59: Bóng mây
Bóng mây che khuất trăng rằm
Sống trong đêm tối em buồn hơn ai
Nhưng chuyện thì cũng đã rằng
Dằn vặt em mãi cũng được gì đâu
Tình yêu như giọt nước màu
Tô bao nhiêu lớp cũng dần nhạt phai
Đêm rằm mười lăm hôm nay
Em đã có thể hết rầu hay chưa?
Qua bao nhiêu tuổi xuân xanh
Cũng đã đến lúc mở lòng đi em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro