kiếp tử sanh về cực lạc
61-Da mồi tóc bạc lần lần
Dù sang vàng ngọc đầy nhà
Ví hưởng khoái lạc ngàn muôn
Duy có đường tắt thoát ly
58-Nam trỡ về tâm phải tịnh thanh
Mô không dục lợi chẳng cầu danh
A trừ dâm dật nuôi tinh đủ
Di đức lắng lo giữ báu lành
Đà ấy kim thân sanh bất diệt
Phật là xá lợi hiệu vô sanh
59-Nam chỉ nhãn quan định thâu thần
Mô truyền nhỉ giới bất ly thân
A gìn tỷ khử thanh lưu dưỡng
Di diệu thiệt trừ vật biệt phân
Đà pháp thân an trung lý đạo
Phật như ý chí trụ không vân
Lục lai bổn thể vàng quang hiện
Tự định giác căn chứng quả phần
60-Bận gấp tính toan hết khổ đâu
Đói no lạnh ấm tạm xuân thu
Chiều chiều sáng sáng lo cơm áo
Tĩnh tĩnh mơ mơ bạc trắng đầu
Bao chuyện thị phi luôn dính mắc
Những điều phiền não cứ đeo sâu
Đường tu bằng phẳng đầy an ổn
Ngàn vạn chúng sanh sao chẳng mau
62-Cực lạc Tây phương sớm trở về
Vô thường dứt khổ có chi mê
Ôm lòng hận tiếc giờ qua sớm
Cầu thoát than chi nghiệp nặng nề
63-Lụm cụm bước run mấy chốc
Vẫn khổ suy già bịnh tật
Đâu khỏi vô thường chết chết mất
Chỉ niệm A Di Đà Phật
64-Ví dù muôn đắng ngàn cay
Một câu niệm Phật tan ngay cấp kỳ
Niệm Phật dứt bỏ oán thù
Lòng không hung dữ ngục tù đâu vương
Niện phật mở rộng lòng thương
Oan thân bình đẳng tai ương nào vào
66-An tu trắc trắc lại bình bình
Niệm đạt vô tình lẫn hữu tình
Lầu tuyết rã tan ngàn thế giới
Chân trời pháp nhãn lộ bình minh
67- An tu trì niệm tháng năm qua
Đạp lối sen thanh trở lại nhà
Tin tức ngày nay vừa thấy được
Tiếng chuông sơn tự bóng trăng tà
68-An tu an tĩnh chốn cao nguyên
Hoa cảnh lòng trăng đẹp diệu huyền
Mây núi điệp trùng đêm tịch tịnh
Câu kinh tiếng Phật lại triền miên
69- An tu quyết chí gạt trần tình
Mặc nỗi khen chê lẫn bất bình
Sức yếu phải cam phần kém yếu
Tình đời ví nhẹ đạo tâm sinh
70-Dở hay khoan nói lời yêu ghét
Cao thấp nào ai biết đúng sai
Đến phút cuối cùng chân giả hiện
Cúi đầu che mặt giấu sau tay
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro