Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3:

1.

Đồ ăn được gửi đến, cậu mặc dù đang khá mệt nhưng vẫn tò mò bước ra ngoài nhận đồ ăn, cậu đem bịch đồ ăn siêu to đó vào nhà, cậu bày hết đồ ăn ra bàn, mùi hương thơm phức từ đồ ăn ngay lập tức từ từ tỏa ra khắp cả phòng khách.

Người bạn Sang khá thân của cậu hay còn được gọi thân thích là "Bạn cùng nhà" phóng nhanh từ trong phòng ra.

"Gì vậy? Gì vậy? Gì thơm dữ đó?! tao trong phòng mày chơi game mà cũng ngửi thấy đấy!"

Cậu giật bắn mình lườm người đó một cái rồi mới lên tiếng: "Giật hết cả mình! Đây là đồ ăn từ một người quen gửi cho tao."

Sang cầm muỗng định múc một muỗng ăn thử, tiếc là chưa kịp làm thì đã bị cậu đánh mạnh một cái vào bàn tay, Sang Sang tủi thân bĩu môi nhìn cậu một cách tràn ngập sự đáng thương.

"Bỏ ánh mắt đó đi, chủ chưa ăn mà mày đã ăn là sao? Ngồi đợi tao ăn xong đi rồi tao cho mày ăn." Dứt lời cậu hất mặt một cái làm Sang Sang càng thêm tủi thân.

"Mày thật độc ác! Cầu cho mày ăn xong liền bị tào tháo rượt không tha!!!"

"Hahaha, thế có muốn ăn không?"

"Không cần! Hừ!"

"Không thì thôi, lát đừng có mặt dày mà xin tao đấy."

"Ủa?!! Bảo không là không thật hả?!"

Cậu bật cười khi nhìn cậu bạn cùng nhà một tay cầm đũa và một tay cầm muỗng điên cuồng gấp gấp ăn ăn liên tục.

Đợi đến khi ăn xong, cậu mới nhắn cho anh một dòng tin nhắn: [Cảm ơn vì bữa ăn~ Đồ ăn siêu ngon luôn đó.]

Điện thoại anh rung lên một cái, anh liền lấy điện thoại kiểm tra. Nhìn thấy dòng tin nhắn từ cậu, anh thật sự siêu vui cười tươi, anh như muốn nhảy tưng tưng lên vậy. Sau khi ổn định lại được tinh thần anh mới nhắn cho lại cậu.

[Anh thấy vui là được, khỏe lại nếu anh muốn ăn tôi sẽ đưa anh đến ăn.]

Bên cậu, cậu vừa đọc dòng tin nhắn của anh vừa cười toe toét không thôi.

Cậu bạn Sang cắn đũa cất tiếng hỏi: "Bồ nhắn hả? Nụ cười gì ngọt ngào dữ."

Hai má cậu đỏ ửng vội vàng xua tay múa chân: "Làm gì có, chỉ là người quen thôi! Là người mua đồ ăn này cho tao đó!"

"Ồ~" Sang cười gian nhìn cậu.

2.

Một phép thần kì nào đó đến đúng nửa đêm hôm đó cậu đã hết cảm, hôm sau cậu đến tiệm hoa rất sớm để dọn dẹp.

"Phù~hôm nay sẽ hơi mệt đây, đơn đặt hàng hôm nay nhiều thật, chắc có lẽ do hôm qua mình nghỉ." Cậu lẩm bẩm.

'Leng Keng' tiếng chuông gió thân thuộc của tiệm hoa vang lên, cậu nghoảnh mặt lại nhìn, anh bước vào tiệm hoa tiến gần đến chỗ cậu, trong tay anh còn cầm một cái bánh ngọt tự làm ở nhà cho cậu.

Anh vỗ nhẹ vai cậu, cất giọng nói âm trầm dịu dàng: "Chào anh."

"Cậu đến rồi! Tôi đã gói bó hoa Đỗ Quyên đã trên quầy tính tiền cho cậu rồi kìa!" Cậu cười tươi chỉ tay về quầy tính tiền.

Anh cười lại với cậu, đi qua quầy tính tiền, anh cầm bó hoa Đỗ Quyên, đặt hộp bánh ngọt nhỏ xinh lên lại quầy: "Cảm ơn, cái này cho anh."

Cậu nhanh chạy đến cầm hộp bánh, cậu nhìn hộp bánh sau đó đưa mắt nhìn anh: "Cậu mua cho tôi? Cái này bao nhiêu á?"

"Tôi tự làm tặng anh đấy!"

"Vậy sao?! Cậu thích gì không? Lần sau tôi tặng cho cậu thứ đó!"

Lại là một câu nói quen quen từ miệng anh ra: "Cho tôi một bó hoa anh thích nhất là được rồi."

"Ể? Đợt trước cậu cũng nói vậy rồi? Bây giờ cũng nói như thế."

"Tôi thích như vậy!"

"Haizz, được được, tôi gói cho cậu! Hmm, lần này tôi gói hoa Hướng Dương nhé?"

Anh gật đầu nhìn cậu, trong ánh mắt nhìn cậu chứa đầy tình yêu, môi anh vô thức mỉm cười.

Cậu gói xong bó hoa Hướng Dương là chạy đến đưa ngay cho anh, anh cầm bó hoa, bàn tay anh vậy mà lại tự động đưa lên xoa đầu cậu. Cậu giật mình mắt mở to nhìn anh trong sự ngạc nhiên, anh ý thức được hành động của mình nên đã rút tay lại trong sự ngượng ngùng, cậu cũng xấu hổ cắm mặt xuống đất.

Đây hình như là lần đầu tiên cậu được một người nào đó xoa đầu mình nên cậu có chút xấu hổ.

"Rồi khi nào mày gói hoa hồng cho tao đi tặng bồ?" Sang ngồi khoanh tay nói.

Cậu vậy mà không để ý, nãy giờ cậu bạn Sang ngồi ở ghế chờ cậu gói hoa để đi tặng cho bạn gái, cậu cũng quên bén mất gói hoa cho Sang, Sang gương mặt chán nản nhìn cậu lẫn anh đang trong tình trạng xấu hổ cùng đôi tai đỏ bừng.

"T-tao đi làm ngay!" Cậu chạy vọt ra vườn hoa.

"Anh là bồ nó sao?"

"Chỉ là người quen thôi, tôi về trước, lát cậu nói lại với anh ấy giúp tôi!"

Anh chưa dứt lời đã chạy lẹ đi, anh quên luôn cả hai bó hoa cậu gói cho mình. Sang nhìn hành động của anh, nhớ lại gương mặt xấu hổ khi nãy của cậu, Sang đã thầm kết luận chính xác rằng anh chính là người yêu của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy