61: Hạ, Đông, Thu, Xuân.
Cứ như những giọt nắng ngày hạ
Ấm áp, dịu êm vương trên má
Nhớ những cái ôm dần xa lạ
Chẳng còn mong ngóng mùa hạ về
Cứ như cơn gió lạnh đêm đông
Khoác áo mỏng tanh đến lạnh cóng
Chờ em, chờ mãi trong nhớ mong
Nhưng em đã chẳng còn hy vọng
Ngày thu em đã ngủ một giấc
Một giấc dài đến tận kiếp sau
Mọi chuyện như chẳng còn thể vất
Em ngủ và chẳng màng đớn đau
Ngày xuân vội đến và vội đi
Như người vội ôm và vội bỏ
Rời đi chẳng buông câu biệt ly
Cứ vậy mà quên tôi một xó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro