Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36

Trong lúc Xích Quỷ đang đứng đối diện với bọn người, vì một nghìn lượng vàng, đã đến nơi đây để lấy mạng Xích Quỷ.
Thì cách đó không xa.
Nàng Uất Kinh Hồng, người con gái mà Xích Quỷ đã xem như người vợ chưa cưới của mình, đang đứng trông ra.
Uất Kinh Hồng, cái tên ấy rất thân thương với Xích Quỷ. Nhưng cái danh xưng Ngọc Nữ Sát Thủ, lại làm cho giới giang hồ đất Việt kinh khiếp.
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng, lúc này đang đứng với Hắc Tam Lang, người cùng tổ chức sát thủ.
Nay nghe Hắc Tam Lang, nói rằng;
_ Muội vì một đứa bé không thân, không thích, lại rời khỏi tổ chức đến bảy năm. Nay vì một người, người không ra người, quỷ không ra quỷ, lại đi từ chối tình cảm của Hắc Tam Lang dành cho muội.
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng lắc đầu, mắt nhìn về phía Xích Quỷ.
_  Hắc Tam Lang! Có những thứ không thể cưỡng cầu được. Uất Kinh Hồng với Hắc Tam Lang, từ nhỏ chúng ta đã lớn lên trong tổ chức, cùng nhau luyện kiếm, luyện đao, cùng thi hành nhiệm vụ, muội cũng nghĩ suốt cuộc đời của muội, sẽ ở trong tổ chức cho đến khi hết cuộc đời. Nhưng đến khi gặp Lan Lan, không hiểu sao, muội muốn cho Lan Lan một cuộc sống đơn thuần như bao đứa trẻ khác. Một cuộc sống bình yên, được vui chơi, được học hành.
Hắc Tam Lang nghe Uất Kinh Hồng nói như vậy, mới bảo:
_ Vì Lan Lan! Muội chịu nhịn nhục, cho người ta đánh, đến người đầy vết thương, mà Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng, lúc trước, chỉ cái liếc mắt đã ra tay giết người, đến mắt cũng không chớp một cái.
Uất Kinh Hồng chỉ lắc lắc đầu:
_ Có những việc không lấy lí lẻ thường tình, mà xét được, đôi khi muội cũng không hiểu cả chính bản  thân mình.
Hắc Tam Lang nghe Uất Kinh Hồng nói như vậy, với ánh mắt nhìn Xích Quỷ, với giọng nói buồn bã.
_ Thế Uất Kinh Hồng muội với Xích Quỷ thì sao? Không lẻ muội cũng thấy thương cảm như Lan Lan, rồi xả thân hi sinh vì Xích Quỷ, quả thật như vậy, thì muội quả có một tấm lòng của bồ tát.
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng lắc đầu.
_ Muội yêu Xích Quỷ, muội muốn ở bên cạnh Xích Quỷ mãi mãi. Cái cảm giác ấy ở bên cạnh huynh muội không có, ở nơi huynh muội chỉ có một cảm giác huynh là vị ca ca, mà muội rất kính trọng.
Hắc Tam Lang lắc đầu:
_ Thế thì cả cuộc đời này Hắc Tam Lang đành chôn chặt tình cảm của mình, ở sâu nơi trái tim, dù sao Uất Kinh Hồng muội, cũng xem ta là một vị ca ca, mà muội kính trọng, thế cũng hơn không có gì cả.
Lúc này Hắc Tam Lang nhìn Xích Quỷ, rồi bảo với Uất Kinh Hồng.
_ Uất Kinh Hồng muội, đã đến lúc muội hãy đi cứu vị hôn phu của mình, có cần Hắc Tam Lang này, giúp cho một tay hay không?
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng, chỉ nói:
_ Nếu huynh muốn thì hãy giúp vậy.
Hắc Tam Lang cười bảo:
_ Dù sao cũng là người trong lòng của muội, sau này cũng là em rể của Hắc Tam Lang này, không lẻ Hắc Tam Lang trơ mắt nhìn người trong lòng của muội đi vào cửa tử.
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng, đang định nhớm chân phóng xuống, để giải vây cho Xích Quỷ, thì Hắc Tam Lang, ngăn lại.
_ Uất Kinh Hồng muội! Hãy từ từ để xem, người của muội không hẳn là người tầm thường, không tự dưng bọn chính phái, lại thành lập liên minh chính nghĩa để truy sát Xích Quỷ.
Ngọc Nữ Sát Thủ Uất Kinh Hồng trong lòng đã lo lắng cho Xích Quỷ, nhưng nghe Hắc Tam Lang nói như vậy, cũng muốn nán lại để xem tài nghệ của Xích Quỷ. Nhưng chỉ sợ Xích Quỷ không may bị làm sao, thì có hối hận cũng đã muộn, đang định xông ra, thì nghe Xích Quỷ đang đứng ở nơi đương trường cười lớn:
_ Các ngươi muốn lấy mạng của Xích Quỷ, thì đừng trách ta ra tay độc ác? Cái đó là do các ngươi, chứ không phải là ở nơi Xích Quỷ này?
Xích Quỷ nói xong liền cười lên, từng tiếng cười như quỷ tru từ chín tầng địa ngục.
Tiếng cười của Xích Quỷ, có cái gì đó uất hận vì oan ức, không nói nên lời, nhưng cho dù như vậy, thì nghìn lượng vàng của liên minh chính nghĩa, cứ như một thứ ma lực mảnh liệt, thôi thúc, bọn người họ Khương xông đến.
Chúng bỏ tất cả ngoài tai, giết Xích Quỷ có nghìn lượng vàng, võ công của Xích Quỷ, chỉ có vị trang chủ họ Trần nhìn thấy, cứ như vị trang chủ họ Trần đã bảo:
_ Xích Quỷ cùng đồng bọn đã bỏ mê dược với đầu độc, mới giết chết ba mươi người của Trần trang chủ.
Hôm nay Xích Quỷ đang đi một mình, đây là lúc tiêu diệt Xích Quỷ, để lấy nghìn lượng vàng, giương danh thiên hạ.
Bọn người họ Khương liền ào ào xông lên. Từng ánh đao, ánh kiếm lóe sáng, cứ ngỡ như chỉ một chớp mắt, Xích Quỷ sẽ bị giết chết.
Xích Quỷ lúc này vẫn đứng yên lặng, tay cầm thanh đoản kiếm, gương mặt vốn đã nhiều sẹo ngang, sẹo dọc, nay lại lạnh tanh tựa giá băng, ánh mắt sắc như kiếm. Xích Quỷ nhếch mép cười:
_ Đó là các ngươi tự chuốc lấy, đừng trách ta ra tay tàn độc?
Bọn người của họ Khương xông đến, đang định vung vũ khí chém xuống, thì Xích Quỷ đã ra chiêu.
Chiêu kiếm thứ nhất, với chín biến hóa,  chiêu kiếm của Vô Danh tăng, đã được Xích Quỷ thi triển.
Một chiêu kiếm với chín biến hóa, đầy sát khí, đã lấy đi chín nhân mạng của bọn người họ Khương. Chín người đã ngã xuống, trước kia Xích Quỷ sẽ ngừng tay lại khuyên bảo bọn người kia dừng lại. Nhưng lúc này vì nàng Uất Kinh Hồng, cùng với cô bé Lan Lan, tự dưng biến mất, làm cho Xích Quỷ cần một nơi để phát tiết. Bọn người họ Khương đến vừa đúng lúc.
Chiêu kiếm thứ nhất vừa được thi triển, chín mạng người đã gục ngã, chiêu kiếm thứ hai được thi triển, thêm, chín nhân mạng chẳng toàn thây.
Xích Quỷ lúc này cứ trông như con quỷ khát máu., từng chiêu kiếm được thi triển liên hoàn, liên hoàn, cho đến khi người cuối cùng gục ngã, chẳng còn một ai sống sót.
Cái gã họ Khương, vì muốn có danh tiếng, vừa muốn có nghìn lượng vàng, đang nằm yên lặng trên mặt đất, mắt mở to, nhìn lên bầu trời. Giờ đây không biết gã họ Khương đang nghĩ gì? Họ Khương đang tiếc rằng mình tài không bằng người, nên chẳng giết chết được Xích Quỷ, để lấy nghìn lượng vàng, ở nơi liên minh chính nghĩa, hay họ Khương đang tiếc nuối những ngày vui vẻ ở nơi trần thế, hô mưa gọi gió? Nhưng cho dù như thế nào, thì cái khoảnh khắc ngắn ngủi ấy cũng không còn nữa. Từng dòng máu từ thân thể của họ Khương, chảy ra lênh láng. Họ Khương nấc lên một cái, linh hồn cứ nhìn mãi thân xác mà chẳng muốn rời đi, nhưng tất cả đã muộn, muộn mất rồi.
Còn Xích Quỷ thu thanh đoản kiếm lại, rồi nhìn những thân người nằm ngổn ngang trên mặt đất, rồi òa khóc nức nở. Xích Quỷ hét lớn.
_ Tại sao? Tại sao? Tại sao lại như thế này?
Xích Quỷ đưa mắt nhìn bầu trời xanh, lộng gió, đưa mắt nhìn từng cánh chim đang hối hả bay về phương Nam, rồi ngồi xuống bên cạnh đường mà khóc nức nở.
Bao nhiêu câu hỏi tại sao, đang bay nhảy trong đầu Xích Quỷ. Từ phương Nam xa xôi, một chàng trai trẻ ở nơi xóm nhỏ đi đến kinh thành, mang bao nhiêu hoài bão, với mong muốn học y cứu người, kiếm chút công danh, thế mà nay lại thành Xích Quỷ, một kẻ giết người không ghê tay.
Nhưng tại sao? Tại sao bọn họ muốn lấy mạng Xích Quỷ. Liên minh chính nghĩa là cái gì? Là ai? Vì sao lại muốn lấy mạng sống của Xích Quỷ.
_ Một nghìn lượng vàng. Ha! Ha! Ha! Mạng của Xích Quỷ, giá một nghìn lượng vàng.
Xích Quỷ cười xong, thì khóc, khóc xong lại cười. Nhưng dù sao Xích Quỷ phải đi tìm nàng Uất Kinh Hồng, cô bé Lan Lan và Mục Thu Bạch đế tháo sợi xích sắt ở chân.
Xích Quỷ chẳng buồn nhìn những thân người nằm ngổn ngang kia, vội vàng bước đi, với tiếng kêu loảng xoảng trên đường.
Muốn biết sự thể ra sao? Xin mời mọi người xem chương sau sẽ rõ.

                          Hết chương 36

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro