Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Tích cực oder sách nào mọi người

Chương 7 : Cuộc chiến giành người yêu của thiếu gia Metthanat và Hoàng tử mađánh.

Can cứ vô tư quan tâm đến Rio mà không thèm đếm xỉa tới Tinn.

- Can, em bước ra đây.

   Tinn tìm tới tận lớp Can đang trong giờ học, không nể nang ai hắn hét khá to khiến cả lớp của Can phải giật mình. Nó hốt hoảng khi Tinn mò tới lớp nó đang trong giờ học. Nó lật đật xin phép giáo viên cho ra ngoài, Tinn kéo Can một mạch đến sân bóng.

- Mày muốn nói gì với tao sao?

- Em là người của tôi.

- Tao không phải, mày có quyền gì mà áp đặt tao.

    Ánh mắt Can hằn lên vẻ tức giận đến cực điểm chỉ muốn bay vào đấm người trước mặt mình mà thôi.

- Tôi là người yêu của em.

   Tinn vẫn kiên nhẫn trả lời câu hỏi của Can, lại càng khiến nó tức giận hơn.

- Chẳng lẽ mày là người yêu của tao mày có quyền kiểm soát mọi thứ của tao, đặt máy nghe lén tao. Tao không nghĩ đó là yêu, mày chỉ muốn nghe lén tao để giúp cho mục đích gì đó của mày thành thôi.

- Tôi không có.

Tinn nắm lấy tay Can, cố gắng giữ nó để nó không quay lưng rời đi.

- Ừm.

Can chẳng buồn nói chuyện với Tinn, càng vậy càng khiến Tinn bắt đầu nổi đóa, ánh mắt hắn như quỷ sai từ địa ngục đi lên bắt Can vậy, ánh mắt sắc bén, miệng nhếch lên cười miệt thị.

- Tôi vẫn không tin rằng em cũng như bao người khác chỉ ham tiền mà thôi. Tôi không bằng thằng đó chứ gì? Em cần gì tôi cũng có thể cho em hết, tiền, xe, nhà, đồ đẹp... Tất cả, chỉ cần em ở bên cạnh là người của tôi, tôi biết em thích tiền, em nghĩ tôi còn là sinh viên nên em cảm giác tôi không đủ an toàn cho em bám vào chứ gì? Không sao tôi chu cấp cho em được, em không cần bám vào cái tên Maurer đó đâu.

   Tinn nói một tràng dài khiến cho Can trợn mắt há miệng tức giận vô cùng, nó cảm thấy đến cuối cùng thì Tinn vẫn coi nó là một kẻ tham tiền bạc như những người khác mà hắn nói sao.

   " Bụp" Can dơ tay lên đấm một phát vào mặt Tinn khiến khóe môi hắn chảy ra một dòng máu nhỏ.

- Mày tưởng tiền của mày mua được nhân tâm sao, mày tưởng tao cần tiền của mày chắc, xin lỗi Can tao dù có tham ăn, ngu ngốc thật đấy nhưng cũng không đến nổi phải bán rẻ nhân tâm của mình như vậy đâu mày hiểu không thằng khốn nạn.

   Can nói như hét vào mặt Tinn.

- Dưa vàng, có chuyện gì vậy?

Xa xa một giọng ôn nhu của con trai vang tới, Can ngoảnh mặt lại thì thấy Mario đang đi tới với bộ dáng cực kỳ không vui, dáng người cao ráo 1m85 trắc nịch trong bộ đồ cao bồi cực kỳ ngầu khiến anh càng trưởng thành và lãng tử hơn nhiều.

- Chậc chậc, là thiếu gia Metthanat sao? Cậu nên buông tay khỏi người của tôi đi chứ nhỉ.

   Ánh mắt Rio sắc lẹm nhìn xoáy sâu vào con mắt thù địch của Tinn, tay đẩy Tinn ra rồi ôm lấy Can vào lòng mình. Can nghe Rio nói nó là người của anh, nó giật mình, nhưng vì đang rất tức giận Tinn nên nó lại không để tâm đến, cứ ngỡ Rio chỉ đang giúp nó tránh tên Tinn thôi, xưa nay Can vẫn xem Rio là anh trai nên nó rất tin tưởng vào anh vì vậy nó trực tiếp đứng im không hề giãy dụa để mặc ánh mắt như muốn giết người của Tinn.

- Tôi muốn em tách ra khỏi anh ta.

   Tinn lại bắt đầu ra lệnh.

- Mày lúc nào cũng chỉ biết ra lệnh với cái bộ mặt thiếu đánh đó, tao không có hứng.

   Nói đoạn Can rời khỏi vòng tay Rio rồi rời đi, vừa đi vừa nói.

- Tao còn phải đi học, không thể cãi nhau với mày được. P'Rio xin lỗi em đang trong giờ học, chút về em sẽ gặp P' sau.

- Được.

   Can rời đi một cách ngô nghê để lại hai con người đang giết nhau bằng ánh mắt tóe lửa phía sau.

- Tránh xa người của tôi ra.

    Ánh mắt Tinn hừng hực lửa chỉ chờ trực đốt cháy người đối diện.

- Ai là người của cậu, cậu nên tránh xa Can ra thì hơn. Cậu là một kẻ chẳng xem ai vào mắt vốn dĩ cậu chẳng có tư cách gì nói cái từ người của cậu. Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện, đây là trong trường.

Vừa nói Mario vừa cất bước đi, theo sau đó là Tinn vừa đi vừa suy nghĩ những điều Rio vừa nói.

    Quán cà phê Casa Lapin

- Cậu ngồi đi, chúng ta có thể nói chuyện nghiêm túc với nhau.

    Rio bước vào quán rồi kế đó là Tinn với khuôn mặt " hãy tránh xa tôi càng xa càng tốt " thật ra hắn chẳng có hứng thú đôi co với một kẻ như Rio, nhưng dù gì anh ta cũng là đối thủ đáng gờm của hắn, vì vậy hắn cần phải xử lý anh ta và Tinn cũng thắc mắc vì sao Rio và Can lại biết nhau rồi thân mật như vậy. Tinn cho rằng Can chỉ vì tiền mới bám vào Rio vì vậy hắn không dễ dàng để Can được như ý.

- Tôi thắc mắc tại sao anh biết Can.

- Khi còn bé.

    Đúng, anh biết Can khi Can còn bé, chứ không phải từ lúc anh cứu Can khi nó mới 15 tuổi.

- Bây giờ chúng ta cạnh tranh công bằng..

Rio chưa nói hết câu Tin đã ngắt lời.

- Can là của tôi, không cần cạnh tranh.

- Nhưng có vẻ em ấy không ưa cậu, cậu lại thường xuyên ghét bỏ coi thường em ấy, cậu chẳng bao giờ xứng đáng với tình cảm của em ấy cả. Cậu tưởng cậu có tiền cậu có làm được mọi thứ sao.

- Được tôi và anh ai có được em ấy còn chưa biết.

    Sau câu kích động của Rio Tinn đã chấp nhận khiêu chiến, còn bé Can dễ thương đã bị hai anh chàng này bao một cách không tự nguyện.

   Sau giờ học là giờ luyện tập cho đội bóng, nó bắt đầu loi nhoi nắm tay thằng Good chạy ra sân bóng, vừa đi vừa lãi nhãi than.

- Good à số tao nó khổ gì đâu mà nó khổ ...

- Mày lãi nhãi nhiều quá Can à, còn không mau lại đây tập luyện.

   Techno lại hét lên, anh rất điên khi có một cái tên khỉ loi nhoi nói nhiều ở trong đội.

- Ok, em tới liền.

   Can hôm nay thật sự không vui nhớ lại những câu nói hôm qua Tinn nói, đến cuối cùng hắn ta vẫn xem nó là một kẻ hám lợi, Can rất tức giận, tức vì Tinn không tin tưởng nó. Vì mãi mê suy nghĩ những chuyện hôm qua trong đầu mà Can không chú ý quả bóng đang bay về phía mình.

- Can...cẩn thận.

Good la lên, vừa lúc Tinn và Rio cũng vừa xuất hiện. Hôm nay bọn họ cùng tới xem Can tập luyện và cùng muốn rước được nó về.

- CAN.

   Cả hai thiếu gia cùng lúc la lên nhưng không còn kịp nữa, quả bóng đã đập thẳng vào mặt Can khiến nó té ngửa ra phía sau, vì lực quá mạnh mà nó nằm thở dốc, mũi bắt đầu có một dòng máu đỏ tươi chảy ra. Rio vội vàng chạy đến đỡ Can dậy lấy khăn tay lau mũi cho nó.

- Em có sao không? Anh đưa em tới phòng y tế.

- P' Rio, em không sao.

   Tinn mặt đen như đít nồi đi tới đẩy Rio ra rồi bế xốc Can lên đi một mạch. Hành động này đã khiến toàn bộ mọi người ngạc nhiên chỉ biết há miệng.

- Con người không biết lịch sự.

    Rio tức giận ngao ngán với người vừa mới đẩy anh ra.

- Anh có tiền, tôi cũng có tiền. Chơi chán thứ tôi muốn tôi sẽ trả cho anh sau.

   Lời nói của Tinn vừa dứt, người nào đó đang nằm trên tay hắn đã mở mắt thật to nhìn hắn chằm chằm, tay vẫn che mũi, miệng bắt đầu chửi.

- Ông đây thèm tiền của mày sao, cái thứ thiếu thốn tình cảm như mày, ông đây rộng rãi ban phát cho mày mày còn không biết điều lại giám mắng ông. Hử thả tao xuống tao tự có chân đi.

   Vừa nói Can vừa giãy nãy.

- Không cần tiền vậy sao em theo anh ta làm gì? Ai mà không ham tiền cơ chứ.

- Tao theo ai mặc xác tao, bạn bè tao mày cũng thích quản, chẳng ai mê tiền giống mày đâu.

   Dù giãy thế nào thì với sức của Can cũng chẳng thể thoát khỏi hai bàn tay như gọng kìm đang vừa bế vừa giữ chặt nó.

- P'Rio cứu em.

   Nó mếu máo la lên.

- Cậu thả Can xuống, cậu làm em ấy đau.

   Lúc này Tinn đang bế Can Rio không thể giành giật từ tay Tinn được, vì nếu làm vậy sẽ khó khăn cho Can hơn.

- Anh thật nhiều lời.

   Tinn mặc kệ Rio tiếp tục bế Can về phía phòng ý tế mặc kệ Can liên tục mắng chửi và mặc kệ luôn Rio đang không mấy vui vẻ đi phía sau.
Hắn luôn mạnh miệng nói Can cũng ham tiền như những người khác nhưng hắn lại không thể bỏ rơi người này được, lại thấy Can bị thương hắn đau vô cùng, hắn không biết phải làm sao cả. Tinn vốn đã yêu cái đứa mồm mép luôn luôn không ngơi này, yêu cái đứa không có một điểm nổi bật nào, lại học trương trình Thái nữa chứ. Đưa vào phòng y tế bôi thuốc cho Can xong xuôi Tinn lại kéo Can đi một mạch ra khỏi trường.

- Mày đưa tao đi đâu, tao có hẹn với P'Rio.

- Mặc xác hắn ta.

   Can nói lại với Rio đang còn ở phòng y tế.

- P' em có việc cần phải giải quyết mai em gặp anh sau nhé.

- Được.

   Rio nở một nụ cười cho tới khi Can đi khỏi, chợt nụ cười vụt tắt thay vào đó là một ánh mắt quỷ dị. Tay Rio nắm chặt thành nắm đấm.

- Anh quan tâm dịu dàng với em như vậy nhưng em lại chẳng để mắt tới anh mà lại đi yêu cái tên lúc nào cũng xem mình là đúng sao. Em nên là của anh mới đúng.

   Bao nhiêu dịu dàng của Rio thay thế bởi sự tức giận hằn sâu trong đôi mắt, không còn thấy một Rio dịu dàng nữa mà là một người hoàn toàn khác, đôi mắt tóe ra tia tàn độc, môi bạc mím chặt như đang tính toán chuyện gì đó.
-------

- Mày lôi tao đi...

   Can chưa nói dứt câu thì Tinn đã chặn miệng nó lại bằng một nụ hôn. Can đẩy Tinn ra bằng tất cả sức lực bú sữa 18 năm qua, nhưng với sự nhỏ bé của nó thì làm sao mà đẩy nổi thân hình to lớn của Tinn được.

- Em mà lộn xộn tôi trực tiếp thượng em tại đây.

   Can lập tức im lặng không dám lộn xộn nữa.

- Em thích tiền cũng được , không sao tôi tình nguyện dâng hết những thứ em cần cho em miễn em tránh xa tên Mario ra. Tôi cũng có tiền không phải mình anh ta có.

- Mày có tin tao đập mày một trận không?

   Can tức giận lắm muốn dơ tay đánh Tinn, nhưng hắn ta chụp được tay nó, nhẹ hôn lên bàn tay nó rồi mở miệng nói.

- Đánh tôi em sẽ đau, không cần đánh

  Vừa nói Tinn vừa kéo Can vào xe đưa đi mà không để thằng nhóc phản kháng được chút nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro