
#1
#1
Tiểu Thương giống mẹ! Nhưng cô cx k giống mẹ. Là một đứa trẻ k có cha, cô được mẹ mình1 tay nuôi nấng. Cô rất đẹp, ai cũng biết, vẻ đẹp thanh tao, nhẹ nhàng của cô rất giống mẹ mình - Vũ Thanh Lam.
Nhiều lúc cô đã từng hỏi mẹ mình rằng bố của cô đâu, mẹ cô chỉ nhẹ nhàng âu yếm vuốt ve đôi mắt của cô, đôi mắt mà cô nghe dì Uyên - bạn mẹ cô- đã nói rằng: nó rất giống a ta. Cô cũng rất tò mò muốn biếtt cha mình là ai, ông ta nhìn như thế nào nhưng mỗi lần thấy mẹ khóc 1 mình trong phòng, cô lại thôi. Cũng bởi vì hiện tại cô sông rất an nhàn, mẹ cô đã 1 mình gây dựng nên sự nghiệp ngày hôm nay, cũng chính là để cho cô 1 tương lai tươi sáng.
____\__\_
Cho đến một lần, trong cửa hàng hoa của cô, một người đàn ông đi vào. Dáng người cao lớn, rắn rỏi, khoác bên ngoài 1 chiếc ác vest đen , gương mặt nam tính cương nghị đẹp từng góc cạnh, thế nhưng những nếp mờ mờ bên khóe mắt cx đã nói lên tuổi tác của người đàn ông này. Một người đàn ông trung niên, cô đoán vậy, cô cảm giác ông ta thật nguy hiểm.
Bỗng chốc một người phụ nữ dắt tay một người con gái khác trạc tuổi cô đi vào:
- Húc Kình, anh muốn mua gì vậy ?
Người phụ nữ mặc 1 chiếc váy đỏ xẻ ngực , tóc hạt dẻ xoăn dài ngang lưng đúng chuẩn kiểu người phụ nữ thành đạt trong cả hôn nhân lẫn công việc . Còn cô gái kia chắc hẳn là con gái của họ, xinh đẹp rạng ngời, cũng đúng thôi bố mẹ đều xuất sắc như vậy, con cũng có điểm hơn người, đợi mẹ mình nói xong nũng nịu chạy đến nói:
- Cha mình đi nhanh thôi! Buổi biểu diễn của con sắp bắt đầu rồi.
Nhìn cảnh gia đình họ như vậy, Tiểu Thương thấy thật hâm mộ.
- Choang...
Tiếng lọ hoa vỡ. Tiểu Thương quay lại thấy dì Uyên đứng ngây như phỗng, lọ hoa ly vàng rơi vỡ tan dưới đất. Cô vội chạy đến bên dì Uyên:
- Dì Uyên dì Uyên dì đừng làm con sợ dì sao vậy.
Tiếng vỡ đã thu hút 1 nhà 3 người kia , người đàn ông tên Húc Kình cũng nhìn sang bên này, thấy dì Uyên trong mắt ông ta vụt ta tia sáng rồi lại mất tăm không dấu vết. Dì Uyên nhìn bọn họ rồi lại nhìn cô.
- Cạch.... leng keng...
Tiếng chuông cửa hàng reo thông báo có khách vào. Nhưng đó không phải là khách mà là mẹ cô.
- Thanh Lam.... Vũ Thanh Lam
Tiếng gọi đồng thanh của 3 người ....
-------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro