CHƯƠNG 3: TRỞ VỀ TỪ CÕI CHẾT
Tất cả những người có mặt ở đó sau khoảng 10 phút chờ đợi sự chuẩn bị, liền kéo nhau tiến vào một căn phòng vô cùng rộng lớn, kẻ bàn ra người tán vào vô củng sôi nổi. Dĩ nhiên, chủ đề nóng là cái xác không hồn nhỏ xíu kia.
Nó có trở thành Vampire hay Tân Chúa Tể của họ không, sẽ được quyết định trong phút chốc, sau "phép thử đặc biệt"!
Ngọn đèn leo lét trên tay một tướng quân Ma-cà-rồng dẫn đường soi vào cánh cửa cuối hành lang dẫn đến căn phòng hành lễ.
Căn phòng rộng lớn có trần nhà cao vút, nhưng không choáng ngợp và lạnh lẽo, vì dưới sàn là vô vàn những ngọn nến trắng được thắp sáng choang trên bậc hành lễ, huyền hoặc và vô cùng trang trọng. Ngoài Vermouth còn có 3 nữ tư tế Ma-cà-rồng trợ giúp, các Vampire khác kể cả Gin đều đứng ở dưới. Ngài ngồi trên một chiếc ghế đã được trịnh trọng chuẩn bị sẵn dành cho mình, chống cằm quan sát.
Vợ chồng nhà Kudo đứng gần đó, được giám sát bởi Vodka và một vài Vampire dưới quyền.
Ở giữa hàng ngàn điểm sáng là một cây thánh giá rất lớn và dưới chân nó là một chiếc bàn bằng gỗ cây bách tán, có lót bên trên là một lớp vải lanh trắng.
-Xem ra chuyện Vampire sợ thánh giá là chuyện con người thêu dệt nên rồi! –Yukiko thì thầm với chồng.
-Ừ! Con người chỉ muốn có thêm một chút "phép màu" để giúp bản thân mạnh mẽ hơn khi đối diện với thế lực bóng tối thôi...
Vermouth chầm chậm tiến đến, đặt thằng bé có cái tên Shinichi lên bàn và tháo chiếc khăn đang quấn quanh người nó ra. Ngay sau khi đỡ lấy chiếc bình ngọc từ tay một trong ba nữ tư tế trợ giúp, nàng đưa chiếc bình lên cao quá đầu và đọc lời khấn:
-Hỡi các vị thần tối thượng của Vampire đã che chở và ban tặng cho giống nòi chúng con sức mạnh, tốc độ, lòng dũng cảm, trí thông minh... Xin Người hãy dùng quyền năng tột đỉnh và cái nhìn sáng suốt của mình để nhìn thấu số mệnh đứa trẻ loài người vừa bị Thần Chết triệu gọi, hãy đưa nó về với chúng con nếu như nó chính là nhân tố quyết định sự sinh tồn của Vampire trong tương lai...
"Hãy ban cho chúng con một niềm tin vào ngày mai!"
Tất cả các Vampire đồng thanh hô lên sau lời khấn nguyện của Vermouth, âm thanh như át cả tiếng gào rú của thiên nhiên bên ngoài. Từng đôi mắt đỏ sáng rực trong đêm nhìn chăm chăm vào thằng bé loài người, khi mà giờ đây Nữ Chúa Vermouth đang nghiêng chiếc bình ngọc rưới thứ chất lỏng trừ tà vào người nó. Từng giọt Silver Bullet lạnh ngắt chạm nhẹ vào khắp da thịt đứa bé với cơ thể đã chết và thấm vào lớp vải lanh lót ở dưới.
Xong việc, nàng trao chiếc bình rỗng cho một nữ tư tế khác và lùi về phía sau khoảng 5 bước chân.
Yukiko nép sát vào người chồng, chắp đôi tay run rẩy trước ngực.
Nhiều Vampire đứng khoanh tay, kẻ thở dài người tặc dưỡi, có kẻ rít lên một câu rủa xả vô đối tượng trước giây phút như bị rút cạn không khí này.
Tất cả những gì họ cần làm bây giờ là nín thở căng thẳng và chờ đợi.
Gần 5 phút trôi qua...
Vẫn chẳng có diễn biến gì khác lạ!
Thằng bé vẫn ở đó, bất động. Tất nhiên nhiều kẻ đang tỏ ra sốt ruột và lo ngại trước tình trạng này. Đám đông bàn tán xôn xao và tỏ ra nghi ngờ.
-Sao có thể thế được?
-Rượu trừ tà đã bị đánh tráo sao??
-Không thể nào! Ngươi không thấy bàn tay nữ chúa có vết phồng rộp lúc người nâng miệng bình tưới rượu vào thằng bé và vô tình bị dính phải à? Không loại chất lỏng nào gây ra vết thương như vậy cho chúng ta như Silver Bullet kể cả nước đun sôi hay acid!
-Thằng nhóc này...sao nó không có phản ứng gì hết vậy? Nếu không là người được chọn thì nó đã cháy thành tro rồi chứ? –Một Vampire giám sát vợ chồng Hunter nhăn mặt.
-...Và nếu được chọn thì nó đã hồng hào trở lại do máu trong người đã ấm lên nhờ phản ứng với rượu...-Vodka tiếp lời trong khi nhìn sang Yusaku...rít qua kẽ răng –Có phải các ngươi đang giở trò gì không?
-Ngươi nói vậy là có ý gì? –Yukiko gắt lại.
Dường như cố tình không để ý đến phản ứng của Yukiko, Vodka chỉ vào vợ chồng họ và nói to:
-Nữ Chúa! Có phải người đã quá tự tin vào những gì mình thấy không trong khi đã có 2 tên Hunter được phép đặt chân đến lãnh địa của chúng ta và bước vào nơi hành lễ này? Và đứa con của chúng lại đang được tiến hành nghi thức đặc biệt mà tất cả những Vampire bình thường đều không có được cơ hội quý giá đó. Ngoại lệ khó chấp nhận nhất từ trước đến nay!
-Vodka! Ta làm tất cả điều này xuất phát từ lợi ích của cả dòng dõi Vampire! –Nữ Chúa không hề e dè hắn, nhìn trừng trừng như muốn khẳng định lời nói và uy quyền của mình-Đừng đem ý nghĩ chủ quan cố hữu của ngươi ra để phản bác ta!
-Nhưng người hãy nhìn đi! Kể cả Silver Bullet cũng không thể giúp chúng ta khẳng định được nó có thuộc về chúng ta hay không. Thế này thì có đáng để nghi ngờ 2 kẻ kia không???
-Im đi Vodka! –Chúa Tể ra lệnh cho hắn –Ngươi định làm loạn khi có sự hiện diện của ta ở đây à?.
-Thưa Chúa Tể tối cao! Hãy trừ khử những tên này để trừ hậu họa về sau...
Vodka chưa dứt lời thì đám đông đã rộ hẳn lên, những gương mặt trắng bệch lộ rõ vẻ ngạc nhiên sáng bừng khi một ánh chớp lóe lên chốc lát.
Cái xác chết nhỏ bé khẽ rùng mình, và dưới lớp da non như có hàng trăm con côn trùng ngọ nguậy trườn bò nhanh khủng khiếp, trường cả lên lớp da mặt khiến gương mặt thằng bé trở nên biến dạng, và sau đó...
Đứa trẻ bốc bỗng cháy bùng lên, ánh lửa màu xanh dương nóng kinh hoàng như hỏa ngục thiêu đốt.
Từng đôi mắt đỏ gằn lên, miệng rào rú điên cuồng.
-CÁI QUÁI GÌ VẬY???
Yukiko đứng chết trân, nước mắt lưng tròng và sau đó thét lên lao đầu đến bên con mà Yusaku không kịp ngăn cản. Các Vampire chắn ngang đều bị đánh ngã nhào bằng tốc độ và sức mạnh kì quái của một Hunter huyền thoại.
Ngay khi Yukiko phóng vút qua đầu của một tên Vampire tóc đỏ liền bị Vermouth chặn lại bằng một cú đấm mạnh vào bụng. Đỡ lấy nữ Thợ Săn đang chợt ngã quỵ dưới chân mình, Vermouth vỗ vào lưng cô, trấn an.
-Bình tĩnh lại đi, cô gái...
-Tôi biết...nhưng tôi thật sự rất đau lòng...
-Tôi đã bảo là bình tĩnh mà, hãy nhìn thử xem.
Trao Yukiko cho chồng, nàng cố hướng ánh nhìn của cô về phía "Ngọn lửa địa ngục", Vermouth đã cho cô thấy một sự kì diệu khác.
Đứa bé có cái tên Shinichi Kudo vẫn yên bình trong giấc ngủ...và được một lớp băng đá mỏng trong suốt như pha lê bao quanh tỏa ra hơi lạnh trấn áp ngọn lửa trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Lửa tàn dần.
Răng ...rắc...RẮCC!!!!
Lớp băng vỡ ra hàng trăm nghìn mảnh nhỏ văng ra khắp nơi và thi nhau rơi xuống căn phòng hành lễ, rơi bám vào vai rất nhiều kẻ đang chứng kiến, lấp lánh như những vì sao ngự trị bầu trời đêm phương Bắc.
Đứa bé tỏa ra ánh sáng màu bạc rồi sau đó tắt dần, da dẻ hồng hào trở lại như một cơ thể sống dù không có hơi thở.
Vẫn chưa có ai dám chạm vào hay lại gần đứa bé.
Gin đưa ánh nhìn lạnh lẽo về phía gia đình Kudo, thật sự chính Ngài cũng không hề muốn tin vào sự thật này.
-Những vị thần của Vampire đã chấp nhận thằng bé vô điều kiện...như đã từng chấp nhận một con người bình thường đã từng là ta. Âu cũng là số phận!
-Ngài nghĩ sao thưa ChúaTể –Vodka ngập ngừng.
-Tất nhiên, thằng bé sẽ trở thành người kế thừa ta...và ngươi sẽ là người bảo vệ cho nó.
Người quản gia nóng tính khẽ gật đầu nhận nhiệm vụ.
Hàng trăm Vampire im bặt không thốt nên lời khi sự thật đang rành rành ra trước mắt: Con trai của một Hunter đã thực sự vượt qua được thử thách chông gai và sẽ trở thành Tân Chúa Tể_thủ lĩnh của họ trong thời gian sắp tới!
-Thế này nghĩa là...
GRÀOOOO!!!!!!!!
Sau câu nói bỏ dở của tên Vampire tóc dài, một kẻ nào đó gào thét lên và nhanh như chớp từ phía đám đông phóng ra bay vút đến chỗ Shinichi đang nằm, tay đưa cao một thanh trủy thủ nhằm thẳng tim thằng bé mà đâm xuống trong khi không ai kịp phản ứng.
-YYAAAAA!!!!!
PHẬPPPP...
Tất cả diễn ra chỉ trong vòng 3 giây định mệnh!
Máu đen tanh ngòm phun khắp mặt mũi đứa bé, một cảnh tượng rợn người!
Là máu của kẻ đang cầm thanh trủy thủ cách trái tim đứa bé chừng 1 cm, sau khi bàn tay phải với những móng vuốt lạnh lùng của Gin cắm phập vào ngực trái hắn. Ngài trừng mắt nhìn tên sát thủ đang tuôn dài một dòng chất lỏng đen đặc trên khóe miệng, nhe chiếc răng nanh sắc nhọn nhuộm máu.
-Vất vả cho ngươi rồi, tên gián điệp Vampaneze!
-Ngươi...phát hiện ra ta...
-Từ khi bước vào căn phòng này. Đó là lí do ta quan sát mọi thứ chung quanh nhiều hơn thằng bé. Ngươi đừng quên ta là ai!
-Ra ...vậy...nhưng trước sau...nó cũng chết...
Nghiến chặt răng, Chúa Tể Bóng Tối nâng hắn lên bằng một phần sức mạnh, tay trái giữ chặt người và tay phải giật ra thật mạnh, vứt phịch thứ-nắm-giữ-sự-sống xuống sàn nhà.
Quả tim lăn mấy vòng, đánh khẽ vài nhịp và sau đó không còn động đậy nữa. Tên xác thủ cũng chết tươi sau khi một luồng máu lạnh ngắt ọc ra từ khóe miệng và lồng ngực trái, tuôn ra xối xả máu đen tanh ngòm. Gin buông cái xác to lớn xuống, phủ phục dưới chân mình, đám thuộc hạ la oai oái.
Và sau đó họ xúm lại quanh cái xác điều tra một hồi, quỷ gối xin Chúa Tể thứ lỗi vì sự bất cẩn. Tất cả nháo nhào lên tìm xem còn kẻ nào trà trộn vào hay không.
-Tàn...nhẫn...-Yukiko chết đứng trong bầu không khí choáng ngợp, muốn nôn thốc ra mọi thứ khi chứng kiến sự ra tay của Gin.
Yusaku đặt tay lên đôi vai đang run rẩy của cô, nói thì thầm vào tai.
-Nhưng nếu ông ta không ra tay thì nạn nhân sẽ là Shinichi. Chúng ta phải hiểu rõ điều đó!
-Vâng...
Gin quay sang đôi vợ chồng trẻ, lấy khăn tay lau vết máu bẩn mặt không chút cảm xúc.
-Con trai các ngươi...rồi cũng sẽ như ta thôi.
-Tôi biết! –Yusaku điềm tĩnh trả lời –Giờ thì xin Ngài hãy thực hiện điều mà chỉ Ngài mới làm được.
-Ta biết mình phải làm gì!
Không đợi Yusaku nói thêm câu nào, vị Chúa Tể đứng trên bậc hành lễ hướng mình về phía tất cả những thuộc hạ, hô to.
-Bọn sát thủ Vampaneze hèn kém sẽ không bao giờ đánh đổ được Vampire mạnh mẽ và đầy kiêu hãnh. Hôm nay có sự chứng kiến của tất cả các ngươi, ta sẽ tiến hành nghi thức trao thân phận và số mệnh mới cho đứa trẻ này. Nó...chính là NGÀY MAI của giống nòi chúng ta!
Gin gào to:
-Chúng ta sẽ tái sinh cho Tân Chủ Nhân tương lai của thế giới bóng tối!
Cả tòa lâu đài vang rền như sấm dậy, tiếng hô hào nổ tung như tiếng gầm của quỷ dữ. Các Vampire đang thấy tương lai của họ đẹp đẽ hơn bao giờ hết! Ước muốn tiêu diệt Chúa Tể Ma-cà-chớp đang dần được hiện thực hóa!
Không quá cầu kì, mỗi người tự lấy một cây nến đang chảy sáp nóng rát dưới bậc hành lễ, nắm chặt trong tay và lầm rầm cầu khấn.
Chúa Tể Bóng Tối tiến đến chỗ đứa trẻ gương mặt bê bết máu đen đã khô dính lại khắp người, quan sát nó một lúc. Tiếp đó, Ngài nhìn sang các Hunter.
-Ta tin rằng các ngươi sẽ không thể chịu nổi cảnh ta sắp làm với nó đâu, dù các ngươi biết rất rõ. Hiểu ý ta chứ?
Vợ chồng Kudo gật đầu, cầm nến lên khấn nguyện như bao thành viên khác của gia đình bóng tối, nhưng nhắm mắt thật chặt.
Chúa Tể Vampire cúi đầu xuống sát chiếc cổ nhỏ xíu của Shinichi... cấm phập những chiếc răng vào cổ nó!
Rít...rítttt....
Tiếng rít máu nghe vô cùng kinh khủng và tởm lợm. Dường như hai dòng máu đang hòa lẫn vào nhau trong người Gin và Ngài đang cố gắng trấn áp dòng máu Hunter của thằng bé.
Một chốc sau, những chiếc răng nanh lớn nhẹ nhàng buông tha đứa bé. Gin quệt nhẹ vết máu đỏ tươi vừa chảy xuống cằm từ khóe miệng. Và dùng dao rạch một đường ở cổ tay trái của Ngài.
Máu đen chảy ra từ vết cắt sắc bén, Gin áp cổ tay mình vào vết cắn trên cổ thằng bé thật lâu. Lúc này, máu của Ngài cũng đang dần truyền sang nó. Nguồn năng lượng từ máu của Ma-cà-rồng đi khắp cơ thể và chảy đến tim, đánh thức sự sống đang dần bị quên lãng của sinh linh bé bỏng. Đến lúc không thể truyền thêm máu nữa, Gin rút tay ra và liếm láp vết cắt của mình. Vermouth đến bên lặng lẽ băng vết thương lại rồi tất cả cùng chờ đợi kết quả.
Bỗng chốc, cái xác nhỏ co giật liên hồi như đang bị rút gân, bắt đầu rùng mình thật mạnh rồi sau đó im bặt.
Yukiko hé mắt, đau xót nhìn con.
-Nó cử động rồi! Thằng bé sẽ ổn đúng không Yusaku?
-Có vẻ thế...
Có tiếng gì đó phát ra từ thằng bé mà thính giác của Vampire có thể nghe được.
Thình thịch...
Thình... thịch...
Thình...thình...thịch...
Quả tim nhỏ đã được Chúa Tể Ma-cà-rồng trao cho một năng lượng quý giá đánh thức sự sống, giờ đây có thể đẩy máu đi nuôi cơ thể. Từng tế bào của thằng bé đã tái sinh một cách quá diệu kì!
Và kéo theo là tiếng khóc của trẻ con vang khắp căn phòng, đau đớn sợ hãi. Thằng bé co rúm người lại, và vẫn tiếp tục khóc.
Tiếng hò reo vui mừng lại một lần nữa được dịp nổi lên, hân hoan và hào sảng.
Tái sinh!
Tân chủ nhân tương lai của Vampire vừa trở về từ cõi chết!
Giữa bầu không khí vui mừng ấy lại là sự bình lặng của Vermouth. Nàng cuốn đứa bé lại bằng một lớp vải ấm, xin phép Chúa Tể được bế đứa bé lên và trao cho vợ chồng Hunter.
-Hãy yêu thương nó trước khi quá muộn!
Yukiko nhìn nàng cảm kích, đón lấy thằng bé Shinichi đang khóc thật khỏe. Thằng bé vào tay mẹ thì dần im bặt, nỉn khóc, Yusaku mỉm cười, vuốt má con thì thầm.
-Mạnh mẽ lắm, con trai! Hãy là vị Chúa Tể Vampire vĩ đại với trái tim ấm nóng và tâm hồn cao đẹp của một con người, dù dòng máu đang chảy trong con...là của những kẻ hút máu. Vì con là con trai của chúng ta!
Yukiko đặt hai ngón tay lên lồng ngực nhỏ, ôm nhẹ nhàng và hôn lên trán con.
-Đây... sẽ là lần cuối cùng con ở trong vòng tay mẹ! Mẹ yêu con nhiều lắm...Shinichí! Mẹ tin rồi số phận sẽ đẩy đưa con đến với một Đọa Thiên Sứ theo lời tiên tri đó, cô gái ấy sẽ giúp con có được hạnh phúc và con sẽ là người đem đến hạnh phúc cho cô ấy!
Dù trong bóng tối, cầu xin các vị thần của Hunter che chở và bảo vệ ánh sáng của riêng con để nó không bao giờ tàn lụi!
Vermouth đứng nhìn cuộc chia tay của gia đình nhỏ, đôi mắt đỏ rực giờ đây lại dịu dàng ai oán hơn bao giờ hết. Nghe những lời cầu khấn đó nàng không khó chịu mà lại thấy thông cảm và xót thương cho họ. Vì nàng cũng từng là một con người, là một cô gái bình thường như bất cứ ai khác của thế giới tràn ngập ánh mặt trời đó.
Được sống bất tử nhưng phải nuôi dưỡng những đứa trẻ không phải do mình sinh ra, thật đáng buồn nhưng cũng an ủi nàng được phần nào. Nhận lại đứa bé đã được ru vào giấc ngủ từ tay Yukiko, nàng nhỏ nhẹ.
-Shinichi Kudo...là một cái tên đẹp! Ta sẽ thay các ngươi nuôi dạy nó trở thành một Tân Chúa Tể vĩ đại.
-...Tất cả xin nhờ cậy vào người, thưa Nữ Chúa!
Vermouth trao Shinichi cho Gin, Ngài đưa cao thằng bé lên cho tất cả các Vampire cùng nhìn thấy.
-TÂN CHÚA TỂ TƯƠNG LAI ĐÃ ĐƯỢC THẦN LINH LỰA CHỌN!
Tất cả đồng loạt đưa nắm đấm lên cao đánh vào không khí như ăn mứng một chiến thắng vĩ đại nhất trong lịch sử giống nòi.
Ngày mai của Vampire...chính là đây!
......................................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro