Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Chỉ muốn nói lời cảm mơn


Vốn dĩ mình chỉ nghĩ đó chỉ là giấc mơ và chẳng thể có ngày gặp lại nhau. Nếu gặp được thì mình chẳng biết phải làm gì. Thật sự là có lẽ anh ấy đang sống gần đây sao? Mình vẫn còn đang bận tâm nhiều lắm. Có khi là sẽ người khác mặc cùng loại áo đấy!
Nhưng mà hôm nay trời mưa làm mình nhớ chuyện ngày hôm qua ba mẹ con mình nói với nhau :

Mẹ nói: "Nãy ai đưa còn về thế, Yoona?"

Yoona đáp: "Con đang ở trường đứng chờ thì đột nhiên có một anh mặc áo khoác jean màu đen đón con về.Hình như anh ấy là anh của bạn Jiwon học cùng lớp với con."

Mẹ đáp: "Có gì con bảo bạn Jiwon tới nhà mình chơi, sẵn tiện mời 2 anh em bạn ấy ăn cơm cùng coi như là cảm ơn vì đã đón con về."

Yoona nói: "Vậy khi nào sang chơi thế mẹ?"

Mẹ đáp: "Chủ nhật tuần này nha con!"

Yoona nói: "Dạ có gì con bảo nha."

Đột nhiên lúc đó Bori kéo tay Yoona vào phòng hỏi:
"Em có biết thêm thông tin gì về anh ấy không, Yoona ?"

Yoona nói : "Dạ...dạ em.....em không có biết nhưng sao trông chị lo lắng thế!"

Bori nói: "Chị không biết phải kễ rõ cho em như thế nào nữa."

Yoona đáp: "Chuyện gì vậy chị Bori ?"

Bori nói: " Chị đã gặp một người giống anh ấy ở trong giấc mơ mà bản thân chị có linh cảm rằng đó chính là anh ấy. Em có thể tả rõ được không?"

Yoona đáp: "Anh ấy có mái tóc đen, làn da đẹp, cao và đặc biệt rất đẹp trai."

Bori nói: "Có phải giọng của anh ấy rất ấm áp không?

Yoona đáp: "Đúng rồi, chị đã gặp trong mơ thật sao. Thật là kì diệu!"

*Sáng thứ 7, Bori đã đến cửa hàng tiện lợi*
Sao mình không thấy anh ấy vậy. Chàng trai áo khoác jean của mình đâu rồi. Rõ ràng mình đã đến đúng địa điểm , thời gian rồi mà. Huhuhu T^T

Mình đã buồn bã và ra quầy để tính tiền:
Cô nhân viên nói: "Tổng cộng của con là 36.000 won. Con thanh toán bằng thẻ hay là tiền mặt."

Bori đáp: "Con thanh toán bằng thẻ nha cô!"
Nói rồi Bori cậm cụi tìm chiếc thẻ trong chiếc túi của mình. Cứ tìm mãi tìm mãi....không thấy đâu.

Bori thất thanh nói: "Thôi chết rồi, con quên mang thẻ."

Cô nhân viên đáp: "Vậy con thanh toán tiền mặt nhé!"

Bori lo sợ nói: "Dạ...dạ nhưng mà.......mà ở đây con chỉ có 10.000 won thôi."

Cô nhân viên đáp: "Giờ con không đủ thì cô chẳng biết làm thế nào, hay là con mua thứ khác đi."

Bori nói: "Nhưng mà con đang cần thứ này lắm."

Từ sau lưng mình tự nhiên có một giọng nói: "Hay là để anh thanh toán giúp em nha!"


Hết chap 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro