Những xung nhịp đầu tiên
Tuổi mới lớn trong sáng và ngây thơ như trang giấy trắng. Nhẹ nhàng lật sang trang.
Nhưng cuộc đời đôi lúc không suông sẻ như ta vẫn mong, muốn sang trang mới ta phải lật qua trang cũ...
Những rung động đầu đời...
Có lẽ cả cô và cậu đều không phải là những xung nhịp đầu tiên.
Lớp 10.
Cậu thích cô nàng lầu 4. Dáng vẻ tiểu thư, xinh xắn, thông minh, thuộc típ người bao chàng trai đều thích :)))))
Cô thích cậu bạn lớp bên. Vẻ chân chất và chơi thể thao giỏi, đặc biệt là bóng đá- môn thể thao cô thích nhất :D Nhưng cô lại bị sét đánh bởi nụ cười của cậu ta. Cô thích xem cậu ấy chơi bóng và nhìn cậu ấy cười mỗi lần thành công, cô thấy vui lạ thường. Bạn thân cô, bao lần mắng cô te tát vì " Không hiểu mày thích hắn ở điểm nào? Tao nghĩ hắn không cười tỏa nắng như mày nghĩ đâu, bla, bla... " . Cô chỉ cười trừ. Cô thích rồi, cô không ngưng được.
Say nắng - hết say lại tỉnh. Cô vẫn tinh nghịch dưới nắng sân trường, vô lo vô nghĩ. Có lẽ những tháng ngày vô tư hồn nhiên và đẹp nhất đời người là những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường. Cô đã không mất những ngày như thế. Và cậu đến, chạm nhẹ cuộc đời cô như một định mệnh.
Quen nhau âu cũng là số trời. Mối lương duyên được chắp nối từ cô em gái trời đánh của cô. Chả là, cô hay kể về cậu cho nó ghe, à không, là kể về tất cả những đứa con trai vừa mắt cô cho nó. Nó hỏi cô có thích cậu không, cô chỉ cười, cô không định nghĩa được và có lẽ cậu không phải tuýp người của cô. Cô thích con trai lạnh lùng, bản lĩnh và đương nhiên chơi thể thao giỏi. Bởi lẽ cô là đứa con gái cá tính, đôi khi cứng đầu, bướng bỉnh.
Nhưng cuộc đời mấy ai biết được chữ ngờ :D
Rồi trong một lần cá cược thua, cô đã phải để em cô cầm điện thoại và nhắn cho cậu : " t thích m". Hẳn là cậu đã sửng sốt, đã bất ngờ, đã nghĩ cô lừa cậu, đang trêu đùa tình cảm với cậu. Cô chỉ biết lắc đầu. Nhưng câu chuyện lại bắt đầu từ những chuyện giản đơn như vậy. Rồi cậu để ý cô hơn, quan tâm cô hơn 1 chút so với mức bình thường, tận tình chỉ bài cho cô. Cô thấy vui. Đơn giản vì tính cô hòa đồng, chuyện người khác hay nói chuyện với cô là chuyện thường. Nhưng cô lại bắt đầu để ý cậu từ những việc nhỏ nhất. Lúc nhìn cậu chăm chú giải bài tập, lúc cậu chau mày suy nghĩ khi gặpđề toán khó, gặp câu Hóa học đầy phiền toái, lúc cậu tự tin trả lời những câu hỏi đố của giáo viên, lúc cậu tận tình chỉ bài cho bạn khác,... Cô chợt giật mình! Cô đang quan tâm đến cậu ư? Không ,không... chỉ là chuyện thường tình với những đứa con cưng của thầy cô thôi mà. Không có chuyện đó đâu,cậu không phải là tuýp người phù hợp với cô. Nhưng rồi,cô lại không thắng nổi bản thân khi không ngừng nghĩ về cậu, đã bao lần cô tự cười 1 mình khi nhớ đến cậu,... cho đến 1 ngày, cậu cũng yêu cô. Tình yêu đầu đời đẹp nhất và trong sáng nhất của cô. Không biết là yêu nhau tự bao giờ? Hôm nay, hôm qua, hay từ 1 ngày nào đó mà ta cũng không hề nhớ được, cũng có thể là từ khi ta chưa quen nhau,... nhưng đã không còn quan trọng nữa rồi.
NW
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro