
mãn nguyện
115.
"Cậu là đồ ngốc sao? Mới có bảy giờ ba mươi sáu, cần gì bạt mạng vậy."
Mạc Hàn giúp Hứa Giai Kỳ chỉnh lại đầu tóc rối loạn, lo lắng nhìn người kia.
"Xe đâu rồi?"
"Hả? Không mang." Hứa Giai Kỳ bày ra bộ mặt ngơ ngác "Tôi chạy tới đây."
116.
Trước khi Mạc Hàn nổi xung lên mắng cô ngu ngốc, Hứa Giai Kỳ đã kịp giữ lấy tay Mạc Hàn.
117.
"Là thật sao?"
"Gì cơ?"
"Chuyện cậu thích tôi."
118.
"Không"
119.
Tim Hứa Giai Kỳ hẫng mất một nhịp.
120.
Hốc mắt đột nhiên hơi nóng.
Hứa Giai Kỳ cúi gằm nén dòng lệ trực trào, lại không nhìn thấy ở đối diện Mạc Hàn đang nhìn cô cười dịu dàng.
121.
"Tôi yêu cậu, đây mới là sự thực"
122.
Thật lâu về sau, Mạc Hàn có cho Hứa Giai Kỳ biết mấy ngôi sao trong hộp đầu giường kia là những gì nàng muốn nhắn nhủ cho Hứa Giai Kỳ.
123.
"Nó thực ra là cắt từ những lá thư muốn gửi cậu"
"Mình sợ cậu ghét mình bởi những lời mình nói hôm tốt nghiệp"
"May mắn cậu không ghét bỏ mình"
"May mắn chúng ta không từ bỏ nhau"
124.
Ăn là đại sự lớn nhất trong đời. Có chuyện gì khó khăn, trước hết hãy ăn một bữa rồi giải quyết.
Nhưng vấn đề của Mạc Hàn cùng Hứa Giai Kỳ thực sự quá gian nan, bởi vậy một bữa không được, hai bữa không xong, rốt cuộc kéo dài hết cả đời.
125.
May mắn biết bao, tôi không bỏ lỡ cậu.
Cả đời cùng nhau, mãn nguyện.
20200320,2:15AM - toàn văn hoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro