Phần 8
Kim Tử Long ngồi một mình trong phòng khách, trên tay là lá đơn ly hôn từ tòa án. Căn nhà yên tĩnh lạ thường, chỉ có tiếng đồng hồ tíc tắc, như nhấn mạnh thêm sự nặng nề trong lòng anh. Đột nhiên, cửa nhà bật mở, Ngọc – vợ cũ của anh – bước vào. Khuôn mặt cô lạnh lùng, ánh mắt đầy toan tính. Cô đã trở về từ Mỹ, mang theo cơn bão tố sắp sửa ập đến.Ngọc nhìn thẳng vào anh, giọng lạnh lùng:"Anh Long, anh nghĩ em sẽ dễ dàng chấp nhận chuyện này sao? Em vừa về đã nghe tin anh đang sánh đôi với cô gái khác. Anh có còn chút trách nhiệm nào với gia đình này không?"Kim Tử Long ngẩng đầu lên, vẫn giữ bình tĩnh:"Ngọc, em biết rõ mọi chuyện giữa chúng ta đã kết thúc từ lâu. Chính em là người chủ động ly hôn, còn bây giờ, em về đây với mục đích gì?"Ngọc nhếch môi cười, giọng cô sắc lạnh và đầy mỉa mai:"Mục đích của em? Anh không nhìn ra sao? Cô ta – Thoại Mỹ – chính là lý do khiến anh bỏ rơi gia đình này. Anh nghĩ em sẽ để yên cho chuyện này sao?"Sự tức giận dần hiện rõ trong mắt Kim Tử Long. Anh đứng bật dậy, ánh mắt rực lên:"Ngọc, đừng đổ lỗi cho người khác. Mối quan hệ giữa anh và Thoại Mỹ hoàn toàn là công việc. Cô ấy không liên quan gì đến sự đổ vỡ của chúng ta!"Ngọc tiến lại gần anh, giọng đầy cay đắng:"Công việc? Nếu chỉ là công việc, tại sao anh lại luôn xuất hiện bên cô ta? Fan hâm mộ còn đẩy thuyền hai người nữa kìa. Anh nghĩ em không biết chuyện gì đang diễn ra sao?"Kim Tử Long nhìn thẳng vào mắt cô, không giấu nổi sự phẫn nộ:"Em biết rõ, mọi chuyện đã kết thúc từ trước khi có bất kỳ chuyện gì xảy ra. Đừng lôi Thoại Mỹ vào để che giấu những sai lầm mà chúng ta đã gây ra trong cuộc hôn nhân này."Ngọc ngả người ra ghế, giọng nói ngọt ngào nhưng đầy xảo trá:"Vậy thì, em có một điều kiện. Anh đưa cho em tất cả tài sản – căn nhà này, tài khoản chung – và em sẽ rời đi. Không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa. Nhưng nếu anh không đồng ý... em sẽ mở họp báo, để mọi người biết rằng chính Thoại Mỹ là người thứ ba đã chen vào gia đình chúng ta. Lúc đó, sự nghiệp của anh và cô ta sẽ tan tành."Sự tức giận sôi sục trong lòng Kim Tử Long, đôi tay anh nắm chặt đến mức run lên:"Ngọc, em thật sự trở nên độc ác như thế này sao? Em có thể nói ra những lời tàn nhẫn và bẩn thỉu như vậy mà không thấy hổ thẹn sao? Thoại Mỹ hoàn toàn vô tội, và em biết rõ điều đó!"Ngọc nhún vai, vẫn giữ nụ cười lạnh lùng:"Vậy thì anh hãy chọn đi, anh Long. Là danh tiếng và sự nghiệp của anh, hay là tài sản này? Em không cần gì ngoài tiền để bắt đầu lại cuộc sống của mình ở Mỹ."Kim Tử Long giận dữ, nhưng anh cố gắng giữ bình tĩnh:"Em thật sự muốn tiền hơn tất cả những gì chúng ta từng có sao? Em muốn hủy hoại cuộc đời của bao nhiêu người chỉ để đạt được tham vọng ích kỷ của mình?"Ngọc nhìn thẳng vào anh, giọng ngạo mạn:"Anh không còn lựa chọn nào khác đâu. Hoặc em có tất cả tài sản, hoặc cả sự nghiệp của anh và Thoại Mỹ sẽ bị hủy hoại. Quyết định đi."Kim Tử Long, sau một hồi lặng thinh, cuối cùng lên tiếng, giọng anh trầm xuống nhưng kiên quyết:"Được. Em có thể lấy hết tài sản, nhưng có một điều kiện... Maika – con gái của chúng ta – phải ở với anh. Anh sẽ không để em mang con bé đi và phá hủy cuộc sống của nó."Ngọc thoáng sững sờ, nhưng cô nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, nụ cười nhếch môi vẫn không thay đổi:"Maika? Anh nghĩ con bé sẽ chọn anh thay vì mẹ nó sao? Em là người sinh ra nó, và anh chỉ là người cha lo cho sự nghiệp hơn gia đình. Nhưng nếu anh muốn thỏa thuận... chúng ta sẽ thỏa thuận."Kim Tử Long không chần chừ:"Anh đồng ý. Toàn bộ tài sản này sẽ là của em, nhưng Maika phải ở với anh. Nếu em không đồng ý, hãy đi mà làm cái họp báo hèn nhát của em. Anh sẽ đối mặt với tất cả."Ngọc mỉm cười đắc thắng, bước ra cửa. Trước khi rời đi, cô quay lại nhìn anh một lần nữa, giọng cô vang lên đầy ám chỉ:"Anh đã chọn đúng. Cảm ơn anh vì tài sản này, còn con gái... để xem nó có thực sự muốn ở với anh không."Khi bóng Ngọc khuất sau cánh cửa, Kim Tử Long cảm thấy căn nhà trở nên trống rỗng hơn bao giờ hết. Anh đứng lặng trong căn phòng, đôi mắt hướng về nơi mà trước đây từng là tổ ấm của gia đình anh. Lá đơn ly hôn đã ký trên bàn, nhưng lòng anh nặng trĩu. Anh biết rằng trận chiến thật sự vẫn còn ở phía trước, và lần này, anh sẽ không lùi bước.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi Ngọc rời đi, Kim Tử Long cầm điện thoại lên gọi cho Thoại Mỹ. Giọng anh nặng nề khi kể lại mọi chuyện. Ở đầu dây bên kia, Thoại Mỹ lặng yên lắng nghe, trái tim cô như bị bóp nghẹt."Em không nghĩ mọi chuyện lại đi xa như thế này... Em không muốn trở thành cái cớ cho bất kỳ điều gì trong cuộc đời anh."Kim Tử Long đáp lại, giọng đầy sự tha thiết:"Thoại Mỹ, em không phải cái cớ. Em là lý do duy nhất khiến anh muốn tìm lại chính mình. Đừng nghĩ rằng em có lỗi. Anh sẽ bảo vệ em, dù có chuyện gì xảy ra."Nước mắt rơi trên má Thoại Mỹ, nhưng cô cố nén lại, giọng cô yếu ớt nhưng kiên quyết:"Nhưng nếu Ngọc thực sự làm chuyện đó... tất cả mọi thứ anh xây dựng sẽ bị phá hủy. Anh nghĩ rằng em sẽ hạnh phúc khi nhìn anh mất đi tất cả sao?"Kim Tử Long cắt ngang, giọng chắc nịch:"Anh không quan tâm cô ta nói gì. Anh sẽ đối mặt với tất cả, vì anh không thể để người phụ nữ đó hủy hoại em, hủy hoại tình cảm của chúng ta."Thoại Mỹ khẽ thở dài, nước mắt vẫn không ngừng rơi. Cô hiểu rằng tình cảm của Kim Tử Long dành cho mình là chân thật, nhưng cô cũng hiểu rõ trách nhiệm nặng nề mà anh đang phải gánh vác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro