Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 2 : Phải Chịu Trách Nhiệm

" thật chán chết " My nằm trên bàn càm ràm với Mun .

" chán thiệt , cuộc đời tao ghét nhất môn Lí " Mun cũng tỏ ra không vui vẻ gì với tiết học .

" hai em kia , không được nói chuyện trong giờ học "

Giờ giải lao .
Hôm nay là ngày thứ hai My và Mun học ở trường mới . Nói một chút về lí do My và Mun chuyển đến đây học .

Phải quay lại vào cuối năm lớp 10 ở trường cũ . Hai cô nàng này rất có tiếng ở trường , Khởi My có danh hiệu là " Nữ hoàng chơi khâm " , sở dĩ có biệt danh này là cô là người bày ra hầu hết mấy trò trêu chọc giáo viên trong trường , khiến nhiều giáo viên nghỉ việc . Còn Mun là đứa tiếp tay cho My nên cũng ít nhiều bị thầy cô " điểm" mặt . Cái gì tới cũng tới , cho tới một ngày đẹp trời , My bị ba mẹ bắt chuyển trường với một lời đe dọa " CON CÒN LÀM LOẠN NỮA THÌ CUỐN GÓI SANG ÚC Ở VỚI BÀ NỘI " .

Trở lại .
Khánh dạo này cứ hay lục lọi mọi thông tin về My , không hiểu sao lại có ngày anh muốn tìm hiểu thật rõ về một cô gái như vậy .

" cháu trai "

" bà " Khánh giật mình vì bà đến từ phía sau .

" chuyện hôm trước , khi nào thì cháu dẫn về cho ta xem mặt "

Khánh có hơi bối rối , nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc .

" cháu sẽ dẫn cô ấy về mà , bà an tâm " Khánh nói với giọng điệu có vẻ như rất chắc chắn ." Lại phải nghĩ cách tiếp thôi" .

Nói rồi anh lại bỏ ra ngoài dạo . Khánh có một thói quen là mỗi khi phải suy nghĩ một việc gì đó thì anh phải đi loanh quanh bên ngoài mới thông suốt được .

Tình cờ anh lại đi đến chỗ hôm nọ , nơi lần đầu tiên anh trông thấy My .

"Nhắc mới nhớ , mấy ngày rồi không gặp cô ấy " anh lẩm bẩm .

Vừa mới nói đã thấy My bước xuống từ một chiếc ô tô trắng rất đẹp rồi bước bào bên trong . Lần này anh quyết định đi theo và bắt chuyện với cô .

" cô gái lúc nãy rất hay đến đây sao ?" Khánh hỏi anh bảo vệ .

" dạ đúng vậy , cô ấy là khách VIP ở đây "

Khánh cảm ơn rồi bước vào trong tìm My .

Hôm nay My chỉ đi một mình . Thật ra tâm trạng cô không được vui . Cô có một anh người yêu tên là Trọng Thành , họ rất hạnh phúc cho đến sáng hôm nay , My thấy anh ta đang ôm hôn một cô gái khác ngày trước cửa nhà anh ta .

" anh.." My nói không thành lời .

" My My , sao em lại ở đây ?" Trọng Thành bất ngờ khi thấy My .

" tôi không đến thì làm sao thấy được cảnh này ? Tôi đã yêu lầm anh rồi " My tức giận .

" khoan đã , nghe anh giải thích đã " anh ta vội chạy đến kéo tay My .

" không cần , bánh kem này coi như là móm quà sinh nhật , cũng là món quà cuối cùng tôi tặng cho anh , chúng ta chia tay "

Mặc dù chỉ mới quen nhau chưa đến 1 năm , nhưng ít nhiều My cũng có tình cảm chân thật với Thành , hơn nữa anh còn là mối tình đầu của cô , làm sao mà không đau cho được .

Quay về phần Khánh .
Anh bên lẻn bước đến bàn My ngồi .

" ủa ? Tình cờ quá ha , ngồi chung nha "

My nhìn Khánh có vẻ hơi khó chịu nhưng cũng gật đầu .

" trong em có vẻ buồn ?" ngồi nhìn My một hồi Khánh mở lời .

" không cần quan tâm đâu " My thở dài rồi cầm ly nước lên uống .

" nhóc buồn trông xấu lắm , cười lên đi " Khánh chọc .

" xấu đẹp kệ tôi , ai cần cậu quan tâm " My liếc Khánh .

" anh đâu có quan tâm nhóc "

" hừ , chưa biết bao nhiêu tuổi mà anh với chả nhóc , thần kinh "

" anh hơn nhóc 1 tuổi , có nghĩa là anh đủ tuổi đến nơi này con nhóc thì không " Khánh lên mặt .

" hừ , thích thì cứ ở lại , tôi đi " nói rồi cô bỏ đi .

Khánh vẫn tiếp tục theo cô .

" tránh ra , tông chết anh bây giờ "

Khánh đứng cản trước đầu xe của My.

" không tránh , giỏi thì cứ chạy đi "

My không ngần ngại chạy đến vì cô nghĩ chắc chắn anh ta sẽ né sang một bên , nhưng không ngờ....

" ê ê , có sao không ? " My hốt hoảng xuống xe đỡ Khánh .

" đau quá !" Khánh ôm lấy chỗ nhạy cảm của mình .

" tôi xin lỗi , tại anh đứng trước đầu xe tôi không chịu tránh , tôi nghĩ khi chạy đến anh sẽ né sang , ai ngờ ..."

" đừng nói nữa , nếu sau này tôi không có con nối dõi thì cô phải chịu trách nhiệm " Khánh nhăn mặt .

" đồ thần kinh , tại sao tôi phải chịu "

" cô đụng tôi , không chịu thì tôi sẽ méc ba mẹ cô là con gái họ quậy phá ra sao , còn tông người khác nữa chứ "
" hả?? Anh dám ??? "

" cô nghĩ đi , ây da đau quá chết tôi rồi " vừa nói Khánh vừa than .

Một hồi sau đỡ đau rồi My đỡ Khánh về nhà anh .

" cho đáng đời " My lẩm bẩm .

" nói gì đó , đáng đời ai ?"

" đâu có , anh tự vô nhà đi , tôi còn phải về nữa "

Khánh giơ đồng hồ lên xem , cũng gần 00h30 rồi .
" mau về lẹ đi , đi đường cẩn thận trễ rồi "

" cảm ơn quan tâm " My dùng vẻ mặt không mấy thiện cảm trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro