A là chủ nợ của tôi
Chung hân chạy mải miết, mải miết cho đến khi chân cô đẫm máu nhưng cô vẫn tiếp tục chạy. Cô chạy vào 1 nhà vệ sinh công cộng gần đó.cô vô tình đụng phải 1 người. Dáng người to lớn của anh ta làm cho cô trở nên vô cùng nhỏ bé. Xung quanh a ta tỏa ra 1 hơi lạnh thế kỷ. A ta áp mặt xuống, nói với cô:
"Cô đi trốn nợ?"
Cô ko trả lời. Chợt bị a nhấc bổng lên vai . cô dãy dụa :
" a làm cái trò gì thế? Thả tôi xuống"
A ko thèm để ý đến cô. A gọi 1 cú điện thoại cho ai đó :
" tìm thấy dc vật nhỏ rồi "
What? Ko lẽ a ta là chủ nợ của mình.- Trong đầu cô đang có rất nhiều nghi vấn. Thôi rồi. Thoát ra rồi tính tiếp đã. Cô thúc 1cú vào bụng a , cứ tưởng là a ta sẽ buông mình xuống mà ôm bụng nào ngờ a ta lại ko hề hấn gì.
" xin lỗi chưa nói cho cô biết tôi là 1đai đen chính hãng "
Cô sốc toàn tập luôn .a ko nói nhiều nữa trực tiếp đánh 1 đường vào gáy cô. Cô ngất đi. To be continued
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro