Chương 4: Bộ sưu tập ảnh của KengKla.
Buổi tối như thường lệ Kengkla chở Technic về sau khi buổi học thêm kết thúc cậu ta lại bắt đầu như thường lệ với một câu cửa miệng khiến Nic cũng phải chán ngấy.
- P'No chưa về sao?
Nic lắc đầu tỏ vẻ rất bình thường.
- Bình thường nếu P'No về muộn thì sẽ ngủ ở nhà P'Tybe.
- Lại là Tybe sao. Thật sự tao không chấp nhận chút nào cả, mày phải để ý tới P'No cho tao biết chưa.
Mặt mày cậu ủ rũ vì không được nhìn thấy mặt cush của cậu, đôi mày chau lại ão não vô cùng.
- Khoan khoan đã, tao có cái này cho mày, khá tiện ích cho mày làm việc " ấy " đó nha, khỏi phải đi “dạo" nhỉ.
Kla dừng động tác mở cửa xe lại, quay phắt thái độ 180 nhìn phía Nic, tay đút túi quần cười nhếch miệng bộ dáng cực kỳ tà.
Nic gian manh bán đứng cả anh trai của mình, cầm điện thoại lên giơ ra trước mắt Kla, đập vào mắt Kla là P'No đang ngủ, đôi mắt nhắm nghiền, môi hé mở nhẹ, với môt cái tướng ngủ đối với Kla thì nó rất chi là gợi tình.
Kla toan lấy tay muốn cầm điện thoại của Nic nhưng Nic nhanh tay hơn, nó rút ngay tay lại mang theo sự hụt hẫng của ai kia.
- Ao, dễ dàng vậy sao?
Kla hất mặt dựa vào chiếc xe Lamborghini màu đen khá đắt đỏ của cậu, tay vẫn đút túi quần miệng vẫn nụ cười ấy, một nụ cười cool boy.
- Muốn gì thì nói đi nào? Làm sao mới gửi hình P'No cho tao?
- Ao, chỉ là ...
- Nói đi nào.
- Định mượn xe của mày vì tao có hẹn với chị gái đại học.
- Có lẽ không được rồi, mày không có bằng lái không thể lái.
- Thật trùng hợp quá, hôm qua tao mới thi bằng lái xong nha.
Nic đã chuẩn bị kế hoạch bán anh mình từ trước rồi nên nó sẽ không dễ dàng mất đi phi vụ này đâu. Nic nghĩ thầm trong bụng.
" Nhìn mặt Kla là biết si mê tới nơi rồi, nhìn cái mắt si mê thế cơ mà, haha, phải dính là cái chắc ".
- Tao không muốn đua theo mày, giúp mày những việc như thế được, nếu không tao lại không muốn P' No nhìn tao bằng hướng xấu, và bằng ánh mắt nhìn đứa trẻ hư được.
Tay Kla gác lên đầu xe, mặt ra vẻ nghiêm túc như một học sinh trung học gương mẫu, chân bắt chéo nói câu cậu cho là hợp tình hợp lý vô cùng khiến Nic phải buồn cười với thằng bạn gian tà từ trong trứng của mình.
- Mày mà cũng nói được những câu này sao, mày thì ngoan hiền nỗi gì chứ, nhưng không sao anh tao ngu ơi là ngu sẽ không biết gì đâu.
Nó nhiệt tình mắng anh nó ngu tới mức không hiểu nổi nó có phải em ruột No không nữa, như một thằng em trời đánh vậy.
Kla lại cười cười ánh mắt thì cứ dán vào điện thoại đang ở trong tay Nic, cậu muốn có hình P'No vô cùng cậu nói bằng chất giọng ngân dài ra.
- Thôi được, thì... miễn sao mà... P'No không biết... và nghĩ xấu về tao là được.
Nic gật đầu cái rụp tỏ ý thỏa thuận, Kla đưa chìa khóa xe ra, Nic muốn chụp lấy nhưng cậu giật lại.
- Khoan khoan, hàng tới, đồ về.
Nic cười cười chỉ chỉ tay vào mặt thằng bạn thân.
- Khá cho mày, rất khôn.
Nói đoạn nó cầm điện thoại lên gửi line cho Kla.
- Mở xem đi.
Kla xem thì thấy Nic gửi thêm chục tấm theo kèm, có những tấm P'No không mặc áo mà chỉ mặc độc một chiếc quần đùi ngắn vô cùng đang say sưa ngủ, dáng ngủ cực kỳ quyến rũ, đôi môi anh đào hồng hồng, làn da trắng nõn , ánh mắt mơ màng khi ngủ câu dẫn người khác phạm tội. Kla chỉ muốn cắn một cái vào đôi môi ấy, cậu trợn mắt lên nhìn, cậu cảm giác được hạ thân mình bắt đầu cứng lên rồi. Cậu sợ quá thất thố vội vàng tắt điện thoại mở cửa xe vừa nói.
- Mai tao sẽ đưa xe cho mày đi tán gái, thỏa thuận.
- Thỏa thuận.
Kla và Nic đập tay nhau một cái, Kla vội vàng bước vào xe lái xe cấp tốc trở về nhà. Cậu không xong rồi.
" Hắt xì, hắt xì " No đang ngồi trong phòng trà tự nhiên hắt hơi liên tục. Tybe lấy làm lạ mới chọc ghẹo.
- Mày bị ai mắng hay sao mà hắt xì thế?
- Tao cũng không biết nữa, nãy giờ hắt xì hoài.
Anh cùng Tybe đi nghe Tum hát, rất buồn cười khi mà người yêu hiện tại của Tybe lại là người yêu cũ của em trai kiêm cush của Tum. Nghĩ tới cái cuộc tình éo le phức tạp giữa Tybe - Tharh - Tar - Tum, Tybe là bạn của Tum, bạn của Tar, Tar lại là người yêu cũ của Tharh, Tharh lại là người yêu của Tybe.
- Aizzz xiiii, phức tạp thật chứ.
Lắc đầu xua tan cái suy nghĩ ngao ngán đang hiện ra trong đầu của anh.
- Chuyện gì làm một đứa như mày phải bổ não vậy.
- Không có gì. Tối nay tao ngủ nhà mày tiện không?
- Được.
No dường như nhớ ra chuyện gì đó bất chợt hỏi Tybe.
- Ách, vậy chồng mày.
Tybe phun luôn ly nước đang uống dở vào người No.
- Tharn ở nhà Tharh, không ở chung.
- Vậy có gì mà mày bất ngờ tới mức phun nước vào người tao.
- Chẳng lẽ mày đang có ý nghĩ đen tối trong đầu.
Tybe sợ No nhiều lời nên lôi đi để đỡ nghe những lời nói phát ra từ miệng bạn thân của mình.
Kla trở về nhà với khuôn mặt vặt vẹo vì chịu đựng sự khó chịu, hạ thân của cậu cương lên, đi một mạch lên lầu đóng cửa " rầm " một tiếng khiến người giúp việc đang lau dọn gần đó phải giật mình làm rơi chiếc khăn đang lau bình hoa.
Bước vào phòng cậu thở hỗn hễn kiềm chế cảm xúc của mình, chợt nhớ đến ánh mắt mơ màng, đôi môi ướt át căng mộng của anh, cậu nuốt nuốt nước miếng, cầm điện thoại lên nhìn ảnh anh trong abum, dục vọng càng cứng lên. cậu chạy thật nhanh vào nhà tắm cởi bộ quần áo khiến cậu vướng bận cũng như khiến cậu nóng nảy khó chịu ra. Cậu cảm giác dược hạ thân mình đang nóng rực giật giật, hít một hơi thật sâu cậu lẩm bẩm.
- Xin lỗi P'No em thật sự quá biến thái rồi.
Đôi mắt Kla khép hờ, miệng cười nhẹ hé mở, tay cầm lấy vật đã sớm cương cứng vuốt ve lên xuống được một lúc tay bắt đầu nhanh hơn liên tục luận động.
Trong đầu cậu lúc này tràn ngập hình dáng của anh, nó khiến cậu càng lúc càng chìm sâu vào tầng khoái cảm dục vọng, khuấy động cự vật của mình vài lượt thật mạnh mẽ, eo cong lên, màu trắng tinh dịch như mũi tên bắn lên vách tường nhà tắm. Kla thở hỗn hễn từ từ ngồi xuống bồn tắm, ánh mắt vẫn còn tầng sương bao phủ, cậu biết cậu thật sự đã chìm sâu vào bẫy tình mà P'No vô tình giăng ra rồi, có lẽ cậu còn phải tự an ủi chính mình dài dài, ai bảo cậu đâm đầu yêu anh làm gì cơ chứ, anh hơn cậu tận bốn tuổi, cậu làm sao để nói ra tình cảm của mình dành cho anh đây.
Cậu tắm rửa sạch sẽ, khi bước ra khỏi nhà tắm cậu vẫn còn chìm sâu trong mớ suy nghĩ viễn vông, những suy nghĩ về tình yêu ngang trái mà cậu trót dành cho anh. Cậu không thể tập trung vào làm bài tập được, cậu thật sự bị mớ hỗn độn sự việc chen hết vào đầu.
Thở dài mở cửa sổ, cậu bước tới gần cửa để cho gió lùa vào, nó sẽ khiến cậu tỉnh táo đôi chút. Cơn gió nhè nhẹ thổi bay mái tóc Kla, gió mơn trớn lên làn da của cậu, gió nhè nhẹ khiến tâm hồn cậu bớt nặng trĩu hơn. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu không còn là cậu, khác hoàn toàn bản tính cậu vốn có, có lẽ đêm nay lại là một đêm dài.
10:00 p.m
- Ae ...
- Hửm?
Ae trả lời lại tiếng gọi của Pete trong khi tay đang làm bài tập về nhà. Từ ngày hắn sang ở chung với Pete hắn đã không còn phải đau đầu với cái thằng Pound đồi trụy nữa, nhưng ở với Pete lại khiến hắn kiềm không nổi ham muốn. Thế nhưng hắn lại không thể hành hạ cậu thiếu gia mềm mềm này được, sẽ khiến nó đau, vậy nên toàn là chuỗi ngày an ủi trong nhà vệ sinh, một cực hình với hắn mà. Hắn cố gắng không nghĩ tới Pete nữa, chuyên tâm vào bài tập của mình.
- Ae....
Pete ngân dài giọng gọi hắn, tay trái cầm đầu mót TV, tay phải chống cằm, khuôn mặt vô cùng không vui, nhìn là biết cậu ấm đang rất uất ức khi gọi mà bạn trai mình chẳng hề quay đầu lại nhìn một cái. Ae thì vẫn ậm ừ cho qua chuyện chứ không hề quay đầu lại xem chuyện gì, cậu cầu thủ đá banh sợ nếu quay lại sẽ không kiềm chế được mà lột sạch sẽ tên công tử trăng trắng kia mà “ăn” không còn xương. Được một lúc nghe tiếng đầu mót rớt xuống sàn nhà " cạch" một tiếng, cậu ấm tức giận ném gối và đầu mót xuống sàn nhà rồi đi một mạch vào phòng đóng cửa cái rầm rồi hét lớn.
- Ae hết thương mình rồi, mình gọi Ae không thèm quay đầu nhìn mình, hứ.
Cậu cầu thủ đá banh ngơ ngác trước hành động lạ của người yêu, hắn lẩm bẩm.
- Bình thường nó đâu có như vậy sao hôm nay khác như vậy, nóng nảy.
Hắn giật mình kêu không ổn, vội vội vàng vàng chạy vào gõ cửa phòng.
" cốc cốc ".
- Pete à! Sao vậy? Tao xin lỗi mà, mở cửa đi.
Không động tĩnh.
- Pete.
- Ae đi mà ngủ ở ngoài sôfa đi.
Nói đoạn cánh cửa hé mở, một cái gối bị ném ra ngoài một cách không thương tiếc. Cậu cầu thủ đá banh miệng méo xệch vội vàng dơ tay chặn cửa lại.
- Chuyện gì vậy?
- Ae hết thương mình rồi.
- Đâu có.
- Vậy tại sao mình gọi Ae không nghe.
Ánh mắt của cậu ấm đỏ hoe ngân ngấn nước như trực khóc, khuôn mặt ủy khuất tới cực điểm.
- Không phải mà, tao không có ý đó.
Hắn vừa nói vừa kéo Pete ra khỏi cửa phòng rồi ôm lại.
- Chỉ là tao...
- Ae làm sao?
- Tao lại cứng nữa rồi. Nhưng tao không thể lúc nào cũng đè mày ra “ăn” được.
- Không sao mà Ae.
Cậu cầu thủ đẩy nhẹ cậu ấm ra.
- Mấy lần trước thì được, nhưng hôm nay tao không thể, hôm qua cơ thể mày đã rã ra rồi, chỗ đó còn bị thương nữa. Không được.
Hắn nhìn nhìn xuống dưới chỗ mông của Pete rồi nói khiến Pete ngượng chín cả mặt.
- Không sao. Hôm qua bôi thuốc, khỏi rồi.
- Không nói nhiều, tao ra sôfa ngủ cũng được.
Nói đoạn cậu cầu thủ đá banh ôm lấy gối toan đi ra thì Pete gọi lại.
- Vậy ... Thì Ae ngủ bên cạnh mình cũng được không cần... Phải ...
- Nhưng tao...
- Mình không muốn ngủ một mình, mình quen có Ae rồi.
Ae cười cười nhìn vào cậu người yêu đẹp trai với nước da hồng hồng trăng trắng trước mắt.
- Vậy lúc nãy ai ném gối đuổi tao ra sôfa nhỉ.
- Mình... Không... Mình chỉ tức giận vì Ae không quan tâm tới mình.
- Thôi được rồi.
Cậu cầu thủ đá banh xoa xoa đầu cậu ấm rồi nắm tay kéo vào phòng, leo lên chiếc giường êm ái, ôm thân thể mềm mại của người yêu, hắn kéo chăn phủ lên cho cả hai rồi nhẹ nhàng hôn một cái vào vành tai của Pete người mà hắn yêu hơn chính bản thân mình.
- Ngủ ngon.
- Ngủ ngon.
Pete đáp lại cậu bằng một câu chúc rồi nhắm mắt lại, cả hai đi vào giấc ngủ mà không bị sự ham muốn quấy rối nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro